Tác giả:

Phong tử* ở tại thôn Hương Xuân, trong thôn Hương Xuân có một kẻ điên. Phong tử không có cha cũng không có mẹ, phong tử không có nhà cũng không có tiền, cũng không có ai gần kề nhớ tên phong tử. Phong tử điên điên khùng khùng vừa được 23 tuổi, phong tử vẫn phát điên, vẫn ở trong thôn Hương Xuân. Phong tử sinh ra thân thể đơn độc yết ớt, nhưng ngược lại là một kẻ điên đẹp mắt. Hai má trắng tinh, có một đôi mắt thanh tú động lòng người, con mắt một mí, cười rộ lên tựa như hai lưỡi trăng liềm nho nhỏ. Chỉ tiếc là một người điên. --- --- *Phong tử: Kẻ điên - lẽ ra đổi thành kẻ điên hết...nhưng đọc rối quá -,- nên Phong sẽ đổi phong tử và kẻ điên thay phiên nhau tùy theo câu văn nhé. Phong tử không phải là tên của nv 9 --- ------ ------ ------ -------

Chương 7

Ta Nghe ThấyTác giả: Nhất Oản TrúcTruyện Cổ Đại, Truyện Đam MỹPhong tử* ở tại thôn Hương Xuân, trong thôn Hương Xuân có một kẻ điên. Phong tử không có cha cũng không có mẹ, phong tử không có nhà cũng không có tiền, cũng không có ai gần kề nhớ tên phong tử. Phong tử điên điên khùng khùng vừa được 23 tuổi, phong tử vẫn phát điên, vẫn ở trong thôn Hương Xuân. Phong tử sinh ra thân thể đơn độc yết ớt, nhưng ngược lại là một kẻ điên đẹp mắt. Hai má trắng tinh, có một đôi mắt thanh tú động lòng người, con mắt một mí, cười rộ lên tựa như hai lưỡi trăng liềm nho nhỏ. Chỉ tiếc là một người điên. --- --- *Phong tử: Kẻ điên - lẽ ra đổi thành kẻ điên hết...nhưng đọc rối quá -,- nên Phong sẽ đổi phong tử và kẻ điên thay phiên nhau tùy theo câu văn nhé. Phong tử không phải là tên của nv 9 --- ------ ------ ------ ------- Nhà tranh của phong tử bị gió lớn thổi ngã, phong tử hớt hải chạy đi lấy rất nhiều rơm rạ, từng cái từng cái buộc thành một đống cỏ khô.Vợ Vương Gia đến thăm: phong tử thật đáng thương, ngươi không có cách nào khác giúp ta chà bồn cầu cho em bé a .Trương đại lão gia tới thăm: phong tử đáng thương, ngươi không có cách nào khác giúp ta hái cây hương xuân nữa a .Lý Hán tới thăm: phong tử đáng thương, ngươi không có cách nào khác giúp ta đi nấu nước .Phong tử sờ sờ bụng đói bị đau, nghiêng đầu sang chỗ khác cười hì hì với bọn họ, tiếp từng chút từng chút buộc đống cỏ khô.Phong tử nói: làm sao có thể đáng thương chứ, các ngươi xem, phòng ở bị ngã, nhưng Xuân nhi vẫn rất tốt nha.

Nhà tranh của phong tử bị gió lớn thổi ngã, phong tử hớt hải chạy đi lấy rất nhiều rơm rạ, từng cái từng cái buộc thành một đống cỏ khô.

Vợ Vương Gia đến thăm: phong tử thật đáng thương, ngươi không có cách nào khác giúp ta chà bồn cầu cho em bé a .

Trương đại lão gia tới thăm: phong tử đáng thương, ngươi không có cách nào khác giúp ta hái cây hương xuân nữa a .

Lý Hán tới thăm: phong tử đáng thương, ngươi không có cách nào khác giúp ta đi nấu nước .

Phong tử sờ sờ bụng đói bị đau, nghiêng đầu sang chỗ khác cười hì hì với bọn họ, tiếp từng chút từng chút buộc đống cỏ khô.

Phong tử nói: làm sao có thể đáng thương chứ, các ngươi xem, phòng ở bị ngã, nhưng Xuân nhi vẫn rất tốt nha.

Ta Nghe ThấyTác giả: Nhất Oản TrúcTruyện Cổ Đại, Truyện Đam MỹPhong tử* ở tại thôn Hương Xuân, trong thôn Hương Xuân có một kẻ điên. Phong tử không có cha cũng không có mẹ, phong tử không có nhà cũng không có tiền, cũng không có ai gần kề nhớ tên phong tử. Phong tử điên điên khùng khùng vừa được 23 tuổi, phong tử vẫn phát điên, vẫn ở trong thôn Hương Xuân. Phong tử sinh ra thân thể đơn độc yết ớt, nhưng ngược lại là một kẻ điên đẹp mắt. Hai má trắng tinh, có một đôi mắt thanh tú động lòng người, con mắt một mí, cười rộ lên tựa như hai lưỡi trăng liềm nho nhỏ. Chỉ tiếc là một người điên. --- --- *Phong tử: Kẻ điên - lẽ ra đổi thành kẻ điên hết...nhưng đọc rối quá -,- nên Phong sẽ đổi phong tử và kẻ điên thay phiên nhau tùy theo câu văn nhé. Phong tử không phải là tên của nv 9 --- ------ ------ ------ ------- Nhà tranh của phong tử bị gió lớn thổi ngã, phong tử hớt hải chạy đi lấy rất nhiều rơm rạ, từng cái từng cái buộc thành một đống cỏ khô.Vợ Vương Gia đến thăm: phong tử thật đáng thương, ngươi không có cách nào khác giúp ta chà bồn cầu cho em bé a .Trương đại lão gia tới thăm: phong tử đáng thương, ngươi không có cách nào khác giúp ta hái cây hương xuân nữa a .Lý Hán tới thăm: phong tử đáng thương, ngươi không có cách nào khác giúp ta đi nấu nước .Phong tử sờ sờ bụng đói bị đau, nghiêng đầu sang chỗ khác cười hì hì với bọn họ, tiếp từng chút từng chút buộc đống cỏ khô.Phong tử nói: làm sao có thể đáng thương chứ, các ngươi xem, phòng ở bị ngã, nhưng Xuân nhi vẫn rất tốt nha.

Chương 7