Phong tử* ở tại thôn Hương Xuân, trong thôn Hương Xuân có một kẻ điên. Phong tử không có cha cũng không có mẹ, phong tử không có nhà cũng không có tiền, cũng không có ai gần kề nhớ tên phong tử. Phong tử điên điên khùng khùng vừa được 23 tuổi, phong tử vẫn phát điên, vẫn ở trong thôn Hương Xuân. Phong tử sinh ra thân thể đơn độc yết ớt, nhưng ngược lại là một kẻ điên đẹp mắt. Hai má trắng tinh, có một đôi mắt thanh tú động lòng người, con mắt một mí, cười rộ lên tựa như hai lưỡi trăng liềm nho nhỏ. Chỉ tiếc là một người điên. --- --- *Phong tử: Kẻ điên - lẽ ra đổi thành kẻ điên hết...nhưng đọc rối quá -,- nên Phong sẽ đổi phong tử và kẻ điên thay phiên nhau tùy theo câu văn nhé. Phong tử không phải là tên của nv 9 --- ------ ------ ------ -------
Chương 39
Ta Nghe ThấyTác giả: Nhất Oản TrúcTruyện Cổ Đại, Truyện Đam MỹPhong tử* ở tại thôn Hương Xuân, trong thôn Hương Xuân có một kẻ điên. Phong tử không có cha cũng không có mẹ, phong tử không có nhà cũng không có tiền, cũng không có ai gần kề nhớ tên phong tử. Phong tử điên điên khùng khùng vừa được 23 tuổi, phong tử vẫn phát điên, vẫn ở trong thôn Hương Xuân. Phong tử sinh ra thân thể đơn độc yết ớt, nhưng ngược lại là một kẻ điên đẹp mắt. Hai má trắng tinh, có một đôi mắt thanh tú động lòng người, con mắt một mí, cười rộ lên tựa như hai lưỡi trăng liềm nho nhỏ. Chỉ tiếc là một người điên. --- --- *Phong tử: Kẻ điên - lẽ ra đổi thành kẻ điên hết...nhưng đọc rối quá -,- nên Phong sẽ đổi phong tử và kẻ điên thay phiên nhau tùy theo câu văn nhé. Phong tử không phải là tên của nv 9 --- ------ ------ ------ ------- Cây hương xuân cũng không có ngừng sinh trưởng, rễ của nó không ngờ mọc ra cành mới, sinh ra cây hương xuân mới.Cây hương xuân mới tiếp tục mọc rể nảy mầm, như thế lặp lại, cây cây cả gốc, cây cây đồng tâm, tràn lan vây quanh nhà tranh của phong tử.Người trong thôn giật mình chạy trốn tứ phía, mạnh ai nấy chạy. Cứ tiếp tục như vậy, thôn Hương Xuân sẽ bị cây hương xuân nuốt hết .Nhưng cây hương xuân lại không hướng vào thôn mà sinh trưởng, cây hương xuân chỉ ở ngoài thôn sinh trưởng thành một rừng hương xuân xanh.Ở giữa rừng xanh, chính là cây hương xuân ôm lấy phong tử, sinh trưởng ở bên cạnh nhà tranh rách nát , thân cây không ngờ lại che trời.Gió thổi qua, lá xanh cây hương xuân giống như nhấp nhô , vang sào sạt, âm thanh lại giống như đang khóc thảm.. . . . . .. . . . . .. . . . . .Thân ái, Thân ái của ta, là ta a.Thân ái, Thân ái của, ngàn năm tu hành, ta cuối cùng đã đắc đạo, nhưng vẫn là chậm một bước. . . . . .Thân ái, Thân ái, ta nghe thấy, ta nghe thấy. . . . . . Ta nghe nhìn thấy a!
Cây hương xuân cũng không có ngừng sinh trưởng, rễ của nó không ngờ mọc ra cành mới, sinh ra cây hương xuân mới.
Cây hương xuân mới tiếp tục mọc rể nảy mầm, như thế lặp lại, cây cây cả gốc, cây cây đồng tâm, tràn lan vây quanh nhà tranh của phong tử.
Người trong thôn giật mình chạy trốn tứ phía, mạnh ai nấy chạy. Cứ tiếp tục như vậy, thôn Hương Xuân sẽ bị cây hương xuân nuốt hết .
Nhưng cây hương xuân lại không hướng vào thôn mà sinh trưởng, cây hương xuân chỉ ở ngoài thôn sinh trưởng thành một rừng hương xuân xanh.
Ở giữa rừng xanh, chính là cây hương xuân ôm lấy phong tử, sinh trưởng ở bên cạnh nhà tranh rách nát , thân cây không ngờ lại che trời.
Gió thổi qua, lá xanh cây hương xuân giống như nhấp nhô , vang sào sạt, âm thanh lại giống như đang khóc thảm.
. . . . . .
. . . . . .
. . . . . .
Thân ái, Thân ái của ta, là ta a.
Thân ái, Thân ái của, ngàn năm tu hành, ta cuối cùng đã đắc đạo, nhưng vẫn là chậm một bước. . . . . .
Thân ái, Thân ái, ta nghe thấy, ta nghe thấy. . . . . . Ta nghe nhìn thấy a!
Ta Nghe ThấyTác giả: Nhất Oản TrúcTruyện Cổ Đại, Truyện Đam MỹPhong tử* ở tại thôn Hương Xuân, trong thôn Hương Xuân có một kẻ điên. Phong tử không có cha cũng không có mẹ, phong tử không có nhà cũng không có tiền, cũng không có ai gần kề nhớ tên phong tử. Phong tử điên điên khùng khùng vừa được 23 tuổi, phong tử vẫn phát điên, vẫn ở trong thôn Hương Xuân. Phong tử sinh ra thân thể đơn độc yết ớt, nhưng ngược lại là một kẻ điên đẹp mắt. Hai má trắng tinh, có một đôi mắt thanh tú động lòng người, con mắt một mí, cười rộ lên tựa như hai lưỡi trăng liềm nho nhỏ. Chỉ tiếc là một người điên. --- --- *Phong tử: Kẻ điên - lẽ ra đổi thành kẻ điên hết...nhưng đọc rối quá -,- nên Phong sẽ đổi phong tử và kẻ điên thay phiên nhau tùy theo câu văn nhé. Phong tử không phải là tên của nv 9 --- ------ ------ ------ ------- Cây hương xuân cũng không có ngừng sinh trưởng, rễ của nó không ngờ mọc ra cành mới, sinh ra cây hương xuân mới.Cây hương xuân mới tiếp tục mọc rể nảy mầm, như thế lặp lại, cây cây cả gốc, cây cây đồng tâm, tràn lan vây quanh nhà tranh của phong tử.Người trong thôn giật mình chạy trốn tứ phía, mạnh ai nấy chạy. Cứ tiếp tục như vậy, thôn Hương Xuân sẽ bị cây hương xuân nuốt hết .Nhưng cây hương xuân lại không hướng vào thôn mà sinh trưởng, cây hương xuân chỉ ở ngoài thôn sinh trưởng thành một rừng hương xuân xanh.Ở giữa rừng xanh, chính là cây hương xuân ôm lấy phong tử, sinh trưởng ở bên cạnh nhà tranh rách nát , thân cây không ngờ lại che trời.Gió thổi qua, lá xanh cây hương xuân giống như nhấp nhô , vang sào sạt, âm thanh lại giống như đang khóc thảm.. . . . . .. . . . . .. . . . . .Thân ái, Thân ái của ta, là ta a.Thân ái, Thân ái của, ngàn năm tu hành, ta cuối cùng đã đắc đạo, nhưng vẫn là chậm một bước. . . . . .Thân ái, Thân ái, ta nghe thấy, ta nghe thấy. . . . . . Ta nghe nhìn thấy a!