Tác giả:

Lư Hủ là bị một trận đau đầu làm tỉnh lại.Giống như bị xe nghiền qua.Hình như hắn gặp tai nạn giao thông.Hắn đang nghĩ ngợi lung tung thì bỗng nhiên nhớ tới, lúc hắn lái xe đi lấy thông báo trúng tuyển thì không biết ai hô to một tiếng, hắn vừa quay đầu lại thì đã mua một chiếc xe từ vùng núi đâm vào bên đường, sau đó...!Hắn giống như nghe được tiếng thắng xe, nhưng sau đó hắn lại đau đến mức tỉnh lại.Ánh mắt từ đôi mắt Phùng Xuyên nhìn qua, mí mắt Lư Hủ run rẩy, có chút không muốn mở to, cưỡi xe đạp ngã xuống hôn mê, hắn sống mười bảy năm còn chưa từng chết như vậy, quái mất mặt, hắn làm sao có thể đối mặt thân thích bằng hữu được.Đang rối rắm đây, bên tai hắn bỗng nhiên vang lên tiếng kêu to của một nữ đồng khí khái:- Mẹ, mẹ! mí mắt đại ca động rồi!Phương ngữ này vừa thô vừa mang theo loại giọng điệu rất thân thiết, hắn chưa từng nghe qua!Tiểu tỷ tỷ khẩn trương trừng mắt nhìn hắn, nhút nhát sợ sệt lắp bắp hỏi hắn:- Hủ nhi, ngươi, ngươi tỉnh lại đi, còn khó chịu à?Hiển nhiên là rất…

Truyện chữ