Tác giả:

Lạc Văn Xuyên dụi dụi mắt, hơi hé mở con ngươi, ánh sáng chiếu thẳng vào mắt khiến cậu hơi mất điểm nhìn. Lạc Văn Xuyên ngáp một cái, hai tay giơ lên trời. Đêm qua cậu ngủ rất ngon, sáng dậy tinh thần cũng phấn chấn. Lạc Văn Xuyên bước xuống giường, bàn chân chạm xuống nền đất bằng gỗ hơi lành lạnh. Lạc Văn Xuyên hơi ngơ ngác: - Cái đệt, nhà mình từ lúc nào lại có miếng lót sàn bằng gỗ chứ, chuyện gì vậy ??? Lạc Văn Xuyên tự tát cho mình hai cái, cảm nhận cơn đau rát rõ ràng trên khuôn mặt. Cậu sờ khuôn mặt nhẵn nhụi của mình. - Tôi đang ở đâu thế này. " ĐIINH" một tiếng, giọng nói hỗn âm chợt vang lên trong căn phòng. Lạc Văn Xuyên giật bắn mình một cái, buột miệng chửi thề. Hệ thống trong đầu nhắn nhở cậu: - Ký chủ, nói bậy không tốt, thỉnh ngài chú ý. Lạc Văn Xuyên giật giật khoé môi, nhìn quanh căn phòng trống trãi, sợ hãi trong lòng cậu liền dâng lên. - Mày là cái gì thế, tao đang ở đâu thế này. Hệ thống: Ký chủ bình tĩnh, Lạc Văn Xuyên, ngài xuyên sách rồi. Lạc Văn Xuyên ngơ…

Truyện chữ