Hãy bỏ hi vọng lại ngoài cửa nếu muốn bước vào địa ngục - Dante Alighieri. Năm 2000, hoa hòe nở rộ ngoài ngoại ô, từng chuỗi hoa rủ xuống, mùi hương nồng nàn khiến người ta mơ mòng muốn ngủ, hai anh nông dân nằm dài trên triền đê, đầu gối lên giày của chính mình ngủ say như chết. Ráng chiều nhuộm đỏ sắc trời, vầng mây cuồn cuộn nổi lên nơi đường chân trời, gió xuân thổi hiu hiu, hoa tuyết đột ngột rơi lả tả, hoa tuyết và hoa hòe quyện vào nhau bay lất phất theo chiều gió. Hai anh nông dân rét run cầm cập, họ nói chuyện với nhau về mùa đông như thế này: “Mùa đông năm ngoái lạnh thế không biết. Tôi cóng tay, cóng chân, cóng cả tai.” “Ừ! Tôi cũng cóng tay, cóng chân nhưng tai lại không bị cóng.” “Anh đội mũ à?” “Tôi không có tai!” Người không có tai kể trên từng là một kẻ lang thang, là công nhân làm đường, từng là kẻ đào cát, có điều y sắp trở thành tội phạm. Muốn tường thuật chính xác vụ án ly kì này, trước tiên chúng ta nên quan sát mông y một chút. Y ngồi trên triền đê, phía dưới…
Tác giả: