Thu Trì lặng thinh nhìn cơ thể chính mình đang nằm trong vũng máu, mọi người đều vây xung quanh cơ thể cậu, người thì khiếp sợ bàn tán, người thì lấy điện thoại ra quay phim, nhưng vẫn có người có lòng tốt mà gọi xe cứu thương cho cậu dù cho cậu đã chết rồi. Thì ra chết là như thế này, Thu Trì không ngờ rằng bản thân cứ như vậy mà chết đi, cậu cũng không ngờ rằng khi nhìn thấy cơ thể chính bản thân lại không có bất kì cảm xúc gì. Hôm nay chính là ngày tốt nghiệp đại học của cậu, vốn Thu Trì sẽ là người đại diện cho sinh viên ngành mỹ thuật lên phát biểu luận văn tốt nghiệp, chỉ vì điều này mà cậu thức trắng mấy đêm để chuẩn bị, đến hôm nay lại dậy trễ. Thu Trì chỉ nhớ lúc đó bản thân do quá vội vàng nên lúc băng qua đường không chú ý đèn đã chuyển màu xanh. Thu Trì hai tay ôm mặt, đây là kết cục cho những kẻ không tuân thủ quy tắc giao thông. Nói oán hận thế giới này thì Thu Trì không có, bởi vì cậu vốn là trẻ mồ côi, sau khi lên đại học mới chuyển khỏi cô nhi viện, vừa học vừa đi làm…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...