Tác giả:

《Bị cưỡng bách kéo vào Khu Vực Chết Chóc.》 Tinh Mạc Già hôm nay cảm thấy có chút bất an. Bầu trời xám xịt, tối sầm, căn bản nhìn không ra nổi một gợn mây hay một tia nắng càng làm gia tăng cảm giác bất an trong lòng y. Thân là phi tù, là người có chỉ số may mắn âm vô cùng, Tinh Mạc Già đối với kinh hỉ căn bản không cảm nhận được, nhưng đối với kinh hách thì cảm nhận rất rõ ràng. "Pi pi." Quả cầu lông Thanh Thiên vỗ vỗ cánh nhỏ, lắc lư cơ thể béo tròn mập mạp bay tới trước mặt Tinh Mạc Già. Khuôn mặt bình lặng, lạnh nhạt của Tinh Mạc Già hiện ra nụ cười gần như không thấy được: "Thanh Thiên đó à." Y giơ tay lên, Thanh Thiên hạ xuống lòng bàn tay y, thân mật cọ cọ tay Tinh Mạc Già, dùng mỏ nhỏ nhẹ mổ y. "Tất cả sẽ ổn thôi, đúng không?" Tinh Mạc Già đặt tay lên ngực trái, hỏi nhỏ. Cảm giác bất an ngày càng lan rộng, có lẽ hậu sự y để lại sắp đến lúc dùng rồi. "Đến trường thôi Thanh Thiên." Tinh Mạc Già mắc phải hội chứng siêu ức chứng - trí nhớ siêu phàm, y sẽ nhớ tất cả mọi thứ y nhìn…

Truyện chữ