Tác giả:

Dịch: Mẫn Mẫn (minyuee wp) _ Trước cổng trường Đại học Nam Hoa nguy nga hùng vĩ, một chiếc xe taxi cố ý tránh né ống kính của những người đi đường đang chụp ảnh, sau đó phanh gấp gây ra tiếng ma sát cực kì chói tai. Đường Uông lê từng bước chân như đang giẫm lên mây, xiên xiên vẹo vẹo thân mình đỡ lấy cửa xe để đi xuống. Tài xế taxi đón cậu từ sân bay về đến đây, chú vẫn luôn để ý đến cậu trai đẹp này, thấy gương mặt trắng bệch càng lẫn thêm vẻ bệnh tật, sau khi giúp Đường Uông dời hành lý xuống xong, không dằn được lòng đoạn lên tiếng hỏi thăm. "Đi thêm 1km nữa có bệnh viện đấy, chàng trai, con có muốn đi khám không?" Đường Uông xua tay tỏ ý không cần, đáp lại một câu cảm ơn với chất giọng khàn đặc rồi đóng cửa xe lại. Cuối hạ, ánh mặt trời đã không còn nắng cháy hừng hực như những ngày giữa hè nữa, nhưng Đường Uông chỉ đứng có một chốc mà đã bắt đầu hoa mắt chóng mặt. Cảm giác đau nhức trên cơ thể còn tê tái hơn những khi còn nhỏ kéo bè lũ đánh nhau, vừa nghĩ đến việc từ cổng trường…

Truyện chữ