Dịp Tết âm lịch này, Tân Du ăn Tết không mấy vui vẻ. Lý do là cha mẹ anh đột nhiên chú trọng chuyện anh không có người yêu. Trước kia cũng thúc giục anh tìm bạn gái, nhưng năm nay thúc giục đến quá mức. Bắt đầu từ ngày anh về đến nhà, cha mẹ liền không ngừng nói Con phải tranh thủ thời gian nha, bà con hàng xóm người này năm trước đã kết hôn, người nọ đã sinh con, người kia đã chuẩn bị sinh đứa thứ hai… làm anh thấy phiền hết sức. Mới đầu, anh còn có thể thoải mái đáp qua loa: “Từ từ tới đi, cũng không phải muốn tìm là tìm được ngay.” Mẹ anh, bà Hứa Mạn Trúc, biết tỏng suy nghĩ của anh, “Con cứ nói như vậy, nói bao nhiêu năm, giờ đã 30 còn không có tìm được ai. Nếu con không có thời gian tìm, vậy để mẹ tìm người giới thiệu cho con.” Cha anh, ông Tân Kiến Hoằng, cũng nói: “30 là tuổi chín chắn, độ tuổi thành gia lập nghiệp, con cũng nên kết hôn.” Tân Du nhớ tới một đoạn than vãn trên mạng, đại ý là: Ở Trung Quốc, cha mẹ luôn hy vọng con cái lúc đi học không cần yêu đương để tránh ảnh…

Truyện chữ