Bắc Kinh. Ngày bảy, tháng hai, năm 1661. Đại Thanh hoàng đế Thuận Trị băng hà. Bạch thiên đăng phủ đầy Thành Tử Cấm. Ái Tân Giác La Huyền Diệp lên ngôi trị vì thiên hạ khi chưa tròn tám tuổi, lấy niên hiệu Khang Hi. Trước phút lâm chung, hoàng á mã ái ngại tân hoàng đế tuổi còn quá trẻ nên viết di thư trao quyền cai trị giang sơn về tay tứ mệnh đại thần. Khang Hi lên ngôi nhưng quyền nhiếp chính được cai quản bởi thái hoàng thái hậu Hiếu Trang. Do thái hoàng thái hậu niên thọ quá cao thành thử một trong tứ mệnh đại thần, mệnh danh Ngạo Bái, liên tục mua chuộc quan binh triều đình hòng kéo bè làm loạn. Ngoài mặt, Ngạo Bái tỏ vẻ ủng hộ Khang Hi nhưng lòng thầm mong triệt buộc chân mệnh thiên tử. Mới ban đầu, Ngạo Bái phụ trách xem xét tấu chương, đến khi xong xuôi thì kính cẩn dâng tận tay thái hoàng thái hậu để nhờ phê duyệt. Dần dần về sau, Ngạo Bái tự tiện đứng ra xem xét công việc triều chính. Sự chuyên quyền của vị cố mệnh đại thần đã khiến Khang Hi và thái hoàng thái hậu bất mãn…
Tác giả: