Ngoại ô thành Uyên Lưu, Mộc gia thôn. Tia nắng ban mai xuyên qua ô cửa hé mở, chiếu sáng 1 góc cái bàn gỗ trong phòng. Trầm Khinh Trạch tỉnh dậy như thường ngày, thong thả cước bộ đẩy cửa vào, cửa gỗ sau lưng kẹt 1 tiếng đóng lại, tạm ngăn lại được vài phần khí lạnh sớm ngày thu. Trong phòng quanh năm phảng phất mùi gỗ mục cũ kỹ, 1 bộ bàn ghế bị mẻ góc, cái tủ chén với phần gỗ bên hông chắp vá, trong góc để 1 cái bếp ga nhỏ, ngoài những thứ này ra hầu như chẳng còn gì nữa. Y đảo mắt qua cái bếp trống không và nửa tảng thịt hun khói treo trong góc tường, tiện tay mở cái nắp lu gạo vừa dày vừa nặng ra, thò ngón tay vào, gạo chỉ còn 1 ít, chỉ bằng 1 đốt ngón tay trỏ. Trầm Khinh Trạch không nói gì, nhíu mày, thế sự khó nói, chằng ngờ rằng thiết kế game hàng đầu Hoàn Á lại có ngày rơi vào đường cùng, đến 1 hạt gạo cũng không có mà ăn, đã thế còn là trong chính cái thế giới game mà y đã thiết kế. Trầm Khinh Trạch, nam, 28 tuổi, làm việc tại Giải trí Hoàn Á, công ty game trẻ nhưng dã tâm…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...