Edit: ShiibaReiki "Reng reng reng reng..." Tiếng chuông điện thoại vô cùng chói tai cắt ngang một buổi sáng yên tĩnh, Kỳ Diệp bị đánh thức không nhịn được gãi gãi đầu, xoay người dúi đầu vào chăn bông, quyết định không thèm nhìn tới tiếng chuông đang reo. "Reng reng reng reng..." So với Kỳ Diệp không thèm nhìn tới, tiếng chuông càng không buông tha khiêu khích về phía người đang nằm trên giường. Cuối cùng theo tiếng gầm giận dữ, tiếng chuông đột nghiên ngừng bặt. "Alo?" Loa mở lớn, lễ phép thu lại tính tình. "Tiểu Diệp à? Là dì Ba Lan* đây! Con đang bận hả?" Kỳ Diệp hơi kinh ngạc, "Dì Ba Lan! Đã lâu không gặp ạ ~ sao hôm nay dì lại gọi đến vậy?" Nhớ lúc còn nhỏ ở thành phố "B", kế bên nhà có một bà dì người Nhật Bản, trong nhà có một cô em gái bốn tuổi rất xinh, Kỳ Diệp bắt đầu hồi tưởng lại. Hồi đó ngày nào cũng đòi mẹ cho cậu qua nhà kế bên chơi chỉ để sờ sờ khuôn mặt nhỏ vừa mềm mại vừa phúng phính tựa như quả táo của em gái nhỏ, khiến người ta không nhịn được muốn cắn một cái...!…

Truyện chữ