Tác giả:

Cố Thành Ân nặng nề mở mắt, thứ đầu tiên hiện lên trước mặt là đỉnh giường treo màn lụa trắng xoá, màn che xung quanh rũ xuống hai bên giường cung có màu sắc tương tự nhưng thêu hoa văn tiên hạc cùng mây bay. Y hơi hoảng hốt trong lòng, chậm chạp ngồi dậy, cơn đau thấu xương ở bả vai khiến y choáng váng. Sau khi gơ ngác nhìn màn lụa bay phất phới xong y nhìn lại một thân y phục màu trắng như tuyết trên người, con ngươi có chút dại ra: "Cái quái gì thế này?"Y nâng tay phải nhìn thật kỹ, bàn tay thon dài trắng nõn nhưng có nhiều vết chai mỏng, so với bàn tay quen thuộc bản thân thường hay ngắm ngía trắng hơn cả hai tone. Y lại đưa tay kéo đầu tóc, tóc đen óng ả dài đến eo, mềm mại rũ xuống trung y trắng như tuyết trông phá lệ bắt mắt.Bộ dạng ẻo lả này là thế nào?Đây không phải là thân thể của ta!Chuyện gì đang xảy ra thế này?!Hắn vốn dĩ đang ở trong phòng đọc tiểu thuyết vì sao lại xuất hiện ở đây?"Sư tôn, người tỉnh rồi sao?""!!!" Cố Thành Ân giật mình quay ngoắc lại nhìn về phía phát…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...