Edit & Beta: Yuki _ Hôm nay là kỉ niệm hai năm ngày cưới của tôi với Bùi Quân. Tôi vứt chai thuốc ức chế đã dùng hết vào sọt rác, chờ cơn khó chịu nguôi dần mới xuống bếp nấu cho mình bát mì. Mấy cái như ngày kỉ niệm với cả hai mà nói đều chẳng có ý nghĩa mấy, tiếc thay khoa học kỹ thuật hiện đại lúc nào cũng quan tâm không đúng lúc, "giúp" con người ta nhớ cả những việc muốn nhớ lẫn những việc không muốn nhớ. Đã nửa tháng rồi Bùi Quân không về nhà. Nói ra e là chẳng ai tin, một cặp đôi kết hôn hai năm với độ tương thích pheromone 98% nhưng lại chưa từng đánh dấu. _ Mới ăn được nửa bát mì, phòng khách đã vang lên tiếng mở cửa. Căn hộ này chỉ có hai chúng tôi sinh sống, nếu không phải tôi thì chỉ có thể là hắn. Hắn vừa đi ngang qua phòng ăn thì khựng lại. "Về rồi à." Tôi buột miệng hỏi một câu. Hắn cũng "ừ" một tiếng lấy lệ rồi quét mắt nhìn bát mì dang dở trên bàn, nhíu mày hỏi: "Lại ăn cái này nữa à?" "Ờ, anh ăn gì chưa?" "Chưa." Nhìn bộ dạng đứng như trời trồng của hắn, chắc là…
Tác giả: