Trình Hiến là luật sư. Nhưng vẫn hoàn toàn kinh ngạc khi thấy một niên thiếu, đứng trong nhà mình, cầm thìa ăn sữa chua —— trên thực tế đây là một biểu hiện hiếm thấy ở một luật sư vốn đã quen với việc khống chế cảm xúc trên khuôn mặt như hắn. Thiếu niên chỉ mặc một cái áo sơmi cỡ hơi lớn so với người, áo sơmi vừa vặn chạm đến mông, lộ ra đôi chân thon dài xinh đẹp… Trình Hiến phát hiện ánh mắt của mình đang tiến đến nơi kì quái. Nhóc này chắc vừa mới lục tủ lạnh nhà hắn, Trình Hiến vẫn nhớ trong tủ lạnh có sữa chua, chính là cái loại nhóc đang cầm trong tay, vị nha đam. Hai người mắt to trừng mắt nhỏ phải đến ba giây, sau đó, thiếu niên hét lên một tiếng, quẳng ngay hộp sữa chua lên bộ âu phục đẹp đẽ không có lấy một nếp nhăn của hắn, phi thẳng vào phòng ngủ của Trình Hiến. Trình Hiến lưỡng lự giữa việc bắt trộm hay là cứu vớt bộ đồ, cuối cùng từ bỏ việc giặt đồ, chạy ào vào phòng ngủ, không ngờ cửa phòng không đóng, cửa sổ cũng mở toang. Trình Hiến xanh mặt nhòm xuống phía dưới,…

Chương 15

Mèo Tinh Nhà TaTác giả: Bạc Một Bạch LuânTruyện Đam MỹTrình Hiến là luật sư. Nhưng vẫn hoàn toàn kinh ngạc khi thấy một niên thiếu, đứng trong nhà mình, cầm thìa ăn sữa chua —— trên thực tế đây là một biểu hiện hiếm thấy ở một luật sư vốn đã quen với việc khống chế cảm xúc trên khuôn mặt như hắn. Thiếu niên chỉ mặc một cái áo sơmi cỡ hơi lớn so với người, áo sơmi vừa vặn chạm đến mông, lộ ra đôi chân thon dài xinh đẹp… Trình Hiến phát hiện ánh mắt của mình đang tiến đến nơi kì quái. Nhóc này chắc vừa mới lục tủ lạnh nhà hắn, Trình Hiến vẫn nhớ trong tủ lạnh có sữa chua, chính là cái loại nhóc đang cầm trong tay, vị nha đam. Hai người mắt to trừng mắt nhỏ phải đến ba giây, sau đó, thiếu niên hét lên một tiếng, quẳng ngay hộp sữa chua lên bộ âu phục đẹp đẽ không có lấy một nếp nhăn của hắn, phi thẳng vào phòng ngủ của Trình Hiến. Trình Hiến lưỡng lự giữa việc bắt trộm hay là cứu vớt bộ đồ, cuối cùng từ bỏ việc giặt đồ, chạy ào vào phòng ngủ, không ngờ cửa phòng không đóng, cửa sổ cũng mở toang. Trình Hiến xanh mặt nhòm xuống phía dưới,… Trình Hiến vẫn thầm cho rằng, mình là công dân lương thiện, tuy nghề luật sư buộc hắn phải làm không ít chuyện trái lương tâm, thế nhưng trên thế giới này mấy ai có thể sống mà chưa từng thẹn với lương tâm a.Thế nhưng gần đây, hắn nghĩ rằng mình đang bị quả báo.Nhìn xem, đã luyến đồng lại còn luyến yêu (tinh), tuy rằng từ (nhi) đồng này có điểm khả nghi… =)))“Chủ nhân…” Đoàn Tử nằm trên giường, chỉ mặc một cái áo ngủ mỏng, che che hở hở —— gần đây Đoàn Tử thập phần yêu thích áo ngủ của chủ nhân, rất có dấu hiệu cuồng áo sơmi.“Đoàn Tử, mặc quần áo cho chỉnh tề.” Trình Hiến buông cặp lạnh nhạt nói.Đoàn Tử không nghe, lăn từ trên giường xuống, ngồi chồm hỗm bên giường nhìn hắn, đá mắt mèo chớp chớp.“Chủ nhân, chúng ta làm đi.” Đoàn Tử thịnh tình mời mọc.“…” Chủ nhân trán đầy hắc tuyến.“Gạo đã thành cơm thì đại ca cũng bó tay thôi.” Đoàn Tử cười tủm tỉm.Trình Hiến kiên định lắc đầu, thay quần áo xong vào bếp làm cơm.“Chủ nhân, chủ nhân!” Đoàn Tử thấy chủ nhân nhà mình rời đi, nhào vào chăn phẫn hận lăn qua lăn lại cuốn lên cuốn xuống thành một đống bèo nhèo, đến lúc mệt rồi mới lò dò vào bếp tiến hành quấy rầy.Sao chủ nhân không chịu cùng hắn …? Lẽ nào chủ nhân không thích hắn?“Chủ nhân…” Đoàn Tử theo sát chủ nhân như hình với bóng, tuy rằng chủ nhân của hắn rất anh tuấn, thế nhưng chỉ nhìn thôi thì cũng vô dụng a, A Ngốc về mật báo nên chắc đại ca cũng sắp đến, nếu không nhanh nhanh đem gạo nấu thành cơm thì đại ca nhất định sẽ chia lìa đôi lứa a!Đoàn Tử hết sức nôn nóng, làm thế nào để có thể quẳng chue nhân lên giường ni…Đoàn Tử ca hung mãnh

Trình Hiến vẫn thầm cho rằng, mình là công dân lương thiện, tuy nghề luật sư buộc hắn phải làm không ít chuyện trái lương tâm, thế nhưng trên thế giới này mấy ai có thể sống mà chưa từng thẹn với lương tâm a.

Thế nhưng gần đây, hắn nghĩ rằng mình đang bị quả báo.

Nhìn xem, đã luyến đồng lại còn luyến yêu (tinh), tuy rằng từ (nhi) đồng này có điểm khả nghi… =)))

“Chủ nhân…” Đoàn Tử nằm trên giường, chỉ mặc một cái áo ngủ mỏng, che che hở hở —— gần đây Đoàn Tử thập phần yêu thích áo ngủ của chủ nhân, rất có dấu hiệu cuồng áo sơmi.

“Đoàn Tử, mặc quần áo cho chỉnh tề.” Trình Hiến buông cặp lạnh nhạt nói.

Đoàn Tử không nghe, lăn từ trên giường xuống, ngồi chồm hỗm bên giường nhìn hắn, đá mắt mèo chớp chớp.

“Chủ nhân, chúng ta làm đi.” Đoàn Tử thịnh tình mời mọc.

“…” Chủ nhân trán đầy hắc tuyến.

“Gạo đã thành cơm thì đại ca cũng bó tay thôi.” Đoàn Tử cười tủm tỉm.

Trình Hiến kiên định lắc đầu, thay quần áo xong vào bếp làm cơm.

“Chủ nhân, chủ nhân!” Đoàn Tử thấy chủ nhân nhà mình rời đi, nhào vào chăn phẫn hận lăn qua lăn lại cuốn lên cuốn xuống thành một đống bèo nhèo, đến lúc mệt rồi mới lò dò vào bếp tiến hành quấy rầy.

Sao chủ nhân không chịu cùng hắn …? Lẽ nào chủ nhân không thích hắn?

“Chủ nhân…” Đoàn Tử theo sát chủ nhân như hình với bóng, tuy rằng chủ nhân của hắn rất anh tuấn, thế nhưng chỉ nhìn thôi thì cũng vô dụng a, A Ngốc về mật báo nên chắc đại ca cũng sắp đến, nếu không nhanh nhanh đem gạo nấu thành cơm thì đại ca nhất định sẽ chia lìa đôi lứa a!

Đoàn Tử hết sức nôn nóng, làm thế nào để có thể quẳng chue nhân lên giường ni…

Đoàn Tử ca hung mãnh

Mèo Tinh Nhà TaTác giả: Bạc Một Bạch LuânTruyện Đam MỹTrình Hiến là luật sư. Nhưng vẫn hoàn toàn kinh ngạc khi thấy một niên thiếu, đứng trong nhà mình, cầm thìa ăn sữa chua —— trên thực tế đây là một biểu hiện hiếm thấy ở một luật sư vốn đã quen với việc khống chế cảm xúc trên khuôn mặt như hắn. Thiếu niên chỉ mặc một cái áo sơmi cỡ hơi lớn so với người, áo sơmi vừa vặn chạm đến mông, lộ ra đôi chân thon dài xinh đẹp… Trình Hiến phát hiện ánh mắt của mình đang tiến đến nơi kì quái. Nhóc này chắc vừa mới lục tủ lạnh nhà hắn, Trình Hiến vẫn nhớ trong tủ lạnh có sữa chua, chính là cái loại nhóc đang cầm trong tay, vị nha đam. Hai người mắt to trừng mắt nhỏ phải đến ba giây, sau đó, thiếu niên hét lên một tiếng, quẳng ngay hộp sữa chua lên bộ âu phục đẹp đẽ không có lấy một nếp nhăn của hắn, phi thẳng vào phòng ngủ của Trình Hiến. Trình Hiến lưỡng lự giữa việc bắt trộm hay là cứu vớt bộ đồ, cuối cùng từ bỏ việc giặt đồ, chạy ào vào phòng ngủ, không ngờ cửa phòng không đóng, cửa sổ cũng mở toang. Trình Hiến xanh mặt nhòm xuống phía dưới,… Trình Hiến vẫn thầm cho rằng, mình là công dân lương thiện, tuy nghề luật sư buộc hắn phải làm không ít chuyện trái lương tâm, thế nhưng trên thế giới này mấy ai có thể sống mà chưa từng thẹn với lương tâm a.Thế nhưng gần đây, hắn nghĩ rằng mình đang bị quả báo.Nhìn xem, đã luyến đồng lại còn luyến yêu (tinh), tuy rằng từ (nhi) đồng này có điểm khả nghi… =)))“Chủ nhân…” Đoàn Tử nằm trên giường, chỉ mặc một cái áo ngủ mỏng, che che hở hở —— gần đây Đoàn Tử thập phần yêu thích áo ngủ của chủ nhân, rất có dấu hiệu cuồng áo sơmi.“Đoàn Tử, mặc quần áo cho chỉnh tề.” Trình Hiến buông cặp lạnh nhạt nói.Đoàn Tử không nghe, lăn từ trên giường xuống, ngồi chồm hỗm bên giường nhìn hắn, đá mắt mèo chớp chớp.“Chủ nhân, chúng ta làm đi.” Đoàn Tử thịnh tình mời mọc.“…” Chủ nhân trán đầy hắc tuyến.“Gạo đã thành cơm thì đại ca cũng bó tay thôi.” Đoàn Tử cười tủm tỉm.Trình Hiến kiên định lắc đầu, thay quần áo xong vào bếp làm cơm.“Chủ nhân, chủ nhân!” Đoàn Tử thấy chủ nhân nhà mình rời đi, nhào vào chăn phẫn hận lăn qua lăn lại cuốn lên cuốn xuống thành một đống bèo nhèo, đến lúc mệt rồi mới lò dò vào bếp tiến hành quấy rầy.Sao chủ nhân không chịu cùng hắn …? Lẽ nào chủ nhân không thích hắn?“Chủ nhân…” Đoàn Tử theo sát chủ nhân như hình với bóng, tuy rằng chủ nhân của hắn rất anh tuấn, thế nhưng chỉ nhìn thôi thì cũng vô dụng a, A Ngốc về mật báo nên chắc đại ca cũng sắp đến, nếu không nhanh nhanh đem gạo nấu thành cơm thì đại ca nhất định sẽ chia lìa đôi lứa a!Đoàn Tử hết sức nôn nóng, làm thế nào để có thể quẳng chue nhân lên giường ni…Đoàn Tử ca hung mãnh

Chương 15