Tác giả:

Giữa một khu rừng rậm to lớn âm u, không có bao nhiêu ánh sáng từ trên chiếu xuống. Tận sâu giữa khu rừng có một cái đầm sen lớn, xung quanh được bao bọc bởi cây cối khổng lồ như một cái lồng bao quanh đầm lại. Trong đầm sen, có không ít hoa sen có hồng có trắng nhưng hoa trắng chỉ lát đát vài hoa, đa số được màu hồng chiếm khứ trong khu đầm lớn này. Giữa hồ, dưới vài táng lá sen lớn có một cái búp sen trắng nho nhỏ hơi lú ra khỏi mặt nước do được lá xung quanh che chắn rất kĩ nên từ ngoài nhìn vào đều không nhìn thấy được búp sen này. Búp sen còn nhỏ, không dưới ba mươi ngày nữa mới có thể trở thành hoa. Búp sen trắng này có chút đặc biệt khác hẳn với các búp và hoa sen khác trong đầm, vì nó có thể phát sáng, tuy là hiện giờ đã bị ánh sáng mặt trời chiếu vào làm nhạt bớt đi nhưng vào đêm nó lại cái búp sen sáng nhất đầm. Búp sen trắng bị lá sen che đi mất bỗng hơi run run, thật kì lạ sao nó có thể run được? Là vì trong nó có một linh hồn từ thế giới khác, cũng vì đều này nên nó đặt…

Chương 4: 4: Tắm

Sau Khi Tôi Xuyên Không Thành Hoa Sen TrắngTác giả: Nguyệt BáchTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngGiữa một khu rừng rậm to lớn âm u, không có bao nhiêu ánh sáng từ trên chiếu xuống. Tận sâu giữa khu rừng có một cái đầm sen lớn, xung quanh được bao bọc bởi cây cối khổng lồ như một cái lồng bao quanh đầm lại. Trong đầm sen, có không ít hoa sen có hồng có trắng nhưng hoa trắng chỉ lát đát vài hoa, đa số được màu hồng chiếm khứ trong khu đầm lớn này. Giữa hồ, dưới vài táng lá sen lớn có một cái búp sen trắng nho nhỏ hơi lú ra khỏi mặt nước do được lá xung quanh che chắn rất kĩ nên từ ngoài nhìn vào đều không nhìn thấy được búp sen này. Búp sen còn nhỏ, không dưới ba mươi ngày nữa mới có thể trở thành hoa. Búp sen trắng này có chút đặc biệt khác hẳn với các búp và hoa sen khác trong đầm, vì nó có thể phát sáng, tuy là hiện giờ đã bị ánh sáng mặt trời chiếu vào làm nhạt bớt đi nhưng vào đêm nó lại cái búp sen sáng nhất đầm. Búp sen trắng bị lá sen che đi mất bỗng hơi run run, thật kì lạ sao nó có thể run được? Là vì trong nó có một linh hồn từ thế giới khác, cũng vì đều này nên nó đặt… Bạch Truy Thiên dùng một tay nâng búp sen lên khỏi mặt nước, tay còn lại m*n tr*n trên mấy cánh hoa chưa nở.Theo động tác của hắn y có chụt nhột, ngón tay hắn không ngừng sờ mó trên búp sen.A, sàm sỡ sen kìa.Ai tới cứu ta với!"Hửm?." Liếc mắt nhìn cái búp lại không rũ xuống nữa ngược lại lại dựng đứng lên kia trông rất có tinh thần."Không rũ nữa?." Hắn đưa môi lại gần búp sen như tên tự kỉ nói.Cũng không biết là đang tự nói với bản thân hay là hắn phát hiện ra gì đó rồi, cố tình nói với y? Chắc là không đâu."Sen ngốc." Dùng tay búng một cái nhẹ lên búp sen hắn cười nói, sau đó hắn làm một việc mà khiến Tố Liên trợn tròn cả mắt lên nhìn thậm chí quên đi việc vừa bị búng lúc nãy, tất nhiên là hắn không thấy y trợn tròn được vì bên ngoài nhìn cũng chỉ thấy y là cái búp sen bình thường thôi.Bạch Truy Thiên buông búp sen ra khỏi bàn tay, sau đó nhanh gọn cầm lấy mấy cái lá sen xung quanh y một phát…..nhổ tận gốc ra khỏi mặt nước.Nhổ….tận gốc.Nhổ?!A –----, sao ngươi dám làm vậy! Mấy cái lá sen đó là để che chắn ngụy trang cho ta đó có biết không hả!Nhổ mấy cái lá sen, ngay cả những hoa sen xung quanh cũng không thoát được kiếp nạn, bị nhổ cho trụi cả gốc.Rất nhanh xung quanh y liền chẳng còn lá hay hoa sen nào khác trừ chính bản thân y, nam nhân nhổ một vòng tạo thành một hình tròn nhỏ trong đầm lấy y làm trung tâm.Tên phá hoại kia sau khi nhổ xong còn không có liêm sỉ lại sờ sờ y nói:" Ngươi mau lớn đi."Mau lớn để làm gì? Cho ngươi nhỗ?Nếu là hôm qua y còn muốn mau mau lớn thật nhanh nhưng lúc gặp tên này xong y chỉ muốn mình làm một cái búp sen vô ưu vô lo tại đầm này mà thôi, dù cô đơn cũng đỡ hơn bị nhổ gốc.Gom hết hoa và lá sen đem lên bờ đầm, sau đó lại bơi đến cạnh y kì mình cọ người khoe dáng.Tố Liên:"..........."Ta không muốn xem ngươi khỏa thân tắm rửa nhá nhá!Nguồn nước xung quanh đều bị đống hòm trên người ngươi làm ô nhiễm hết rồi.(; ̄Д ̄)Thật thối, cút mau đi!Tắm xong, nam nhân từ đâu chui ra phá hỏng cuộc sống bình yên của sen lại đi nướng thịt, chính xác là làm món thịt nướng gói lá sen.Hèn gì lúc nãy nhổ nhiều như vậy, nguyên do là ngươi lấy mấy "anh bạn" của ta đi nướng!Nhưng mà, ừm…thơm thật đấy, ta cũng muốn nếm thử mấy "anh bạn" của ta sau khi được đem nướng lên có thơm không, thịt được gói trong đó có ngon không.Từ lúc làm sen đến giờ vẫn chưa được ăn miếng thịt nào thật sự là thèm đến chảy cả nước dãi ra.Người trên bờ thản nhiên gói thịt vào lá sen đem nướng, sen dưới hồ thì công khai nhìn trộm người nướng, chính xác là thịt nướng._ _ _Bạch Truy Thiên vốn là Hoàng đế Tấn Triều, vừa lên ngôi được ba năm, năm nay cũng vừa đủ hai mươi lăm có thể nói là một Hoàng đế trẻ tuổi.Vừa lên ngôi địa vị chưa vững các thế lực của Tiên đế gây khó dễ cho hắn khá nhiều, đến ba tháng trước hắn phải vi hành xuống nhân gian tìm hiểu lối sống của người dân đất phía Nam.Chỉ là trên đường trở về gặp bọn thích khách truy sát, võ công không tính là cao nhưng thủ đoạn lại thâm độc.Thế mà dùng một bà lão lừa hắn trúng độc, sau đó hợp sức đuổi giết hắn.Chạy không ngừng một mạch đến khu rừng rậm to lớn này nhầm trốn tránh truy đuổi, không ngờ không những thoát nạn còn gặp được niềm vui nho nhỏ..

Bạch Truy Thiên dùng một tay nâng búp sen lên khỏi mặt nước, tay còn lại m*n tr*n trên mấy cánh hoa chưa nở.

Theo động tác của hắn y có chụt nhột, ngón tay hắn không ngừng sờ mó trên búp sen.

A, sàm sỡ sen kìa.

Ai tới cứu ta với!

"Hửm?." Liếc mắt nhìn cái búp lại không rũ xuống nữa ngược lại lại dựng đứng lên kia trông rất có tinh thần.

"Không rũ nữa?." Hắn đưa môi lại gần búp sen như tên tự kỉ nói.

Cũng không biết là đang tự nói với bản thân hay là hắn phát hiện ra gì đó rồi, cố tình nói với y? Chắc là không đâu.

"Sen ngốc." Dùng tay búng một cái nhẹ lên búp sen hắn cười nói, sau đó hắn làm một việc mà khiến Tố Liên trợn tròn cả mắt lên nhìn thậm chí quên đi việc vừa bị búng lúc nãy, tất nhiên là hắn không thấy y trợn tròn được vì bên ngoài nhìn cũng chỉ thấy y là cái búp sen bình thường thôi.

Bạch Truy Thiên buông búp sen ra khỏi bàn tay, sau đó nhanh gọn cầm lấy mấy cái lá sen xung quanh y một phát…..nhổ tận gốc ra khỏi mặt nước.

Nhổ….tận gốc.

Nhổ?!

A –----, sao ngươi dám làm vậy! Mấy cái lá sen đó là để che chắn ngụy trang cho ta đó có biết không hả!

Nhổ mấy cái lá sen, ngay cả những hoa sen xung quanh cũng không thoát được kiếp nạn, bị nhổ cho trụi cả gốc.

Rất nhanh xung quanh y liền chẳng còn lá hay hoa sen nào khác trừ chính bản thân y, nam nhân nhổ một vòng tạo thành một hình tròn nhỏ trong đầm lấy y làm trung tâm.

Tên phá hoại kia sau khi nhổ xong còn không có liêm sỉ lại sờ sờ y nói:" Ngươi mau lớn đi."

Mau lớn để làm gì? Cho ngươi nhỗ?

Nếu là hôm qua y còn muốn mau mau lớn thật nhanh nhưng lúc gặp tên này xong y chỉ muốn mình làm một cái búp sen vô ưu vô lo tại đầm này mà thôi, dù cô đơn cũng đỡ hơn bị nhổ gốc.

Gom hết hoa và lá sen đem lên bờ đầm, sau đó lại bơi đến cạnh y kì mình cọ người khoe dáng.

Tố Liên:"..........."

Ta không muốn xem ngươi khỏa thân tắm rửa nhá nhá!

Nguồn nước xung quanh đều bị đống hòm trên người ngươi làm ô nhiễm hết rồi.

(; ̄Д ̄)

Thật thối, cút mau đi!

Tắm xong, nam nhân từ đâu chui ra phá hỏng cuộc sống bình yên của sen lại đi nướng thịt, chính xác là làm món thịt nướng gói lá sen.

Hèn gì lúc nãy nhổ nhiều như vậy, nguyên do là ngươi lấy mấy "anh bạn" của ta đi nướng!

Nhưng mà, ừm…thơm thật đấy, ta cũng muốn nếm thử mấy "anh bạn" của ta sau khi được đem nướng lên có thơm không, thịt được gói trong đó có ngon không.

Từ lúc làm sen đến giờ vẫn chưa được ăn miếng thịt nào thật sự là thèm đến chảy cả nước dãi ra.

Người trên bờ thản nhiên gói thịt vào lá sen đem nướng, sen dưới hồ thì công khai nhìn trộm người nướng, chính xác là thịt nướng.

_ _ _

Bạch Truy Thiên vốn là Hoàng đế Tấn Triều, vừa lên ngôi được ba năm, năm nay cũng vừa đủ hai mươi lăm có thể nói là một Hoàng đế trẻ tuổi.

Vừa lên ngôi địa vị chưa vững các thế lực của Tiên đế gây khó dễ cho hắn khá nhiều, đến ba tháng trước hắn phải vi hành xuống nhân gian tìm hiểu lối sống của người dân đất phía Nam.

Chỉ là trên đường trở về gặp bọn thích khách truy sát, võ công không tính là cao nhưng thủ đoạn lại thâm độc.

Thế mà dùng một bà lão lừa hắn trúng độc, sau đó hợp sức đuổi giết hắn.

Chạy không ngừng một mạch đến khu rừng rậm to lớn này nhầm trốn tránh truy đuổi, không ngờ không những thoát nạn còn gặp được niềm vui nho nhỏ..

Sau Khi Tôi Xuyên Không Thành Hoa Sen TrắngTác giả: Nguyệt BáchTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngGiữa một khu rừng rậm to lớn âm u, không có bao nhiêu ánh sáng từ trên chiếu xuống. Tận sâu giữa khu rừng có một cái đầm sen lớn, xung quanh được bao bọc bởi cây cối khổng lồ như một cái lồng bao quanh đầm lại. Trong đầm sen, có không ít hoa sen có hồng có trắng nhưng hoa trắng chỉ lát đát vài hoa, đa số được màu hồng chiếm khứ trong khu đầm lớn này. Giữa hồ, dưới vài táng lá sen lớn có một cái búp sen trắng nho nhỏ hơi lú ra khỏi mặt nước do được lá xung quanh che chắn rất kĩ nên từ ngoài nhìn vào đều không nhìn thấy được búp sen này. Búp sen còn nhỏ, không dưới ba mươi ngày nữa mới có thể trở thành hoa. Búp sen trắng này có chút đặc biệt khác hẳn với các búp và hoa sen khác trong đầm, vì nó có thể phát sáng, tuy là hiện giờ đã bị ánh sáng mặt trời chiếu vào làm nhạt bớt đi nhưng vào đêm nó lại cái búp sen sáng nhất đầm. Búp sen trắng bị lá sen che đi mất bỗng hơi run run, thật kì lạ sao nó có thể run được? Là vì trong nó có một linh hồn từ thế giới khác, cũng vì đều này nên nó đặt… Bạch Truy Thiên dùng một tay nâng búp sen lên khỏi mặt nước, tay còn lại m*n tr*n trên mấy cánh hoa chưa nở.Theo động tác của hắn y có chụt nhột, ngón tay hắn không ngừng sờ mó trên búp sen.A, sàm sỡ sen kìa.Ai tới cứu ta với!"Hửm?." Liếc mắt nhìn cái búp lại không rũ xuống nữa ngược lại lại dựng đứng lên kia trông rất có tinh thần."Không rũ nữa?." Hắn đưa môi lại gần búp sen như tên tự kỉ nói.Cũng không biết là đang tự nói với bản thân hay là hắn phát hiện ra gì đó rồi, cố tình nói với y? Chắc là không đâu."Sen ngốc." Dùng tay búng một cái nhẹ lên búp sen hắn cười nói, sau đó hắn làm một việc mà khiến Tố Liên trợn tròn cả mắt lên nhìn thậm chí quên đi việc vừa bị búng lúc nãy, tất nhiên là hắn không thấy y trợn tròn được vì bên ngoài nhìn cũng chỉ thấy y là cái búp sen bình thường thôi.Bạch Truy Thiên buông búp sen ra khỏi bàn tay, sau đó nhanh gọn cầm lấy mấy cái lá sen xung quanh y một phát…..nhổ tận gốc ra khỏi mặt nước.Nhổ….tận gốc.Nhổ?!A –----, sao ngươi dám làm vậy! Mấy cái lá sen đó là để che chắn ngụy trang cho ta đó có biết không hả!Nhổ mấy cái lá sen, ngay cả những hoa sen xung quanh cũng không thoát được kiếp nạn, bị nhổ cho trụi cả gốc.Rất nhanh xung quanh y liền chẳng còn lá hay hoa sen nào khác trừ chính bản thân y, nam nhân nhổ một vòng tạo thành một hình tròn nhỏ trong đầm lấy y làm trung tâm.Tên phá hoại kia sau khi nhổ xong còn không có liêm sỉ lại sờ sờ y nói:" Ngươi mau lớn đi."Mau lớn để làm gì? Cho ngươi nhỗ?Nếu là hôm qua y còn muốn mau mau lớn thật nhanh nhưng lúc gặp tên này xong y chỉ muốn mình làm một cái búp sen vô ưu vô lo tại đầm này mà thôi, dù cô đơn cũng đỡ hơn bị nhổ gốc.Gom hết hoa và lá sen đem lên bờ đầm, sau đó lại bơi đến cạnh y kì mình cọ người khoe dáng.Tố Liên:"..........."Ta không muốn xem ngươi khỏa thân tắm rửa nhá nhá!Nguồn nước xung quanh đều bị đống hòm trên người ngươi làm ô nhiễm hết rồi.(; ̄Д ̄)Thật thối, cút mau đi!Tắm xong, nam nhân từ đâu chui ra phá hỏng cuộc sống bình yên của sen lại đi nướng thịt, chính xác là làm món thịt nướng gói lá sen.Hèn gì lúc nãy nhổ nhiều như vậy, nguyên do là ngươi lấy mấy "anh bạn" của ta đi nướng!Nhưng mà, ừm…thơm thật đấy, ta cũng muốn nếm thử mấy "anh bạn" của ta sau khi được đem nướng lên có thơm không, thịt được gói trong đó có ngon không.Từ lúc làm sen đến giờ vẫn chưa được ăn miếng thịt nào thật sự là thèm đến chảy cả nước dãi ra.Người trên bờ thản nhiên gói thịt vào lá sen đem nướng, sen dưới hồ thì công khai nhìn trộm người nướng, chính xác là thịt nướng._ _ _Bạch Truy Thiên vốn là Hoàng đế Tấn Triều, vừa lên ngôi được ba năm, năm nay cũng vừa đủ hai mươi lăm có thể nói là một Hoàng đế trẻ tuổi.Vừa lên ngôi địa vị chưa vững các thế lực của Tiên đế gây khó dễ cho hắn khá nhiều, đến ba tháng trước hắn phải vi hành xuống nhân gian tìm hiểu lối sống của người dân đất phía Nam.Chỉ là trên đường trở về gặp bọn thích khách truy sát, võ công không tính là cao nhưng thủ đoạn lại thâm độc.Thế mà dùng một bà lão lừa hắn trúng độc, sau đó hợp sức đuổi giết hắn.Chạy không ngừng một mạch đến khu rừng rậm to lớn này nhầm trốn tránh truy đuổi, không ngờ không những thoát nạn còn gặp được niềm vui nho nhỏ..

Chương 4: 4: Tắm