Giữa một khu rừng rậm to lớn âm u, không có bao nhiêu ánh sáng từ trên chiếu xuống. Tận sâu giữa khu rừng có một cái đầm sen lớn, xung quanh được bao bọc bởi cây cối khổng lồ như một cái lồng bao quanh đầm lại. Trong đầm sen, có không ít hoa sen có hồng có trắng nhưng hoa trắng chỉ lát đát vài hoa, đa số được màu hồng chiếm khứ trong khu đầm lớn này. Giữa hồ, dưới vài táng lá sen lớn có một cái búp sen trắng nho nhỏ hơi lú ra khỏi mặt nước do được lá xung quanh che chắn rất kĩ nên từ ngoài nhìn vào đều không nhìn thấy được búp sen này. Búp sen còn nhỏ, không dưới ba mươi ngày nữa mới có thể trở thành hoa. Búp sen trắng này có chút đặc biệt khác hẳn với các búp và hoa sen khác trong đầm, vì nó có thể phát sáng, tuy là hiện giờ đã bị ánh sáng mặt trời chiếu vào làm nhạt bớt đi nhưng vào đêm nó lại cái búp sen sáng nhất đầm. Búp sen trắng bị lá sen che đi mất bỗng hơi run run, thật kì lạ sao nó có thể run được? Là vì trong nó có một linh hồn từ thế giới khác, cũng vì đều này nên nó đặt…
Chương 23: 23: Tố Liên
Sau Khi Tôi Xuyên Không Thành Hoa Sen TrắngTác giả: Nguyệt BáchTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngGiữa một khu rừng rậm to lớn âm u, không có bao nhiêu ánh sáng từ trên chiếu xuống. Tận sâu giữa khu rừng có một cái đầm sen lớn, xung quanh được bao bọc bởi cây cối khổng lồ như một cái lồng bao quanh đầm lại. Trong đầm sen, có không ít hoa sen có hồng có trắng nhưng hoa trắng chỉ lát đát vài hoa, đa số được màu hồng chiếm khứ trong khu đầm lớn này. Giữa hồ, dưới vài táng lá sen lớn có một cái búp sen trắng nho nhỏ hơi lú ra khỏi mặt nước do được lá xung quanh che chắn rất kĩ nên từ ngoài nhìn vào đều không nhìn thấy được búp sen này. Búp sen còn nhỏ, không dưới ba mươi ngày nữa mới có thể trở thành hoa. Búp sen trắng này có chút đặc biệt khác hẳn với các búp và hoa sen khác trong đầm, vì nó có thể phát sáng, tuy là hiện giờ đã bị ánh sáng mặt trời chiếu vào làm nhạt bớt đi nhưng vào đêm nó lại cái búp sen sáng nhất đầm. Búp sen trắng bị lá sen che đi mất bỗng hơi run run, thật kì lạ sao nó có thể run được? Là vì trong nó có một linh hồn từ thế giới khác, cũng vì đều này nên nó đặt… "Không, không đúng đâu! Thịt ta vừa dai vừa hôi không ngon đâu!." Tố Liên hoảng hốt la thét lên, tay không ngừng đập loạn xạ.Phì, haha.Bạch Truy Thiên thấy sen nhỏ sợ thì buông miệng cười không dứt, thật dễ lừa.A? Thế mà lại dám cười sen! Thật quá đáng.Tố Liên tức đỏ mặt bất chấp mặt mũi hình tượng gì đó lao thằng vào người Bạch Truy Thiên há mồm cắn y một phát!Bạch Truy Thiên:..........Ngươi là sen, không phải cẩu.Tố Liên: ∑d(°∀°d)Tức quá chơi ngu rồi a!Bạch Truy Thiên lắc lắc cái tay đang bị sen nhỏ gặm, vẫn không buông.Lại lắc lắc, cũng không xê dịch."............."Lỡ phóng lao rồi phải theo lao, ông đây cắn rớt miệng thịt ngươi mới thôi!Bạch Truy Thiên không sợ đau, hắn chỉ sợ sen nhỏ cắn mạnh quá sẽ gãy răng.Dù sao hắn da dày thịt béo lực cắn của sen nhỏ như gãi ngứa chứ không đau, hắn còn sợ mớ răng sữa của y sẽ gãy mất.Thờ ra một hơi lấy tay xoa xoa đỉnh đầu của y, hắn dịu dàng nói: "Ngoan nào, lát ta cho ngươi ăn món ngon nhé?."Tố Liên:.......Ta không phải trẻ con!Nghe lời buông miệng ra, Tố Liên thấy hơi ê răng.Cắn mạnh như vậy mà trên tay người nào đấy ngay cả dấu cũng không để lại mà ngược lại hàm răng của còn y ê ẩm! Này không khoa học!Chưa hồi thần người liền bị hắn bế lên đặt lên đùi, như lúc trước quen miệng mà hôn hôn chụt chụt lên mỏ y.Tố Liên:..........?! Có gì đó không đúng.Hôn? Hiện tại ta là người a!"Ngươi, ngươi làm cái gì vậy hả!." Trợn mắt chỉ trích người trước mặt này không đứng đắn, lúc là sen hôn thì y không nói bây giờ biến thành người rồi mà vẫn dở thói lưu manh ư?!"Hôn buổi tối." Bạch Truy Thiên nghĩ sen nhỏ là do sen hóa thân chắc không biết mấy chuyện bên ngoài, một bụng ý nghĩ đen tối ngoi lên muốn lừa sen.Tố Liên: Nếu không phải ta từ nơi khác xuyên đến thì đã bị cái vẻ mặt quân tử đó của ngươi lừa thật rồi!Ngươi đang lừa ta trắng trợn đó có biết không?!"Lúc ngươi là sen không phải cũng như vậy sao." Bạch Truy Thiên giả vờ tự hỏi, muốn gạt cho được sen nhỏ"Này, này không giống nhau!." Tố Liên bác bỏ lời hắn nói, không giống lúc trước đâu."Không giống chỗ nào?.""Bây giờ ta là người!.""Không khác nhau mấy." Bạch Truy Thiên nghiền ngắm so sánh cũng có khác gì lắm đâu, từ sen nhỏ thành sen to? Suy cho cùng cũng là sen nhà hắn biến lớn biến nhỏ cũng là của hắn, không khác gì nhau."Khác!.""Không khác.""Khác!.""Không.""Khác…ể..?" Vừa dứt câu môi liền bì chặn, Tố Liên trừng mắt không thể tin nhìn tên gay trước mắt, đẹp thì có đẹp nhưng cái nết không ưa nổi! A, b**n th**!Bạch Truy Thiên lười chơi với y, cứ hôn tới chặn miệng sen nhỏ lại cho nhanh.Nhưng mà, mắt hắn tối lại nhìn người bị hôn đến đỏ mặt nghĩ thật mềm, cũng thật ngọt, ngọt hơn lúc y là sen nhiều."Buông ra! Ngươi làm cái gì thế hả!." Đẩy mạnh người ra Tố Liên tức điên lên, y vừa bị cưỡng hôn hai lần! Ôi trời, có biết trong nước bọt có bao nhiêu vi khuẩn không thế hả?! Ngươi, ngươi ở dơ quá đấy!"Hôn buổi tối." Hắn trầm trầm đáp, nhìn người trong lòng không ngừng tức điên lên mà cười thầm, sen nhỏ thật đáng yêu.Tố Liên:........(╬◣д◢)!!Chưa kịp mở miệng ra chửi liền thấy dưới mông hơi nhói nhói, y chấm hỏi nhìn xuống.Cái tay của tên khốn nào đó đang không - ngừng- bốp - mông y!A-----, tên khốn này!Bạch Truy Thiên tâm trạng lại rất tốt, biết sen nhỏ mình nuôi có thể biến thành người chạy nhảy còn là tiểu cao nhân giúp hắn lần trước, hơn nữa….mông mềm thật.Sờ thật thoải mái, tiếc là chỉ được nhìn không được "ăn".Tố Liên tức đến nổi không nói lên lời được nữa, chỉ hận không thể dùng ánh mắt liếc ra vài cái lỗ trên người tên khốn này! Trước giờ y chưa từng bị ai bốp mông thế mà hôm nay….trinh tiết cặp mông y đang bị vấy bẩn!Người trong ngực lại giãy giụa không ngừng bất mãn với hành động lưu manh này của hắn.Bạch Truy Thiên ôm chặt tay không để người thoát ra, một chưởng nhẹ lên mông sen."Sen nhỏ, ngồi im." Hắn "vỗ" nhẹ lên mông y hô.Tố Liên:........?Ta vừa bị đánh mông?Ta vừa bị gọi là sen nhỏ?Cái quái gì vậy nè! Ai cho ngươi đánh mông ông? Chúng ta thân đến mức ngươi tự đặt biệt danh cho ta luôn rồi?"Hừ! Ai là sen nhỏ chứ, ta tên Tố Liên!." Xì, sen nhỏ sen nhỏ nghe sến muốn chết."Tiểu Liên, có khác gì?." Bạch Truy Thiên nghiên đầu hỏi, khác gì nhau? Sen nhỏ có tên cũng tiện, mà tên mới này có khác gì sen nhỏ đâu....Tiểu: nhỏ, Liên: sen......Tiểu Liên \= Sen nhỏ....Tố Liên:"..........."Ta thua, nói không lại ngươi!
"Không, không đúng đâu! Thịt ta vừa dai vừa hôi không ngon đâu!." Tố Liên hoảng hốt la thét lên, tay không ngừng đập loạn xạ.
Phì, haha.
Bạch Truy Thiên thấy sen nhỏ sợ thì buông miệng cười không dứt, thật dễ lừa.
A? Thế mà lại dám cười sen! Thật quá đáng.
Tố Liên tức đỏ mặt bất chấp mặt mũi hình tượng gì đó lao thằng vào người Bạch Truy Thiên há mồm cắn y một phát!
Bạch Truy Thiên:..........
Ngươi là sen, không phải cẩu.
Tố Liên: ∑d(°∀°d)
Tức quá chơi ngu rồi a!
Bạch Truy Thiên lắc lắc cái tay đang bị sen nhỏ gặm, vẫn không buông.
Lại lắc lắc, cũng không xê dịch.
"............."
Lỡ phóng lao rồi phải theo lao, ông đây cắn rớt miệng thịt ngươi mới thôi!
Bạch Truy Thiên không sợ đau, hắn chỉ sợ sen nhỏ cắn mạnh quá sẽ gãy răng.
Dù sao hắn da dày thịt béo lực cắn của sen nhỏ như gãi ngứa chứ không đau, hắn còn sợ mớ răng sữa của y sẽ gãy mất.
Thờ ra một hơi lấy tay xoa xoa đỉnh đầu của y, hắn dịu dàng nói: "Ngoan nào, lát ta cho ngươi ăn món ngon nhé?."
Tố Liên:.......
Ta không phải trẻ con!
Nghe lời buông miệng ra, Tố Liên thấy hơi ê răng.
Cắn mạnh như vậy mà trên tay người nào đấy ngay cả dấu cũng không để lại mà ngược lại hàm răng của còn y ê ẩm! Này không khoa học!
Chưa hồi thần người liền bị hắn bế lên đặt lên đùi, như lúc trước quen miệng mà hôn hôn chụt chụt lên mỏ y.
Tố Liên:..........
?! Có gì đó không đúng.
Hôn? Hiện tại ta là người a!
"Ngươi, ngươi làm cái gì vậy hả!." Trợn mắt chỉ trích người trước mặt này không đứng đắn, lúc là sen hôn thì y không nói bây giờ biến thành người rồi mà vẫn dở thói lưu manh ư?!
"Hôn buổi tối." Bạch Truy Thiên nghĩ sen nhỏ là do sen hóa thân chắc không biết mấy chuyện bên ngoài, một bụng ý nghĩ đen tối ngoi lên muốn lừa sen.
Tố Liên: Nếu không phải ta từ nơi khác xuyên đến thì đã bị cái vẻ mặt quân tử đó của ngươi lừa thật rồi!
Ngươi đang lừa ta trắng trợn đó có biết không?!
"Lúc ngươi là sen không phải cũng như vậy sao." Bạch Truy Thiên giả vờ tự hỏi, muốn gạt cho được sen nhỏ
"Này, này không giống nhau!." Tố Liên bác bỏ lời hắn nói, không giống lúc trước đâu.
"Không giống chỗ nào?."
"Bây giờ ta là người!."
"Không khác nhau mấy." Bạch Truy Thiên nghiền ngắm so sánh cũng có khác gì lắm đâu, từ sen nhỏ thành sen to? Suy cho cùng cũng là sen nhà hắn biến lớn biến nhỏ cũng là của hắn, không khác gì nhau.
"Khác!."
"Không khác."
"Khác!."
"Không."
"Khác…ể..?" Vừa dứt câu môi liền bì chặn, Tố Liên trừng mắt không thể tin nhìn tên gay trước mắt, đẹp thì có đẹp nhưng cái nết không ưa nổi! A, b**n th**!
Bạch Truy Thiên lười chơi với y, cứ hôn tới chặn miệng sen nhỏ lại cho nhanh.
Nhưng mà, mắt hắn tối lại nhìn người bị hôn đến đỏ mặt nghĩ thật mềm, cũng thật ngọt, ngọt hơn lúc y là sen nhiều.
"Buông ra! Ngươi làm cái gì thế hả!." Đẩy mạnh người ra Tố Liên tức điên lên, y vừa bị cưỡng hôn hai lần! Ôi trời, có biết trong nước bọt có bao nhiêu vi khuẩn không thế hả?! Ngươi, ngươi ở dơ quá đấy!
"Hôn buổi tối." Hắn trầm trầm đáp, nhìn người trong lòng không ngừng tức điên lên mà cười thầm, sen nhỏ thật đáng yêu.
Tố Liên:........(╬◣д◢)!!
Chưa kịp mở miệng ra chửi liền thấy dưới mông hơi nhói nhói, y chấm hỏi nhìn xuống.
Cái tay của tên khốn nào đó đang không - ngừng- bốp - mông y!
A-----, tên khốn này!
Bạch Truy Thiên tâm trạng lại rất tốt, biết sen nhỏ mình nuôi có thể biến thành người chạy nhảy còn là tiểu cao nhân giúp hắn lần trước, hơn nữa….mông mềm thật.
Sờ thật thoải mái, tiếc là chỉ được nhìn không được "ăn".
Tố Liên tức đến nổi không nói lên lời được nữa, chỉ hận không thể dùng ánh mắt liếc ra vài cái lỗ trên người tên khốn này! Trước giờ y chưa từng bị ai bốp mông thế mà hôm nay….trinh tiết cặp mông y đang bị vấy bẩn!
Người trong ngực lại giãy giụa không ngừng bất mãn với hành động lưu manh này của hắn.
Bạch Truy Thiên ôm chặt tay không để người thoát ra, một chưởng nhẹ lên mông sen.
"Sen nhỏ, ngồi im." Hắn "vỗ" nhẹ lên mông y hô.
Tố Liên:........?
Ta vừa bị đánh mông?
Ta vừa bị gọi là sen nhỏ?
Cái quái gì vậy nè! Ai cho ngươi đánh mông ông? Chúng ta thân đến mức ngươi tự đặt biệt danh cho ta luôn rồi?
"Hừ! Ai là sen nhỏ chứ, ta tên Tố Liên!." Xì, sen nhỏ sen nhỏ nghe sến muốn chết.
"Tiểu Liên, có khác gì?." Bạch Truy Thiên nghiên đầu hỏi, khác gì nhau? Sen nhỏ có tên cũng tiện, mà tên mới này có khác gì sen nhỏ đâu.
...Tiểu: nhỏ, Liên: sen...
...Tiểu Liên \= Sen nhỏ....
Tố Liên:"..........."
Ta thua, nói không lại ngươi!
Sau Khi Tôi Xuyên Không Thành Hoa Sen TrắngTác giả: Nguyệt BáchTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngGiữa một khu rừng rậm to lớn âm u, không có bao nhiêu ánh sáng từ trên chiếu xuống. Tận sâu giữa khu rừng có một cái đầm sen lớn, xung quanh được bao bọc bởi cây cối khổng lồ như một cái lồng bao quanh đầm lại. Trong đầm sen, có không ít hoa sen có hồng có trắng nhưng hoa trắng chỉ lát đát vài hoa, đa số được màu hồng chiếm khứ trong khu đầm lớn này. Giữa hồ, dưới vài táng lá sen lớn có một cái búp sen trắng nho nhỏ hơi lú ra khỏi mặt nước do được lá xung quanh che chắn rất kĩ nên từ ngoài nhìn vào đều không nhìn thấy được búp sen này. Búp sen còn nhỏ, không dưới ba mươi ngày nữa mới có thể trở thành hoa. Búp sen trắng này có chút đặc biệt khác hẳn với các búp và hoa sen khác trong đầm, vì nó có thể phát sáng, tuy là hiện giờ đã bị ánh sáng mặt trời chiếu vào làm nhạt bớt đi nhưng vào đêm nó lại cái búp sen sáng nhất đầm. Búp sen trắng bị lá sen che đi mất bỗng hơi run run, thật kì lạ sao nó có thể run được? Là vì trong nó có một linh hồn từ thế giới khác, cũng vì đều này nên nó đặt… "Không, không đúng đâu! Thịt ta vừa dai vừa hôi không ngon đâu!." Tố Liên hoảng hốt la thét lên, tay không ngừng đập loạn xạ.Phì, haha.Bạch Truy Thiên thấy sen nhỏ sợ thì buông miệng cười không dứt, thật dễ lừa.A? Thế mà lại dám cười sen! Thật quá đáng.Tố Liên tức đỏ mặt bất chấp mặt mũi hình tượng gì đó lao thằng vào người Bạch Truy Thiên há mồm cắn y một phát!Bạch Truy Thiên:..........Ngươi là sen, không phải cẩu.Tố Liên: ∑d(°∀°d)Tức quá chơi ngu rồi a!Bạch Truy Thiên lắc lắc cái tay đang bị sen nhỏ gặm, vẫn không buông.Lại lắc lắc, cũng không xê dịch."............."Lỡ phóng lao rồi phải theo lao, ông đây cắn rớt miệng thịt ngươi mới thôi!Bạch Truy Thiên không sợ đau, hắn chỉ sợ sen nhỏ cắn mạnh quá sẽ gãy răng.Dù sao hắn da dày thịt béo lực cắn của sen nhỏ như gãi ngứa chứ không đau, hắn còn sợ mớ răng sữa của y sẽ gãy mất.Thờ ra một hơi lấy tay xoa xoa đỉnh đầu của y, hắn dịu dàng nói: "Ngoan nào, lát ta cho ngươi ăn món ngon nhé?."Tố Liên:.......Ta không phải trẻ con!Nghe lời buông miệng ra, Tố Liên thấy hơi ê răng.Cắn mạnh như vậy mà trên tay người nào đấy ngay cả dấu cũng không để lại mà ngược lại hàm răng của còn y ê ẩm! Này không khoa học!Chưa hồi thần người liền bị hắn bế lên đặt lên đùi, như lúc trước quen miệng mà hôn hôn chụt chụt lên mỏ y.Tố Liên:..........?! Có gì đó không đúng.Hôn? Hiện tại ta là người a!"Ngươi, ngươi làm cái gì vậy hả!." Trợn mắt chỉ trích người trước mặt này không đứng đắn, lúc là sen hôn thì y không nói bây giờ biến thành người rồi mà vẫn dở thói lưu manh ư?!"Hôn buổi tối." Bạch Truy Thiên nghĩ sen nhỏ là do sen hóa thân chắc không biết mấy chuyện bên ngoài, một bụng ý nghĩ đen tối ngoi lên muốn lừa sen.Tố Liên: Nếu không phải ta từ nơi khác xuyên đến thì đã bị cái vẻ mặt quân tử đó của ngươi lừa thật rồi!Ngươi đang lừa ta trắng trợn đó có biết không?!"Lúc ngươi là sen không phải cũng như vậy sao." Bạch Truy Thiên giả vờ tự hỏi, muốn gạt cho được sen nhỏ"Này, này không giống nhau!." Tố Liên bác bỏ lời hắn nói, không giống lúc trước đâu."Không giống chỗ nào?.""Bây giờ ta là người!.""Không khác nhau mấy." Bạch Truy Thiên nghiền ngắm so sánh cũng có khác gì lắm đâu, từ sen nhỏ thành sen to? Suy cho cùng cũng là sen nhà hắn biến lớn biến nhỏ cũng là của hắn, không khác gì nhau."Khác!.""Không khác.""Khác!.""Không.""Khác…ể..?" Vừa dứt câu môi liền bì chặn, Tố Liên trừng mắt không thể tin nhìn tên gay trước mắt, đẹp thì có đẹp nhưng cái nết không ưa nổi! A, b**n th**!Bạch Truy Thiên lười chơi với y, cứ hôn tới chặn miệng sen nhỏ lại cho nhanh.Nhưng mà, mắt hắn tối lại nhìn người bị hôn đến đỏ mặt nghĩ thật mềm, cũng thật ngọt, ngọt hơn lúc y là sen nhiều."Buông ra! Ngươi làm cái gì thế hả!." Đẩy mạnh người ra Tố Liên tức điên lên, y vừa bị cưỡng hôn hai lần! Ôi trời, có biết trong nước bọt có bao nhiêu vi khuẩn không thế hả?! Ngươi, ngươi ở dơ quá đấy!"Hôn buổi tối." Hắn trầm trầm đáp, nhìn người trong lòng không ngừng tức điên lên mà cười thầm, sen nhỏ thật đáng yêu.Tố Liên:........(╬◣д◢)!!Chưa kịp mở miệng ra chửi liền thấy dưới mông hơi nhói nhói, y chấm hỏi nhìn xuống.Cái tay của tên khốn nào đó đang không - ngừng- bốp - mông y!A-----, tên khốn này!Bạch Truy Thiên tâm trạng lại rất tốt, biết sen nhỏ mình nuôi có thể biến thành người chạy nhảy còn là tiểu cao nhân giúp hắn lần trước, hơn nữa….mông mềm thật.Sờ thật thoải mái, tiếc là chỉ được nhìn không được "ăn".Tố Liên tức đến nổi không nói lên lời được nữa, chỉ hận không thể dùng ánh mắt liếc ra vài cái lỗ trên người tên khốn này! Trước giờ y chưa từng bị ai bốp mông thế mà hôm nay….trinh tiết cặp mông y đang bị vấy bẩn!Người trong ngực lại giãy giụa không ngừng bất mãn với hành động lưu manh này của hắn.Bạch Truy Thiên ôm chặt tay không để người thoát ra, một chưởng nhẹ lên mông sen."Sen nhỏ, ngồi im." Hắn "vỗ" nhẹ lên mông y hô.Tố Liên:........?Ta vừa bị đánh mông?Ta vừa bị gọi là sen nhỏ?Cái quái gì vậy nè! Ai cho ngươi đánh mông ông? Chúng ta thân đến mức ngươi tự đặt biệt danh cho ta luôn rồi?"Hừ! Ai là sen nhỏ chứ, ta tên Tố Liên!." Xì, sen nhỏ sen nhỏ nghe sến muốn chết."Tiểu Liên, có khác gì?." Bạch Truy Thiên nghiên đầu hỏi, khác gì nhau? Sen nhỏ có tên cũng tiện, mà tên mới này có khác gì sen nhỏ đâu....Tiểu: nhỏ, Liên: sen......Tiểu Liên \= Sen nhỏ....Tố Liên:"..........."Ta thua, nói không lại ngươi!