Tác giả:

Nếu đọc trên app mà bị dính dòng, phiền cách bạn đọc trên trình duyệt giúp mình nhé. Xin lỗi vì sự bất tiện TT___TTLâm Hành Tri vừa xuống máy bay, mới vừa ngồi lên xe liền nhận được điện thoại trong nhà gọi tới. Bên kia vừa khóc vừa nói, anh nghe nửa ngày mà vẫn không hiểu là đang nói đến cái gì, thế là xoa xoa giữa mày, thần sắc mệt mỏi cắt lời đối phương: “Mẹ, rốt cuộc mẹ muốn nói gì?”Đầu dây bên kia không trả lời, còn đang lo thút thít một mình, như thể đang phải chịu tủi thân lắm, muốn giải bày tâm sự.Lâm Hành Tri ra nước ngoài một tuần để đàm phán hợp đồng. Vốn đã ăn không ngon ngủ không yên, hơn nữa còn bị say máy bay, thế nên lúc này, khi nghe thấy tiếng khóc không ngừng ở đầu bên kia điện thoại, với anh mà nói thì chẳng khác nào đang có vô số người đang dùng cây búa nhỏ đập vào đầu anh cả. Anh im lặng một lúc, sau đó nói thẳng: "Nếu mẹ chỉ muốn khóc, vậy con cúp máy đây."Sau khi nghe Lâm Hành Tri nói vậy, mẹ Lâm cuối cùng cũng không dám tiếp tục khóc nữa, bà nói: "Hành Tri,…

Chương 4: Chương 4

Tôi Đã Xem Cuốn Sách Mà Mấy Người Xuyên Vào RồiTác giả: Yên Ba Giang NamTruyện Đam Mỹ, Truyện Dị Năng, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngNếu đọc trên app mà bị dính dòng, phiền cách bạn đọc trên trình duyệt giúp mình nhé. Xin lỗi vì sự bất tiện TT___TTLâm Hành Tri vừa xuống máy bay, mới vừa ngồi lên xe liền nhận được điện thoại trong nhà gọi tới. Bên kia vừa khóc vừa nói, anh nghe nửa ngày mà vẫn không hiểu là đang nói đến cái gì, thế là xoa xoa giữa mày, thần sắc mệt mỏi cắt lời đối phương: “Mẹ, rốt cuộc mẹ muốn nói gì?”Đầu dây bên kia không trả lời, còn đang lo thút thít một mình, như thể đang phải chịu tủi thân lắm, muốn giải bày tâm sự.Lâm Hành Tri ra nước ngoài một tuần để đàm phán hợp đồng. Vốn đã ăn không ngon ngủ không yên, hơn nữa còn bị say máy bay, thế nên lúc này, khi nghe thấy tiếng khóc không ngừng ở đầu bên kia điện thoại, với anh mà nói thì chẳng khác nào đang có vô số người đang dùng cây búa nhỏ đập vào đầu anh cả. Anh im lặng một lúc, sau đó nói thẳng: "Nếu mẹ chỉ muốn khóc, vậy con cúp máy đây."Sau khi nghe Lâm Hành Tri nói vậy, mẹ Lâm cuối cùng cũng không dám tiếp tục khóc nữa, bà nói: "Hành Tri,… Lâm Hành Tri cau mày nhìn Trình Hi, anh không biết từ đâu mà Trình Hi lại đưa ra được cái kết luận này.Trình Hi đứng dậy, chỉ vào Lâm Hành Tri mà nói: "Tôi mới là em gái của anh!"Lâm Hành Tri bình tĩnh nhìn Trình Hi: "Vẫn chưa có kết quả giám định đâu."Sự xuất hiện của cảnh sát đã phá vỡ trầm mặc của nhà họ Lâm lúc này.Lâm Hành Tri đứng dậy đi ra đón mấy vị cảnh sát vào.Sau khi bác Lưu hỏi qua mấy vị cảnh sát muốn dùng gì, ông liền bảo người làm bưng trà nước và trái cây lên.Cảnh sát đến rất nhanh, tuy rằng lúc gọi điện báo cảnh sát thì bác Lưu đã nói đại khái về tình huống câu chuyện, nhưng mấy vị cảnh sát vẫn muốn cẩn thận hỏi rõ lại, hơn nữa, bởi vì biết trong số những người liên quan có hai cô bé nên còn đặc biệt sắp xếp một nữ cảnh sát đến nữa.Lâm Hành Tri ngồi ở một bên, cẩn thận lắng nghe.Lúc này, anh mới được biết đầy đủ chuyện xảy ra như thế nào.Trình Hi đã tự mình tìm tới, nhưng bị bảo vệ ở cổng khu dân cư chặn lại, dù sao những người sống trong khu này đều là người giàu có hoặc là có địa vị, nào ai dám thả cho một người lạ tuỳ tiện đi vào chứ.Chỉ là nhân viên bảo vệ trong khu cũng đã từng gặp mẹ Lâm rồi, Trình Hi liên tục nói là có chuyện quan trọng cần tìm nhà họ Lâm, hơn nữa ngoại hình của cô bé lại giống mẹ Lâm đến vật, thế nên nhân viên bảo vệ mới gọi điện thoại cho bác Lưu.Sau khi bác Lưu nhìn thấy dung mạo của Trình Hi qua video, mới hỏi ý kiến vị chủ nhà duy nhất có mặt là mẹ Lâm, lúc này, Trình Hi mới được đi vào.Hơn hai năm trước, cha mẹ của Trình Hi đã chết trong một vụ tai nạn xe hơi.Ba Trình mẹ Trình đều là những công nhân viên chức bình thường, thu nhập không cao cũng không thấp.Còn về việc tại sao Trình Hi biết cô là con gái ruột của nhà họ Lâm hay tại sao Lâm Giai Hân về sớm, không ai trong hai cô đều có thể đưa ra lý do thuyết phục cả.Sau khi hỏi rõ ràng, cảnh sát nhìn Lâm Hành Tri rồi nói: "Chuyện này còn cần kết quả xét nghiệm ADN nữa, dù sao trên đời này cũng có rất nhiều người chỉ đơn thuần là có ngoại hình giống nhau thôi."Lâm Hành Tri nghe vậy thì nói: "Đó cũng là ý của tôi."Trình Hi chỉ cảm thấy là Lâm Hành Tri đang nơi nơi ra mặt nói chuyện thay cho Lâm Giai Hân: "Em mới là em gái anh.Bọn em sinh cùng năm, cùng tháng, cùng ngày, cũng cùng một bệnh viện nữa.Em và mẹ còn trông giống nhau như đúc.Như thế này còn chưa đủ để chứng minh hết thảy hay sao?"Lâm Hành Tri nhìn thẳng vào Trình Hi: "Chậm nhất là vào chiều ngày mai, sẽ có kết quả kiểm tra ADN."Trên thực tế, những người có mặt ở đây đều biết là khả năng ôm nhầm con là rất lớn, nhưng không có kết quả khoa học cuối cùng thì không ai có thể đưa ra phán quyết cuối cùng chỉ dựa trên những điều này cả.Giọng điệu của Lâm Hành Tri rất bình tĩnh, anh nhìn về phía đồng chí cảnh sát dẫn đội, nói: "Cảnh sát Trần, tôi có chuyện muốn nói riêng với anh."Cảnh sát Trần nghe vậy thì gật đầu.Lâm Hành Tri đứng dậy, làm một cử chỉ xin mời, cảnh sát Trần đi theo anh đến thư phòng ở tầng một.Sau khi đóng cửa thư phòng, Lâm Hành Tri mới nói: "Tôi muốn hỏi một chút, nguyên nhân cha mẹ Trình Hi gặp tai nạn xe cộ, và cả chuyện mấy năm qua Trình Hi đã sống với ai nữa."Yêu cầu như vậy cũng là hợp lý, cảnh sát Trần nói: "Lúc về Cục cảnh sát tôi sẽ kiểm tra lại hồ sơ về những chuyện này."Lâm Hành Tri ôn thanh nói: "Vậy khi nào có kết quả, xin hãy báo cho tôi biết."Cảnh sát Trần nhìn Lâm Hành Tri, thử thăm dò: "Tôi còn nghĩ rằng anh Lâm không quan tâm đến Trình Hi nữa chứ?".

Lâm Hành Tri cau mày nhìn Trình Hi, anh không biết từ đâu mà Trình Hi lại đưa ra được cái kết luận này.Trình Hi đứng dậy, chỉ vào Lâm Hành Tri mà nói: "Tôi mới là em gái của anh!"Lâm Hành Tri bình tĩnh nhìn Trình Hi: "Vẫn chưa có kết quả giám định đâu."Sự xuất hiện của cảnh sát đã phá vỡ trầm mặc của nhà họ Lâm lúc này.

Lâm Hành Tri đứng dậy đi ra đón mấy vị cảnh sát vào.Sau khi bác Lưu hỏi qua mấy vị cảnh sát muốn dùng gì, ông liền bảo người làm bưng trà nước và trái cây lên.

Cảnh sát đến rất nhanh, tuy rằng lúc gọi điện báo cảnh sát thì bác Lưu đã nói đại khái về tình huống câu chuyện, nhưng mấy vị cảnh sát vẫn muốn cẩn thận hỏi rõ lại, hơn nữa, bởi vì biết trong số những người liên quan có hai cô bé nên còn đặc biệt sắp xếp một nữ cảnh sát đến nữa.Lâm Hành Tri ngồi ở một bên, cẩn thận lắng nghe.

Lúc này, anh mới được biết đầy đủ chuyện xảy ra như thế nào.

Trình Hi đã tự mình tìm tới, nhưng bị bảo vệ ở cổng khu dân cư chặn lại, dù sao những người sống trong khu này đều là người giàu có hoặc là có địa vị, nào ai dám thả cho một người lạ tuỳ tiện đi vào chứ.Chỉ là nhân viên bảo vệ trong khu cũng đã từng gặp mẹ Lâm rồi, Trình Hi liên tục nói là có chuyện quan trọng cần tìm nhà họ Lâm, hơn nữa ngoại hình của cô bé lại giống mẹ Lâm đến vật, thế nên nhân viên bảo vệ mới gọi điện thoại cho bác Lưu.

Sau khi bác Lưu nhìn thấy dung mạo của Trình Hi qua video, mới hỏi ý kiến vị chủ nhà duy nhất có mặt là mẹ Lâm, lúc này, Trình Hi mới được đi vào.Hơn hai năm trước, cha mẹ của Trình Hi đã chết trong một vụ tai nạn xe hơi.

Ba Trình mẹ Trình đều là những công nhân viên chức bình thường, thu nhập không cao cũng không thấp.Còn về việc tại sao Trình Hi biết cô là con gái ruột của nhà họ Lâm hay tại sao Lâm Giai Hân về sớm, không ai trong hai cô đều có thể đưa ra lý do thuyết phục cả.Sau khi hỏi rõ ràng, cảnh sát nhìn Lâm Hành Tri rồi nói: "Chuyện này còn cần kết quả xét nghiệm ADN nữa, dù sao trên đời này cũng có rất nhiều người chỉ đơn thuần là có ngoại hình giống nhau thôi."Lâm Hành Tri nghe vậy thì nói: "Đó cũng là ý của tôi."Trình Hi chỉ cảm thấy là Lâm Hành Tri đang nơi nơi ra mặt nói chuyện thay cho Lâm Giai Hân: "Em mới là em gái anh.

Bọn em sinh cùng năm, cùng tháng, cùng ngày, cũng cùng một bệnh viện nữa.

Em và mẹ còn trông giống nhau như đúc.

Như thế này còn chưa đủ để chứng minh hết thảy hay sao?"Lâm Hành Tri nhìn thẳng vào Trình Hi: "Chậm nhất là vào chiều ngày mai, sẽ có kết quả kiểm tra ADN."Trên thực tế, những người có mặt ở đây đều biết là khả năng ôm nhầm con là rất lớn, nhưng không có kết quả khoa học cuối cùng thì không ai có thể đưa ra phán quyết cuối cùng chỉ dựa trên những điều này cả.Giọng điệu của Lâm Hành Tri rất bình tĩnh, anh nhìn về phía đồng chí cảnh sát dẫn đội, nói: "Cảnh sát Trần, tôi có chuyện muốn nói riêng với anh."Cảnh sát Trần nghe vậy thì gật đầu.Lâm Hành Tri đứng dậy, làm một cử chỉ xin mời, cảnh sát Trần đi theo anh đến thư phòng ở tầng một.Sau khi đóng cửa thư phòng, Lâm Hành Tri mới nói: "Tôi muốn hỏi một chút, nguyên nhân cha mẹ Trình Hi gặp tai nạn xe cộ, và cả chuyện mấy năm qua Trình Hi đã sống với ai nữa."Yêu cầu như vậy cũng là hợp lý, cảnh sát Trần nói: "Lúc về Cục cảnh sát tôi sẽ kiểm tra lại hồ sơ về những chuyện này."Lâm Hành Tri ôn thanh nói: "Vậy khi nào có kết quả, xin hãy báo cho tôi biết."Cảnh sát Trần nhìn Lâm Hành Tri, thử thăm dò: "Tôi còn nghĩ rằng anh Lâm không quan tâm đến Trình Hi nữa chứ?".

Tôi Đã Xem Cuốn Sách Mà Mấy Người Xuyên Vào RồiTác giả: Yên Ba Giang NamTruyện Đam Mỹ, Truyện Dị Năng, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngNếu đọc trên app mà bị dính dòng, phiền cách bạn đọc trên trình duyệt giúp mình nhé. Xin lỗi vì sự bất tiện TT___TTLâm Hành Tri vừa xuống máy bay, mới vừa ngồi lên xe liền nhận được điện thoại trong nhà gọi tới. Bên kia vừa khóc vừa nói, anh nghe nửa ngày mà vẫn không hiểu là đang nói đến cái gì, thế là xoa xoa giữa mày, thần sắc mệt mỏi cắt lời đối phương: “Mẹ, rốt cuộc mẹ muốn nói gì?”Đầu dây bên kia không trả lời, còn đang lo thút thít một mình, như thể đang phải chịu tủi thân lắm, muốn giải bày tâm sự.Lâm Hành Tri ra nước ngoài một tuần để đàm phán hợp đồng. Vốn đã ăn không ngon ngủ không yên, hơn nữa còn bị say máy bay, thế nên lúc này, khi nghe thấy tiếng khóc không ngừng ở đầu bên kia điện thoại, với anh mà nói thì chẳng khác nào đang có vô số người đang dùng cây búa nhỏ đập vào đầu anh cả. Anh im lặng một lúc, sau đó nói thẳng: "Nếu mẹ chỉ muốn khóc, vậy con cúp máy đây."Sau khi nghe Lâm Hành Tri nói vậy, mẹ Lâm cuối cùng cũng không dám tiếp tục khóc nữa, bà nói: "Hành Tri,… Lâm Hành Tri cau mày nhìn Trình Hi, anh không biết từ đâu mà Trình Hi lại đưa ra được cái kết luận này.Trình Hi đứng dậy, chỉ vào Lâm Hành Tri mà nói: "Tôi mới là em gái của anh!"Lâm Hành Tri bình tĩnh nhìn Trình Hi: "Vẫn chưa có kết quả giám định đâu."Sự xuất hiện của cảnh sát đã phá vỡ trầm mặc của nhà họ Lâm lúc này.Lâm Hành Tri đứng dậy đi ra đón mấy vị cảnh sát vào.Sau khi bác Lưu hỏi qua mấy vị cảnh sát muốn dùng gì, ông liền bảo người làm bưng trà nước và trái cây lên.Cảnh sát đến rất nhanh, tuy rằng lúc gọi điện báo cảnh sát thì bác Lưu đã nói đại khái về tình huống câu chuyện, nhưng mấy vị cảnh sát vẫn muốn cẩn thận hỏi rõ lại, hơn nữa, bởi vì biết trong số những người liên quan có hai cô bé nên còn đặc biệt sắp xếp một nữ cảnh sát đến nữa.Lâm Hành Tri ngồi ở một bên, cẩn thận lắng nghe.Lúc này, anh mới được biết đầy đủ chuyện xảy ra như thế nào.Trình Hi đã tự mình tìm tới, nhưng bị bảo vệ ở cổng khu dân cư chặn lại, dù sao những người sống trong khu này đều là người giàu có hoặc là có địa vị, nào ai dám thả cho một người lạ tuỳ tiện đi vào chứ.Chỉ là nhân viên bảo vệ trong khu cũng đã từng gặp mẹ Lâm rồi, Trình Hi liên tục nói là có chuyện quan trọng cần tìm nhà họ Lâm, hơn nữa ngoại hình của cô bé lại giống mẹ Lâm đến vật, thế nên nhân viên bảo vệ mới gọi điện thoại cho bác Lưu.Sau khi bác Lưu nhìn thấy dung mạo của Trình Hi qua video, mới hỏi ý kiến vị chủ nhà duy nhất có mặt là mẹ Lâm, lúc này, Trình Hi mới được đi vào.Hơn hai năm trước, cha mẹ của Trình Hi đã chết trong một vụ tai nạn xe hơi.Ba Trình mẹ Trình đều là những công nhân viên chức bình thường, thu nhập không cao cũng không thấp.Còn về việc tại sao Trình Hi biết cô là con gái ruột của nhà họ Lâm hay tại sao Lâm Giai Hân về sớm, không ai trong hai cô đều có thể đưa ra lý do thuyết phục cả.Sau khi hỏi rõ ràng, cảnh sát nhìn Lâm Hành Tri rồi nói: "Chuyện này còn cần kết quả xét nghiệm ADN nữa, dù sao trên đời này cũng có rất nhiều người chỉ đơn thuần là có ngoại hình giống nhau thôi."Lâm Hành Tri nghe vậy thì nói: "Đó cũng là ý của tôi."Trình Hi chỉ cảm thấy là Lâm Hành Tri đang nơi nơi ra mặt nói chuyện thay cho Lâm Giai Hân: "Em mới là em gái anh.Bọn em sinh cùng năm, cùng tháng, cùng ngày, cũng cùng một bệnh viện nữa.Em và mẹ còn trông giống nhau như đúc.Như thế này còn chưa đủ để chứng minh hết thảy hay sao?"Lâm Hành Tri nhìn thẳng vào Trình Hi: "Chậm nhất là vào chiều ngày mai, sẽ có kết quả kiểm tra ADN."Trên thực tế, những người có mặt ở đây đều biết là khả năng ôm nhầm con là rất lớn, nhưng không có kết quả khoa học cuối cùng thì không ai có thể đưa ra phán quyết cuối cùng chỉ dựa trên những điều này cả.Giọng điệu của Lâm Hành Tri rất bình tĩnh, anh nhìn về phía đồng chí cảnh sát dẫn đội, nói: "Cảnh sát Trần, tôi có chuyện muốn nói riêng với anh."Cảnh sát Trần nghe vậy thì gật đầu.Lâm Hành Tri đứng dậy, làm một cử chỉ xin mời, cảnh sát Trần đi theo anh đến thư phòng ở tầng một.Sau khi đóng cửa thư phòng, Lâm Hành Tri mới nói: "Tôi muốn hỏi một chút, nguyên nhân cha mẹ Trình Hi gặp tai nạn xe cộ, và cả chuyện mấy năm qua Trình Hi đã sống với ai nữa."Yêu cầu như vậy cũng là hợp lý, cảnh sát Trần nói: "Lúc về Cục cảnh sát tôi sẽ kiểm tra lại hồ sơ về những chuyện này."Lâm Hành Tri ôn thanh nói: "Vậy khi nào có kết quả, xin hãy báo cho tôi biết."Cảnh sát Trần nhìn Lâm Hành Tri, thử thăm dò: "Tôi còn nghĩ rằng anh Lâm không quan tâm đến Trình Hi nữa chứ?".

Chương 4: Chương 4