Tác giả:

Trời ơi, ngực thật là đau. Trực giác đầu tiên khi Hướng Tiểu Vãn tỉnh lại, chính là nửa người dường như đang bị cái gì cắn, liên tục không dứt truyền đến cảm giác đau. Nàng chớp mắt, chậm rãi mở ra —— Vậy mà vừa nhìn, nàng hoàn toàn ngây dại. Trước mắt là tình huống thế nào, đầu một tiểu quỷ đang nằm ở ngực của nàng, miệng cắn ngực của nàng, đang... bú sữa sao? Trời ạ, bú sữa? Nàng... nàng có sữa sao? “A...” Tiếng thét chói tai tựa như heo bị chọc tiết từ trong miệng Hướng Tiểu Vãn phát ra, thanh âm kia lớn đến mức rung động đến toàn bộ phạm vi bán kính mấy trăm mét. Tiểu quỷ kia vốn là không hút được sữa đang buồn bực cực độ, lại bị Hướng Tiểu Vãn bất thình lình thét chói tai dọa cho sợ đến cả kinh, chỉ thấy đôi mắt ti hí của nó xấu xa nháy mắt, sau đó dẹp cái miệng nhỏ nhắn, oa một tiếng khóc lớn lên. “Oa a... Ô ô ô...” Tiếng khóc kia, so với tiếng thét chói tai của Hướng Tiểu Vãn càng khiến người chú ý hơn. Hướng Tiểu Vãn còn chưa kịp sửa sang lại y phục, liền bị tiếng khóc của…

Chương 19: Phạt quỳ

Vú Em Siêu Cấp: Tướng Công Thật Hung MãnhTác giả: Lam Tiểu UấtTruyện Hài Hước, Truyện Ngược, Truyện Xuyên KhôngTrời ơi, ngực thật là đau. Trực giác đầu tiên khi Hướng Tiểu Vãn tỉnh lại, chính là nửa người dường như đang bị cái gì cắn, liên tục không dứt truyền đến cảm giác đau. Nàng chớp mắt, chậm rãi mở ra —— Vậy mà vừa nhìn, nàng hoàn toàn ngây dại. Trước mắt là tình huống thế nào, đầu một tiểu quỷ đang nằm ở ngực của nàng, miệng cắn ngực của nàng, đang... bú sữa sao? Trời ạ, bú sữa? Nàng... nàng có sữa sao? “A...” Tiếng thét chói tai tựa như heo bị chọc tiết từ trong miệng Hướng Tiểu Vãn phát ra, thanh âm kia lớn đến mức rung động đến toàn bộ phạm vi bán kính mấy trăm mét. Tiểu quỷ kia vốn là không hút được sữa đang buồn bực cực độ, lại bị Hướng Tiểu Vãn bất thình lình thét chói tai dọa cho sợ đến cả kinh, chỉ thấy đôi mắt ti hí của nó xấu xa nháy mắt, sau đó dẹp cái miệng nhỏ nhắn, oa một tiếng khóc lớn lên. “Oa a... Ô ô ô...” Tiếng khóc kia, so với tiếng thét chói tai của Hướng Tiểu Vãn càng khiến người chú ý hơn. Hướng Tiểu Vãn còn chưa kịp sửa sang lại y phục, liền bị tiếng khóc của… Mọi người lặng yên, đồng loạt chằm chằm hướng lão Tứ Độc Cô Sương đang nói chuyện.Hướng Tiểu Vãn hóa đá tại chỗ, ngay cả Độc Cô Diễm luôn luôn lãnh khốc, lúc này cũng không tránh được đỏ mặt tới mang tai.Vậy mà Độc Cô Sương lại hoàn toàn không có để ý tới không khí quỷ dị này, chỉ thấy bé chớp chớp một đôi mắt to sáng, cười nhìn về Hướng Tiểu Vãn. “Nhũ mẫu, phụ thân có c**ng b** người không?”Khoé miệng của Hướng Tiểu Vãn, giật giật một hồi. Nàng bắt đầu hoài nghi, tiểu nữ nhi khả ái đến cực hạn trước mắt này, thật chỉ có năm tuổi sao? H quá mạnh mẽGương mặt tuấn tú của Độc Cô Diễm một hồi đỏ một hồi trắng, hắn nhìn chằm chằm Hướng Tiểu Vãn, sau đó quay đầu hướng nữ nhi quát: “Khốn kiếp, còn nhỏ tuổi, ai dạy con điều này.”Hắn không ngờ tới, nữ nhi của mình chỉ mới năm tuổi lại nói ra được những lời làm người ta đỏ mặt tới như thế..., Độc Cô Diễm bề ngoài lúng túng, nhưng nội tâm lại đang bị 1 ngọn lửa thiêu đốt.“Phụ thân, đây là nhũ mẫu nói, nhũ mẫu không phải mới vừa nói, phụ thân cường bạo người sao?” Độc Cô Sương mê hoặc chớp mắt to khả ái, trong mắt tràn ngập không hiểu và uất ức.Độc Cô Diễm vừa nghe, hỏa khí càng sâu. Được, được lắm, lại ba lần bốn lượt dạy hư nữ nhi của hắn, nhũ mẫu này hôm nay nói gì cũng phải hảo hảo trừng phạt nàng ta một phen.“Hướng Tiểu Vãn, quỳ xuống.” Thanh âm bạo rống khiến cho tất cả mọi người có mặt sợ hết hồn.“Ách...” Mặt Hướng Tiểu Vãn không hiểu, chuyện này liên quan gì tới nàng?, rõ ràng là hắn...Vậy mà ý tưởng phía sau còn chưa nghĩ tiếp, đã bị Độc Cô Diễm hung hăng đá một cước, hai chân nhói đau, thân thể không khỏi khụy xuống, cả người nặng nề quỳ trên mặt đất.“Ai...” Hướng Tiểu Vãn không giữ được thắng bằng, cái trán bị hung hăng đập xuống đất, đau đến nàng cắn răng, bất quá ở trước mặt bốn tiểu quỷ, nàng cũng không thể mất khí thế, nếu không về sau này bốn tiểu quỷ nhất định không phục nàng.Nàng ngẩng đầu, hung hăng nhìn chằm chằm Độc Cô Diễm. Nam nhân đáng chết này, sao bạo lực như thế, chân của nàng sẽ không gãy chứ?Thật là đau...Gương mặt Độc Cô Diễm lạnh lùng, trầm giọng nói: “Hướng Tiểu Vãn, ngươi biết lỗi chưa?”“Không biết, ta vốn không có sai.” Nàng rõ ràng không sai, muốn nàng nhận sai, tuyệt đối không nhận.“Được, được lắm, ngươi đã không biết lỗi, vậy cứ quỳ ở đó, cho đến khi ngươi nhận lỗi mới thôi, nghe đây, bất luận kẻ nào đều không cho phép bước vào vườn hoang nửa bước.”Nói xong, mang theo bốn tiểu quỷ kia lạnh lùng rời đi.Lúc Hướng Tiểu Vãn ngẩng đầu, vừa lúc liếc thấy ánh mắt Độc Cô Sương quay đầu lại liếc trộm nàng, trong con ngươi đáng yêu, lại giấu không được ánh sáng thú vị.Là con bé...Không nghĩ tới, tiểu nữ nhi mới chừng năm tuổi này lại hại nàng như vậy, thật quá đáng, bọn tiểu quỷ đáng chết này thật sự quá đáng...Độc Cô Sương hướng về phía Hướng Tiểu Vãn thực hiện động tác giả trang cái mặt quỷ, nhũ mẫu kẻ ngu.Hướng Tiểu Vãn thiếu chút nữa hộc máu, bất quá nàng nghĩ, khôi phục một bộ dáng bình tĩnh.Nàng hiểu, Độc Cô Sương này rõ ràng là nhàm chán, muốn từ trên người nàng tìm thú vui. Nàng quyết định, kế tiếp phải cố gắng thu phục Độc Cô Sương này, để cho cô bé biết nghe lời.Đêm, dần dần chìm xuống.Bên trong phủ tướng quân ánh đèn sáng trưng, tiếng cười khanh khách từ tiền viện truyền đến, nghe nói bốn tiểu quỷ này bởi vì sợ phụ thân mình mất hứng, tạm thời cho quản gia trong phủ mời đoàn kịch hát nhỏ tới ca diễn.Tuy Độc Cô Diễm bình thường mang một bộ dáng lãnh khốc, nhưng hắn có một sở thích lớn, chính là xem kịch.lúc này ngồi ở trên ghế thái sư chánh vị, gương mặt lãnh khốc cũng dần dần buông lỏng, đang chăm chú nghe một cách mê mẩnHậu viện phủ tướng quân, vườn hoang, đúng như tên của nó, vắng đến dọa người.Dưới ánh trăng, chỉ thấy một nữ tử quỳ trên mặt đất, gương mặt tức giận bất bình, sau đó, nàng không biết nói thầm cái gì, đột nhiên đứng lên.Có thể là bởi vì nóng nảy đứng lên, hay là bởi vì quỳ quá lâu, lúc này thân thể của nàng không khỏi lảo đảo một cái, thiếu chút nữa té kiểu chó ăn cứt, cũng may nàng có luyện qua võ thuật, cuối cùng ổn định thân hình.Trong bóng tối, có một đôi mắt thâm ý đang nhìn nàng chằm chằm mà Hướng Tiểu Vãn không hề hay biết.

Mọi người lặng yên, đồng
loạt chằm chằm hướng lão Tứ Độc Cô Sương đang nói chuyện.

Hướng Tiểu Vãn hóa đá tại chỗ, ngay cả Độc Cô Diễm luôn luôn lãnh khốc, lúc này
cũng không tránh được đỏ mặt tới mang tai.

Vậy mà Độc Cô Sương lại hoàn toàn không có để ý tới không khí quỷ dị này, chỉ
thấy bé chớp chớp một đôi mắt to sáng, cười nhìn về Hướng Tiểu Vãn. “Nhũ mẫu,
phụ thân có c**ng b** người không?”

Khoé miệng của Hướng Tiểu Vãn, giật giật một hồi. Nàng bắt đầu hoài nghi, tiểu
nữ nhi khả ái đến cực hạn trước mắt này, thật chỉ có năm tuổi sao? H quá mạnh
mẽ

Gương mặt tuấn tú của Độc Cô Diễm một hồi đỏ một hồi trắng, hắn nhìn chằm chằm
Hướng Tiểu Vãn, sau đó quay đầu hướng nữ nhi quát: “Khốn kiếp, còn nhỏ tuổi, ai
dạy con điều này.”

Hắn không ngờ tới, nữ nhi của mình chỉ mới năm tuổi lại nói ra được những lời
làm người ta đỏ mặt tới như thế..., Độc Cô Diễm bề ngoài lúng túng, nhưng nội
tâm lại đang bị 1 ngọn lửa thiêu đốt.

“Phụ thân, đây là nhũ mẫu nói, nhũ mẫu không phải mới vừa nói, phụ thân cường
bạo người sao?” Độc Cô Sương mê hoặc chớp mắt to khả ái, trong mắt tràn ngập
không hiểu và uất ức.

Độc Cô Diễm vừa nghe, hỏa khí càng sâu. Được, được lắm, lại ba lần bốn lượt dạy
hư nữ nhi của hắn, nhũ mẫu này hôm nay nói gì cũng phải hảo hảo trừng phạt nàng
ta một phen.

“Hướng Tiểu Vãn, quỳ xuống.” Thanh âm bạo rống khiến cho tất cả mọi người có
mặt sợ hết hồn.

“Ách...” Mặt Hướng Tiểu Vãn không hiểu, chuyện này liên quan gì tới nàng?, rõ
ràng là hắn...

Vậy mà ý tưởng phía sau còn chưa nghĩ tiếp, đã bị Độc Cô Diễm hung hăng đá một
cước, hai chân nhói đau, thân thể không khỏi khụy xuống, cả người nặng nề quỳ
trên mặt đất.

“Ai...” Hướng Tiểu Vãn không giữ được thắng bằng, cái trán bị hung hăng đập
xuống đất, đau đến nàng cắn răng, bất quá ở trước mặt bốn tiểu quỷ, nàng cũng
không thể mất khí thế, nếu không về sau này bốn tiểu quỷ nhất định không phục
nàng.

Nàng ngẩng đầu, hung hăng nhìn chằm chằm Độc Cô Diễm. Nam nhân đáng chết này,
sao bạo lực như thế, chân của nàng sẽ không gãy chứ?

Thật là đau...

Gương mặt Độc Cô Diễm lạnh lùng, trầm giọng nói: “Hướng Tiểu Vãn, ngươi biết
lỗi chưa?”

“Không biết, ta vốn không có sai.” Nàng rõ ràng không sai, muốn nàng nhận sai,
tuyệt đối không nhận.

“Được, được lắm, ngươi đã không biết lỗi, vậy cứ quỳ ở đó, cho đến khi ngươi
nhận lỗi mới thôi, nghe đây, bất luận kẻ nào đều không cho phép bước vào vườn
hoang nửa bước.”

Nói xong, mang theo bốn tiểu quỷ kia lạnh lùng rời đi.

Lúc Hướng Tiểu Vãn ngẩng đầu, vừa lúc liếc thấy ánh mắt Độc Cô Sương quay đầu
lại liếc trộm nàng, trong con ngươi đáng yêu, lại giấu không được ánh sáng thú
vị.

Là con bé...

Không nghĩ tới, tiểu nữ nhi mới chừng năm tuổi này lại hại nàng như vậy, thật
quá đáng, bọn tiểu quỷ đáng chết này thật sự quá đáng...

Độc Cô Sương hướng về phía Hướng Tiểu Vãn thực hiện động tác giả trang cái mặt
quỷ, nhũ mẫu kẻ ngu.

Hướng Tiểu Vãn thiếu chút nữa hộc máu, bất quá nàng nghĩ, khôi phục một bộ dáng
bình tĩnh.

Nàng hiểu, Độc Cô Sương này rõ ràng là nhàm chán, muốn từ trên người nàng tìm
thú vui. Nàng quyết định, kế tiếp phải cố gắng thu phục Độc Cô Sương này, để
cho cô bé biết nghe lời.

Đêm, dần dần chìm xuống.

Bên trong phủ tướng quân ánh đèn sáng
trưng, tiếng cười khanh khách từ tiền viện truyền đến, nghe nói bốn tiểu quỷ
này bởi vì sợ phụ thân mình mất hứng, tạm thời cho quản gia trong phủ mời đoàn
kịch hát nhỏ tới ca diễn.

Tuy Độc Cô Diễm bình thường mang một bộ dáng lãnh khốc, nhưng hắn có một sở
thích lớn, chính là xem kịch.

lúc này ngồi ở trên ghế thái sư chánh vị, gương mặt lãnh khốc cũng dần dần
buông lỏng, đang chăm chú nghe một cách mê mẩn

Hậu viện phủ tướng quân, vườn hoang, đúng như tên của nó, vắng đến dọa người.

Dưới ánh trăng, chỉ thấy một nữ tử quỳ trên mặt đất, gương mặt tức giận bất
bình, sau đó, nàng không biết nói thầm cái gì, đột nhiên đứng lên.

Có thể là bởi vì nóng nảy đứng lên, hay là bởi vì quỳ quá lâu, lúc này thân thể
của nàng không khỏi lảo đảo một cái, thiếu chút nữa té kiểu chó ăn cứt, cũng
may nàng có luyện qua võ thuật, cuối cùng ổn định thân hình.

Trong bóng tối, có một đôi mắt thâm ý đang nhìn nàng chằm chằm mà Hướng Tiểu
Vãn không hề hay biết.

Vú Em Siêu Cấp: Tướng Công Thật Hung MãnhTác giả: Lam Tiểu UấtTruyện Hài Hước, Truyện Ngược, Truyện Xuyên KhôngTrời ơi, ngực thật là đau. Trực giác đầu tiên khi Hướng Tiểu Vãn tỉnh lại, chính là nửa người dường như đang bị cái gì cắn, liên tục không dứt truyền đến cảm giác đau. Nàng chớp mắt, chậm rãi mở ra —— Vậy mà vừa nhìn, nàng hoàn toàn ngây dại. Trước mắt là tình huống thế nào, đầu một tiểu quỷ đang nằm ở ngực của nàng, miệng cắn ngực của nàng, đang... bú sữa sao? Trời ạ, bú sữa? Nàng... nàng có sữa sao? “A...” Tiếng thét chói tai tựa như heo bị chọc tiết từ trong miệng Hướng Tiểu Vãn phát ra, thanh âm kia lớn đến mức rung động đến toàn bộ phạm vi bán kính mấy trăm mét. Tiểu quỷ kia vốn là không hút được sữa đang buồn bực cực độ, lại bị Hướng Tiểu Vãn bất thình lình thét chói tai dọa cho sợ đến cả kinh, chỉ thấy đôi mắt ti hí của nó xấu xa nháy mắt, sau đó dẹp cái miệng nhỏ nhắn, oa một tiếng khóc lớn lên. “Oa a... Ô ô ô...” Tiếng khóc kia, so với tiếng thét chói tai của Hướng Tiểu Vãn càng khiến người chú ý hơn. Hướng Tiểu Vãn còn chưa kịp sửa sang lại y phục, liền bị tiếng khóc của… Mọi người lặng yên, đồng loạt chằm chằm hướng lão Tứ Độc Cô Sương đang nói chuyện.Hướng Tiểu Vãn hóa đá tại chỗ, ngay cả Độc Cô Diễm luôn luôn lãnh khốc, lúc này cũng không tránh được đỏ mặt tới mang tai.Vậy mà Độc Cô Sương lại hoàn toàn không có để ý tới không khí quỷ dị này, chỉ thấy bé chớp chớp một đôi mắt to sáng, cười nhìn về Hướng Tiểu Vãn. “Nhũ mẫu, phụ thân có c**ng b** người không?”Khoé miệng của Hướng Tiểu Vãn, giật giật một hồi. Nàng bắt đầu hoài nghi, tiểu nữ nhi khả ái đến cực hạn trước mắt này, thật chỉ có năm tuổi sao? H quá mạnh mẽGương mặt tuấn tú của Độc Cô Diễm một hồi đỏ một hồi trắng, hắn nhìn chằm chằm Hướng Tiểu Vãn, sau đó quay đầu hướng nữ nhi quát: “Khốn kiếp, còn nhỏ tuổi, ai dạy con điều này.”Hắn không ngờ tới, nữ nhi của mình chỉ mới năm tuổi lại nói ra được những lời làm người ta đỏ mặt tới như thế..., Độc Cô Diễm bề ngoài lúng túng, nhưng nội tâm lại đang bị 1 ngọn lửa thiêu đốt.“Phụ thân, đây là nhũ mẫu nói, nhũ mẫu không phải mới vừa nói, phụ thân cường bạo người sao?” Độc Cô Sương mê hoặc chớp mắt to khả ái, trong mắt tràn ngập không hiểu và uất ức.Độc Cô Diễm vừa nghe, hỏa khí càng sâu. Được, được lắm, lại ba lần bốn lượt dạy hư nữ nhi của hắn, nhũ mẫu này hôm nay nói gì cũng phải hảo hảo trừng phạt nàng ta một phen.“Hướng Tiểu Vãn, quỳ xuống.” Thanh âm bạo rống khiến cho tất cả mọi người có mặt sợ hết hồn.“Ách...” Mặt Hướng Tiểu Vãn không hiểu, chuyện này liên quan gì tới nàng?, rõ ràng là hắn...Vậy mà ý tưởng phía sau còn chưa nghĩ tiếp, đã bị Độc Cô Diễm hung hăng đá một cước, hai chân nhói đau, thân thể không khỏi khụy xuống, cả người nặng nề quỳ trên mặt đất.“Ai...” Hướng Tiểu Vãn không giữ được thắng bằng, cái trán bị hung hăng đập xuống đất, đau đến nàng cắn răng, bất quá ở trước mặt bốn tiểu quỷ, nàng cũng không thể mất khí thế, nếu không về sau này bốn tiểu quỷ nhất định không phục nàng.Nàng ngẩng đầu, hung hăng nhìn chằm chằm Độc Cô Diễm. Nam nhân đáng chết này, sao bạo lực như thế, chân của nàng sẽ không gãy chứ?Thật là đau...Gương mặt Độc Cô Diễm lạnh lùng, trầm giọng nói: “Hướng Tiểu Vãn, ngươi biết lỗi chưa?”“Không biết, ta vốn không có sai.” Nàng rõ ràng không sai, muốn nàng nhận sai, tuyệt đối không nhận.“Được, được lắm, ngươi đã không biết lỗi, vậy cứ quỳ ở đó, cho đến khi ngươi nhận lỗi mới thôi, nghe đây, bất luận kẻ nào đều không cho phép bước vào vườn hoang nửa bước.”Nói xong, mang theo bốn tiểu quỷ kia lạnh lùng rời đi.Lúc Hướng Tiểu Vãn ngẩng đầu, vừa lúc liếc thấy ánh mắt Độc Cô Sương quay đầu lại liếc trộm nàng, trong con ngươi đáng yêu, lại giấu không được ánh sáng thú vị.Là con bé...Không nghĩ tới, tiểu nữ nhi mới chừng năm tuổi này lại hại nàng như vậy, thật quá đáng, bọn tiểu quỷ đáng chết này thật sự quá đáng...Độc Cô Sương hướng về phía Hướng Tiểu Vãn thực hiện động tác giả trang cái mặt quỷ, nhũ mẫu kẻ ngu.Hướng Tiểu Vãn thiếu chút nữa hộc máu, bất quá nàng nghĩ, khôi phục một bộ dáng bình tĩnh.Nàng hiểu, Độc Cô Sương này rõ ràng là nhàm chán, muốn từ trên người nàng tìm thú vui. Nàng quyết định, kế tiếp phải cố gắng thu phục Độc Cô Sương này, để cho cô bé biết nghe lời.Đêm, dần dần chìm xuống.Bên trong phủ tướng quân ánh đèn sáng trưng, tiếng cười khanh khách từ tiền viện truyền đến, nghe nói bốn tiểu quỷ này bởi vì sợ phụ thân mình mất hứng, tạm thời cho quản gia trong phủ mời đoàn kịch hát nhỏ tới ca diễn.Tuy Độc Cô Diễm bình thường mang một bộ dáng lãnh khốc, nhưng hắn có một sở thích lớn, chính là xem kịch.lúc này ngồi ở trên ghế thái sư chánh vị, gương mặt lãnh khốc cũng dần dần buông lỏng, đang chăm chú nghe một cách mê mẩnHậu viện phủ tướng quân, vườn hoang, đúng như tên của nó, vắng đến dọa người.Dưới ánh trăng, chỉ thấy một nữ tử quỳ trên mặt đất, gương mặt tức giận bất bình, sau đó, nàng không biết nói thầm cái gì, đột nhiên đứng lên.Có thể là bởi vì nóng nảy đứng lên, hay là bởi vì quỳ quá lâu, lúc này thân thể của nàng không khỏi lảo đảo một cái, thiếu chút nữa té kiểu chó ăn cứt, cũng may nàng có luyện qua võ thuật, cuối cùng ổn định thân hình.Trong bóng tối, có một đôi mắt thâm ý đang nhìn nàng chằm chằm mà Hướng Tiểu Vãn không hề hay biết.

Chương 19: Phạt quỳ