Lưu Duyệt Minh cảm thấy rằng, chỉ khi có một mình trong màn đêm thăm thẳm, tại phòng ngủ vỏn vẹn có một tủ quần áo, một giường và một bàn, anh mới là chính mình. Chỉ như thế mới có thể khiến anh thả lỏng chút ít, nụ cười hèn mọn dối trá đầy vẻ lấy lòng trên mặt mới chậm rãi tan biến. Sau đó, trên khuôn mặt tầm thường chẳng có gì đặc biệt ấy sẽ không bộc lộ bất kỳ cảm xúc nào nữa, lạnh nhạt hờ hững. Cô độc và trống rỗng vẫn luôn bầu bạn với Lưu Duyệt Minh, vẫn luôn bám theo anh từ khi anh biết ghi nhớ, ước chừng bắt đầu từ hồi bảy tám tuổi nhỉ? Có lẽ khi ấy không biết cái gì là trống rỗng, cái gì là cô độc, chẳng qua là cảm thấy thế giới này cách anh một lớp lụa mỏng, trông thì mờ ảo, chạm vào cũng không biết là có thật hay không. Giống ngày thường, hôm nay Lưu Duyệt Minh tan làm rất muộn. Anh đã cảm nhận dáng vẻ thành phố S lúc nửa đêm mười hai giờ khuya quá nhiều. Kéo lê thân thể nặng nề, anh đi từng bước đến nhà trọ. Mặc dù thành phố S là đô thị loại một, nhưng trong đêm khuya,…

Chương 18: Chương 18

Tọa Cửu Liễu Thối Tổng MaTác giả: Tọa Cửu Liễu Thối Tổng MaTruyện Cổ Đại, Truyện Đam MỹLưu Duyệt Minh cảm thấy rằng, chỉ khi có một mình trong màn đêm thăm thẳm, tại phòng ngủ vỏn vẹn có một tủ quần áo, một giường và một bàn, anh mới là chính mình. Chỉ như thế mới có thể khiến anh thả lỏng chút ít, nụ cười hèn mọn dối trá đầy vẻ lấy lòng trên mặt mới chậm rãi tan biến. Sau đó, trên khuôn mặt tầm thường chẳng có gì đặc biệt ấy sẽ không bộc lộ bất kỳ cảm xúc nào nữa, lạnh nhạt hờ hững. Cô độc và trống rỗng vẫn luôn bầu bạn với Lưu Duyệt Minh, vẫn luôn bám theo anh từ khi anh biết ghi nhớ, ước chừng bắt đầu từ hồi bảy tám tuổi nhỉ? Có lẽ khi ấy không biết cái gì là trống rỗng, cái gì là cô độc, chẳng qua là cảm thấy thế giới này cách anh một lớp lụa mỏng, trông thì mờ ảo, chạm vào cũng không biết là có thật hay không. Giống ngày thường, hôm nay Lưu Duyệt Minh tan làm rất muộn. Anh đã cảm nhận dáng vẻ thành phố S lúc nửa đêm mười hai giờ khuya quá nhiều. Kéo lê thân thể nặng nề, anh đi từng bước đến nhà trọ. Mặc dù thành phố S là đô thị loại một, nhưng trong đêm khuya,… Căn nhà này chỉ có một phòng tắm, Quý Truyền cởi áo khoác ngồi trên sofa, rõ ràng ý là bảo Lưu Duyệt Minh đi tắm trước.Lưu Duyệt Minh đi vào phòng ngủ lấy quần áo rồi nhanh chóng vào phòng tắm tắm rửa.Anh không để Quý Truyền chờ lâu.Lúc hai người thu thập xong đã là đêm khuya, Quý Truyền nằm trên giường chuẩn bị ngủ thì có tiếng gõ cửa.Y mở cửa, thấy Lưu Duyệt Minh đang đứng bên ngoài.Quý Truyền hỏi anh: “Có chuyện gì à?”Lưu Duyệt Minh ngẩng đầu đối diện với Quý Truyền: “Anh có cần tôi phục vụ không?” Lưu Duyệt Minh nở một nụ cười tiêu chuẩn.“Phục vụ?” Quý Truyền nhất thời không kịp phản ứng.—————Đây là đường phân cách———–Lưu Duyệt Minh ôm chặt Quý Truyền, đặt cằm lên bờ vai dày rộng của y.Ở nơi Quý Truyền không thể nhìn thấy, anh lặng lẽ mỉm cười, nụ cười đẹp đẽ mà điên cuồng..

Căn nhà này chỉ có một phòng tắm, Quý Truyền cởi áo khoác ngồi trên sofa, rõ ràng ý là bảo Lưu Duyệt Minh đi tắm trước.

Lưu Duyệt Minh đi vào phòng ngủ lấy quần áo rồi nhanh chóng vào phòng tắm tắm rửa.

Anh không để Quý Truyền chờ lâu.

Lúc hai người thu thập xong đã là đêm khuya, Quý Truyền nằm trên giường chuẩn bị ngủ thì có tiếng gõ cửa.

Y mở cửa, thấy Lưu Duyệt Minh đang đứng bên ngoài.

Quý Truyền hỏi anh: “Có chuyện gì à?”

Lưu Duyệt Minh ngẩng đầu đối diện với Quý Truyền: “Anh có cần tôi phục vụ không?” Lưu Duyệt Minh nở một nụ cười tiêu chuẩn.

“Phục vụ?” Quý Truyền nhất thời không kịp phản ứng.

—————Đây là đường phân cách———–

Lưu Duyệt Minh ôm chặt Quý Truyền, đặt cằm lên bờ vai dày rộng của y.

Ở nơi Quý Truyền không thể nhìn thấy, anh lặng lẽ mỉm cười, nụ cười đẹp đẽ mà điên cuồng.

.

Tọa Cửu Liễu Thối Tổng MaTác giả: Tọa Cửu Liễu Thối Tổng MaTruyện Cổ Đại, Truyện Đam MỹLưu Duyệt Minh cảm thấy rằng, chỉ khi có một mình trong màn đêm thăm thẳm, tại phòng ngủ vỏn vẹn có một tủ quần áo, một giường và một bàn, anh mới là chính mình. Chỉ như thế mới có thể khiến anh thả lỏng chút ít, nụ cười hèn mọn dối trá đầy vẻ lấy lòng trên mặt mới chậm rãi tan biến. Sau đó, trên khuôn mặt tầm thường chẳng có gì đặc biệt ấy sẽ không bộc lộ bất kỳ cảm xúc nào nữa, lạnh nhạt hờ hững. Cô độc và trống rỗng vẫn luôn bầu bạn với Lưu Duyệt Minh, vẫn luôn bám theo anh từ khi anh biết ghi nhớ, ước chừng bắt đầu từ hồi bảy tám tuổi nhỉ? Có lẽ khi ấy không biết cái gì là trống rỗng, cái gì là cô độc, chẳng qua là cảm thấy thế giới này cách anh một lớp lụa mỏng, trông thì mờ ảo, chạm vào cũng không biết là có thật hay không. Giống ngày thường, hôm nay Lưu Duyệt Minh tan làm rất muộn. Anh đã cảm nhận dáng vẻ thành phố S lúc nửa đêm mười hai giờ khuya quá nhiều. Kéo lê thân thể nặng nề, anh đi từng bước đến nhà trọ. Mặc dù thành phố S là đô thị loại một, nhưng trong đêm khuya,… Căn nhà này chỉ có một phòng tắm, Quý Truyền cởi áo khoác ngồi trên sofa, rõ ràng ý là bảo Lưu Duyệt Minh đi tắm trước.Lưu Duyệt Minh đi vào phòng ngủ lấy quần áo rồi nhanh chóng vào phòng tắm tắm rửa.Anh không để Quý Truyền chờ lâu.Lúc hai người thu thập xong đã là đêm khuya, Quý Truyền nằm trên giường chuẩn bị ngủ thì có tiếng gõ cửa.Y mở cửa, thấy Lưu Duyệt Minh đang đứng bên ngoài.Quý Truyền hỏi anh: “Có chuyện gì à?”Lưu Duyệt Minh ngẩng đầu đối diện với Quý Truyền: “Anh có cần tôi phục vụ không?” Lưu Duyệt Minh nở một nụ cười tiêu chuẩn.“Phục vụ?” Quý Truyền nhất thời không kịp phản ứng.—————Đây là đường phân cách———–Lưu Duyệt Minh ôm chặt Quý Truyền, đặt cằm lên bờ vai dày rộng của y.Ở nơi Quý Truyền không thể nhìn thấy, anh lặng lẽ mỉm cười, nụ cười đẹp đẽ mà điên cuồng..

Chương 18: Chương 18