Lãnh Lăng Duệ cau mày bước vào cửa công ty, hai nữ nhân viên đang cười nói thấy hắn trước cửa nháy mắt im bặt. Khuôn mặt tựa đao khắc, mày kiếm mắt phượng, cử mũi bạc thần ( mũi thẳng môi mỏng), cái cằm tiêm tước ( cằm gầy như đao tước). Theo lý thuyết, một người nam nhân lớn lên như vậy, bất luận nhìn dưới góc độ nào cũng đều là một chàng đẹp trai, nhưng cố tình chàng đi tới nơi nào cũng mang theo từng trận âm phong. Nhân viên của công ty Thiên Duệ từ trên xuống dưới, mỗi khi thấy Lãnh Lăng Duệ, đầu óc đều tựa như ngựa bị cầm cương, chỉ còn bốn chữ to máu chảy đầm đìa, không ngừng xoay quanh:”DIÊM VƯƠNG GIÁ LÂM”. Lura thẳng lưng mà đứng bất động được vài giây, lập tức cùng cô gái bên cạnh, linh hồn vẫn chưa trở về với người, hướng Diêm vương nơi cửa cúi đầu:”chào buổi sáng,Tổng giám đốc”. Diêm vương trưng khuôn mặt không chút thay đổi nhìn lướt qua mấy cô bên đó khiến Lura vừa ra khỏi hầm băng lại cảm thấy chính mình tiếp tục rơi xuống, cô gái bên cạnh cũng chẳng dám ngẩng đầu lên.…
Chương 25
Thiên Hàng Yêu NghiệtTác giả: Hàn Thủy Mặc NhaTruyện Đam MỹLãnh Lăng Duệ cau mày bước vào cửa công ty, hai nữ nhân viên đang cười nói thấy hắn trước cửa nháy mắt im bặt. Khuôn mặt tựa đao khắc, mày kiếm mắt phượng, cử mũi bạc thần ( mũi thẳng môi mỏng), cái cằm tiêm tước ( cằm gầy như đao tước). Theo lý thuyết, một người nam nhân lớn lên như vậy, bất luận nhìn dưới góc độ nào cũng đều là một chàng đẹp trai, nhưng cố tình chàng đi tới nơi nào cũng mang theo từng trận âm phong. Nhân viên của công ty Thiên Duệ từ trên xuống dưới, mỗi khi thấy Lãnh Lăng Duệ, đầu óc đều tựa như ngựa bị cầm cương, chỉ còn bốn chữ to máu chảy đầm đìa, không ngừng xoay quanh:”DIÊM VƯƠNG GIÁ LÂM”. Lura thẳng lưng mà đứng bất động được vài giây, lập tức cùng cô gái bên cạnh, linh hồn vẫn chưa trở về với người, hướng Diêm vương nơi cửa cúi đầu:”chào buổi sáng,Tổng giám đốc”. Diêm vương trưng khuôn mặt không chút thay đổi nhìn lướt qua mấy cô bên đó khiến Lura vừa ra khỏi hầm băng lại cảm thấy chính mình tiếp tục rơi xuống, cô gái bên cạnh cũng chẳng dám ngẩng đầu lên.… Lãnh Lăng Duệ méo miệng, không biết phải nói gì nữa đối với tiểu yêu hẵng còn nằm sấp nhìn hắn đầy đắc ý kia. Hắn trừng mắt nhìn bé một lúc lâu, cuối cùng tức giận nói : " có thế hôn loạn sao ? ngủ mau!! "Tiểu yêu tinh mếu máo kêu một tiếng, sau đó xoay người nằm xuống, tỏ vẻ ngủ thực là ngoan. Không lâu sau, bé đã ôm chặt cánh tay Lãnh Lăng Duệ ,chìm vào mộng đẹp.Lãnh Lăng Duệ liếc mắt, nhìn bé vừa ngủ vừa bĩu môi, lại nhìn cánh tay trái bị ôm của mình, nhìn trần nhà thở dài :cánh tay này ngày nào cũng bị ôm như vậy, sớm hay muộn cũng có ngày bị hỏng mất trong tay tiểu yêu tinh này mất !Hắn nghĩ nghĩ rồi cẩn thận rút cánh tay ra, xoay người lại,đối mặt với tiểu yêu tinh. Bởi không có gì để ôm, Tiểu yêu tinh nhắm mắt, nhíu mày, vặn vẹo mấy cái. Lãnh Lăng Duệ thấy vậy, buồn cười cong khóe miệng, duỗi ra cánh tay dài, cẩn thận mà ôm tiểu yêu tinh vào lòng.Tiểu yêu tinh chiếp chiếp miệng, mắt vẫn nhắm, hai móng vuốt sờ sờ, sờ xuống ngực Lãnh Lăng Duệ , xuyên qua nách, ôm lấy hắn, rồi bất động.Đêm này là lần đầu tiên mà Lãnh Lăng Duệ ngủ hoàn toàn quay lưng lại với đèn, ấy vậy mà lại ngủ vô cùng yên ổn.Sáng hôm sau, Lãnh Lăng Duệ mở mắt, nhìn Tiểu yêu tinh. Cả đêm qua bé đều ngủ rất an phận,rất ngoan. Lãnh Lăng Duệ vẫn ôm Tiểu yêu tinh, quay đầu, sau đó tắt đi đồng hồ báo thức khi mà nó còn chưa kịp vang.Tiểu yêu tinh cảm giác được hắn đã tình, mơ màng mở nửa con mắt, ngây người một lúc, sau đó ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn, dán môi tới … »chu~~~~
Lãnh Lăng Duệ méo miệng, không biết phải nói gì nữa đối với tiểu yêu hẵng còn nằm sấp nhìn hắn đầy đắc ý kia. Hắn trừng mắt nhìn bé một lúc lâu, cuối cùng tức giận nói : " có thế hôn loạn sao ? ngủ mau!! "
Tiểu yêu tinh mếu máo kêu một tiếng, sau đó xoay người nằm xuống, tỏ vẻ ngủ thực là ngoan. Không lâu sau, bé đã ôm chặt cánh tay Lãnh Lăng Duệ ,chìm vào mộng đẹp.
Lãnh Lăng Duệ liếc mắt, nhìn bé vừa ngủ vừa bĩu môi, lại nhìn cánh tay trái bị ôm của mình, nhìn trần nhà thở dài :cánh tay này ngày nào cũng bị ôm như vậy, sớm hay muộn cũng có ngày bị hỏng mất trong tay tiểu yêu tinh này mất !
Hắn nghĩ nghĩ rồi cẩn thận rút cánh tay ra, xoay người lại,đối mặt với tiểu yêu tinh. Bởi không có gì để ôm, Tiểu yêu tinh nhắm mắt, nhíu mày, vặn vẹo mấy cái. Lãnh Lăng Duệ thấy vậy, buồn cười cong khóe miệng, duỗi ra cánh tay dài, cẩn thận mà ôm tiểu yêu tinh vào lòng.
Tiểu yêu tinh chiếp chiếp miệng, mắt vẫn nhắm, hai móng vuốt sờ sờ, sờ xuống ngực Lãnh Lăng Duệ , xuyên qua nách, ôm lấy hắn, rồi bất động.
Đêm này là lần đầu tiên mà Lãnh Lăng Duệ ngủ hoàn toàn quay lưng lại với đèn, ấy vậy mà lại ngủ vô cùng yên ổn.
Sáng hôm sau, Lãnh Lăng Duệ mở mắt, nhìn Tiểu yêu tinh. Cả đêm qua bé đều ngủ rất an phận,rất ngoan. Lãnh Lăng Duệ vẫn ôm Tiểu yêu tinh, quay đầu, sau đó tắt đi đồng hồ báo thức khi mà nó còn chưa kịp vang.
Tiểu yêu tinh cảm giác được hắn đã tình, mơ màng mở nửa con mắt, ngây người một lúc, sau đó ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn, dán môi tới … »chu~~~~
Thiên Hàng Yêu NghiệtTác giả: Hàn Thủy Mặc NhaTruyện Đam MỹLãnh Lăng Duệ cau mày bước vào cửa công ty, hai nữ nhân viên đang cười nói thấy hắn trước cửa nháy mắt im bặt. Khuôn mặt tựa đao khắc, mày kiếm mắt phượng, cử mũi bạc thần ( mũi thẳng môi mỏng), cái cằm tiêm tước ( cằm gầy như đao tước). Theo lý thuyết, một người nam nhân lớn lên như vậy, bất luận nhìn dưới góc độ nào cũng đều là một chàng đẹp trai, nhưng cố tình chàng đi tới nơi nào cũng mang theo từng trận âm phong. Nhân viên của công ty Thiên Duệ từ trên xuống dưới, mỗi khi thấy Lãnh Lăng Duệ, đầu óc đều tựa như ngựa bị cầm cương, chỉ còn bốn chữ to máu chảy đầm đìa, không ngừng xoay quanh:”DIÊM VƯƠNG GIÁ LÂM”. Lura thẳng lưng mà đứng bất động được vài giây, lập tức cùng cô gái bên cạnh, linh hồn vẫn chưa trở về với người, hướng Diêm vương nơi cửa cúi đầu:”chào buổi sáng,Tổng giám đốc”. Diêm vương trưng khuôn mặt không chút thay đổi nhìn lướt qua mấy cô bên đó khiến Lura vừa ra khỏi hầm băng lại cảm thấy chính mình tiếp tục rơi xuống, cô gái bên cạnh cũng chẳng dám ngẩng đầu lên.… Lãnh Lăng Duệ méo miệng, không biết phải nói gì nữa đối với tiểu yêu hẵng còn nằm sấp nhìn hắn đầy đắc ý kia. Hắn trừng mắt nhìn bé một lúc lâu, cuối cùng tức giận nói : " có thế hôn loạn sao ? ngủ mau!! "Tiểu yêu tinh mếu máo kêu một tiếng, sau đó xoay người nằm xuống, tỏ vẻ ngủ thực là ngoan. Không lâu sau, bé đã ôm chặt cánh tay Lãnh Lăng Duệ ,chìm vào mộng đẹp.Lãnh Lăng Duệ liếc mắt, nhìn bé vừa ngủ vừa bĩu môi, lại nhìn cánh tay trái bị ôm của mình, nhìn trần nhà thở dài :cánh tay này ngày nào cũng bị ôm như vậy, sớm hay muộn cũng có ngày bị hỏng mất trong tay tiểu yêu tinh này mất !Hắn nghĩ nghĩ rồi cẩn thận rút cánh tay ra, xoay người lại,đối mặt với tiểu yêu tinh. Bởi không có gì để ôm, Tiểu yêu tinh nhắm mắt, nhíu mày, vặn vẹo mấy cái. Lãnh Lăng Duệ thấy vậy, buồn cười cong khóe miệng, duỗi ra cánh tay dài, cẩn thận mà ôm tiểu yêu tinh vào lòng.Tiểu yêu tinh chiếp chiếp miệng, mắt vẫn nhắm, hai móng vuốt sờ sờ, sờ xuống ngực Lãnh Lăng Duệ , xuyên qua nách, ôm lấy hắn, rồi bất động.Đêm này là lần đầu tiên mà Lãnh Lăng Duệ ngủ hoàn toàn quay lưng lại với đèn, ấy vậy mà lại ngủ vô cùng yên ổn.Sáng hôm sau, Lãnh Lăng Duệ mở mắt, nhìn Tiểu yêu tinh. Cả đêm qua bé đều ngủ rất an phận,rất ngoan. Lãnh Lăng Duệ vẫn ôm Tiểu yêu tinh, quay đầu, sau đó tắt đi đồng hồ báo thức khi mà nó còn chưa kịp vang.Tiểu yêu tinh cảm giác được hắn đã tình, mơ màng mở nửa con mắt, ngây người một lúc, sau đó ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn, dán môi tới … »chu~~~~