Giờ cao điểm buổi sáng, xe cộ như nước trên đường cái. Xe việt dã của Từ Tán len lỏi giữa dòng xe, đèn đỏ dừng đèn xanh chạy, di chuyển về trước xuôi theo dòng chảy. Từ Tán nhìn thấy một chiếc xe phía sau rất linh hoạt trong kính chiếu hậu, nó lách trái lách phải giữa dòng xe, chẳng bao lâu đã đuổi kịp xe anh, rồi sau đó…húc lên. Hai chiếc xe ăn ý tạt vào lề đường. Chủ xe kia là một nam thanh niên tóc nhuộm vàng hoe, hắn hùng hổ xông đến: “Mày lái xe kiểu gì vậy hả!” Từ Tán mặc kệ hắn, gọi điện báo cảnh sát, chờ cảnh sát giao thông đến xử lý. “Mẹ kiếp mày không có mắt hả?! Cái xe nát của mày dám tông vào ông đây, mày đền nổi không!” Tóc vàng mắng chửi không ngớt miệng, vừa hung hãn vung tay. Trong lúc đó, hắn suýt nữa đấm phải mặt Từ Tán. Anh nghiêng đầu đi, cất di động vào, bắt được cánh tay tóc vàng rồi vặn, đồng thời ấn chặt vai hắn xuống. Bộp một tiếng, tóc vàng bị ấn lên mui xe việt dã. Mặt hắn dán vào nắp capo xe còn đang nóng, tóc vàng kêu lên: “Nóng, nóng quá! Mày, buông tay…

Truyện chữ