Ánh mặt trời chiếu vào mi mắt, lông mi Lộ Nhâm khẽ run, cậu mở mắt. Mơ mơ màng màng, không để ý liền bị ánh nắng gay gắt chiếu vào mắt, Lộ Nhâm bỗng kêu lên một tiếng. "...!Mập ơi, kéo rèm cửa đi," Lộ Nhâm vội vàng dùng cánh tay chặn lại, nói năng không rõ ràng: "Mới mấy giờ..." Một giọng nói trầm thấp vang lên bên cạnh. “Mười một giờ bốn mươi bảy.” Mười một giờ bốn mươi bảy… Đấy còn chưa mười hai giờ. Dù sao thì hôm nay cậu cũng không phải quay. Lộ Nhâm kéo chăn lên cao, vùi vào trong gối, lẩm bẩm nói: "Tớ ngủ tiếp một..." Còn chưa nói xong từ “một chút”. Lộ Nhâm đột nhiên dừng lại, im lặng. … Giọng nói này hình như nghe ở đâu rồi? Chăn trên người trắng sạch mềm mại, áp sát vào da cũng không có cảm giác khó chịu, không biết gối là loại nhung gì nhưng lại tỏa ra mùi thơm, không cần nói cũng biết đây không phải là cái giường cứng đờ ở ký túc xá... Lộ Nhâm mở mắt ra. Lại cúi đầu cuống. Lộ Nhâm, "...?!" Khách sạn Đàn ông lạ. Bản thân còn không mặc gì...?! Lộ Nhâm thầm chửi một tiếng, da…
Tác giả: