" Bùi Hướng Dương.... Vì sao..." Ánh mắt người trước mặt trở nên sợ hãi, tiếng gầm rú tê tâm liệt phế hòa vào trong tiếng gió dữ càng trở nên mơ hồ. Thế giới trở nên hỗn độn, cậu giống như đươc ai nâng lên khỏi mặt đất dơ bẩn. Cậu cảm nhận được người kia đang khẽ run. " Anh trai... đừng mà..." Cậu mơ hồ nghe thấy giọng Bùi Ngọc nức nỡ. Bùi Hướng Dương cố gắn mở mắt nhưng cái thân thể này không còn nghe theo ý cậu nữa. Cậu cảm giác rằng máu tươi trong cơ thể dần dần bị rút đi, thân thể trở nên lạnh lẽo. Ngay cả giọng nói cũng bị mấy ngụm máu lấp kín khiến cậu không thể phát ra chút âm thanh. Hình như, cậu lại nghe thấy có người nào đó gọi tên mình. Bùi Hướng Dương. Thanh âm truyền đến có phần run rẩy khó hiểu. Nhất thời Bùi Hướng Dương không rõ, Hạ Sanh vừa tặng cậu một dao vì sao lại nhìn cậu với ánh mắt như vậy. . Cả thế giới rơi vào hỗn loạn dần đen kịt. Trong nháy mắt lúc dần mất ý thức Bùi Hướng Dương đột nhiên phát hiện ra bản thân đang sống trong một quyển tiểu thuyết đam mỹ vạn…

Truyện chữ