Tác giả:

Bên ngoài khung cửa sổ, bầu trời đêm giăng kín mây đen, từng tia sét không ngừng chớp loé như muốn chia cắt không gian, gió cuốn mây vần, mưa vẫn rơi rả rích không ngừng. Từng hạt mưa đập mạnh vào cửa sổ rồi trượt dài như những giọt nước mắt đang không ngừng rơi xuống, như khóc thương, như oán trách. Bên trong một căn phòng nhỏ hẹp không chút hơi ấm, tiếng gió rít gào luồn vào bên trong khiến căn phòng đã lạnh ngắt lại càng thêm lạnh lẽo đến run người, trời đã về khuya bầu không khí càng thêm tịch mịch thê lương. Từ trên mặt bàn lạnh lẽo, Du Văn Hiên chật vật chống đỡ cái thân thể gầy yếu từ từ ngồi thẳng người, đầu choáng mắt hoa, mọi thứ cứ như xoay vòng rồi hỗn loạn. Một loạt những ký ức vụn vỡ như một bộ phim chậm rãi lướt qua, tuy nó không hoàn chỉnh nhưng nó cũng đủ cho cậu biết những gì cần biết. Du văn hiên day day mi tâm chống đỡ cơn đau từ đại não, bắt đầu đưa mắt nhìn mọi thứ xung quanh dưới ánh đèn mờ nhạt chiếu ra từ chiếc đèn bàn đã cũ. Trước mặt cậu là một màn hình…

Truyện chữ