Mây mù xám kịt giăng kín, ánh nắng chợt tắt chẳng hề báo trước trời giáng một cơn mưa nặng hạt, lá sen hứng chịu đợt xung kích ủ dột nặng nề. Dưới tán lá sen động đậy hai thân ảnh nho nhỏ, một trong số đó có nụ cười tươi rói như cơn nắng tỏa sáng rực rỡ. Thời Duy cậu nói xem có phải đi chơi cũng cần lựa ngày không? Là cậu bé có nụ cười phấp phới như nắng xuân nói. Là cậu không xem dự báo thời tiết. Cậu bé còn lại khuôn mặt chẳng có tí cảm xúc lạnh nhạt nói. Chất giọng trong trẻo của Khởi Niên lấn át tiếng mưa: Cậu tưởng bở, tôi có xem đàng hoàng nha. Hôm qua mẹ mở TV tôi ngồi kế bên sao không nghe cho được. Nguyễn Thời Duy chẳng hề nhấc mí, ánh mắt đăm đăm nhìn màn mưa: Cậu nghe nhằm tỉnh. Khởi Niên ngước nhìn tán lá nặng trĩu, hai tay cố chỉnh mưa đổ bớt: Cũng có thể lắm. Thời Duy. Giọng điệu Khởi Niên chợt có chút cao hứng. Nguyễn Thời Duy theo bản năng trả lời: Sao? Khởi Niên xích gần bên vai cậu bạn mặt lạnh, ý đồ thu hút sự chú ý: Cậu nhìn nè. Nguyễn Thời Duy quay mặt qua, thứ…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...