Dưới ánh đèn đường tối tăm, thiếu niên dáng người gầy gò một mình đi trong ngõ nhỏ sâu thẳm. Bốn phía tường rào loang lổ, yên tĩnh không tiếng động. Hình bóng đèn đường chiếu xuống nền bê tông đổ nát như dài ra, ngắn lại một đoạn, rồi dài ra theo những bước chân vội vàng của cậu Đột nhiên, bóng người dừng lại, bước chân thiếu niên ngừng lại. Cậu tựa hồ nghe được thanh âm gì đó, tầm mắt hơi nghiêng về phía sau nhìn lại. Một cơn gió thổi bay những lọn tóc ngắn giữa trán, để lộ ánh mắt cảnh giác nơi đáy mắt thiếu niên, cùng gương mặt lạnh lùng đầy căng thẳng. Phía sau không có một bóng người, chỉ có tiếng gió thổi lay động một cây táo rậm rạp, vang vọng quanh quẩn trong ngõ nhỏ yên tĩnh. Văn Vũ hai tay siết chặt dây cặp đeo chéo vai, cất bước tiếp tục tăng tốc độ về nhà. Cậu là đứa gan lớn, chưa bao giờ biết sợ. Chỉ là từ sáng sớm hôm nay thức dậy, cậu vẫn luôn hốt hoảng bất an, thần kinh vô cùng căng thẳng, cảm giác được nguy hiểm không rõ đang tới gần. Ngay cả tiếng gió thổi bên tai…
Tác giả: