Tác giả:

Đằng Vân thực sự bất ngờ khi nhận được điện thoại của Phương Phức Nùng, tên bạn chẳng bao giờ xuất hiện bỗng dưng lại mở miệng nói: “Cho tôi mượn chút tiền, lãi bao nhiêu tùy cậu tính.” Thời trung học hai người là một cặp bài trùng, từ sau khi quen biết là không rời nhau nửa bước, cho tới khi lên đại học mới vì ước mơ mà mỗi người một ngả, vậy mà thời gian ấy cũng không cắt đứt liên hệ. Đằng Vân hiểu rõ tính cách Phương Phức Nùng, rất sĩ diện, không phải đến đường cùng sẽ không chường mặt ra vay tiền. Huống chi anh biết công ty tên này vài năm nay vẫn ăn nên làm ra, vì vậy mới nghi hoặc hỏi: “Bao nhiêu?” “Cậu có bao nhiêu?” Nghe đến đây Đằng Vân biết ngay là có vấn đề nghiêm trọng, lập tức ra vẻ hào phóng: “Cậu ở đâu? Giờ tôi tới gặp cậu.” Không khí vui vẻ của Tết Âm lịch vừa qua, gió tháng ba thổi qua từng mảnh cành trơ trụi, chờ đợi những mầm cây xanh non đâm chồi. Đèn đường vừa sáng, ánh đèn neon rực rỡ điểm trang cho thành phố tựa như mùa xuân gõ cửa, dòng xe cộ nườm nượp nơi ngã…

Truyện chữ