"Phanh-----" Chỉ thiếu một chút, liền có thể rời khỏi nơi này. Thế nhưng ngay trước mặt cậu, Thất Tinh Lôi Hỏa ầm ầm nổ tung, lửa lớn nháy mắt lan tràn Đá vụn bắn tung tóe, giống như mưa rơi xuống đầu, những ngọn lửa nhảy nhót xen lẫn với sóng khí nóng rực, như muốn đem cả bầu trời nhuộm thành một mảnh minh diễm đỏ rực rỡ. Thế giới xung quanh vặn vẹo, xoay tròn, sụp đổ, tựa như một ngày ác mộng. Ngày đó, cũng đã từng có người ở trong biển lửa như vậy khàn giọng gào thét với cậu - -------" Tên ác ma nhà ngươi, ta xem cuối cùng ngươi sẽ chết như thế nào!" Thì ra, ta là chết như thế này sao? Nóng như trong thế giới luyện ngục, trong đầu Lâm Tuyết Khoáng xoẹt qua một ý niệm: "Thật quá buồn cười". Cậu nhớ tới thời điểm bản thân còn nhỏ, cha mẹ ân ái, gia cảnh giàu có, nhưng bởi vì mẹ mắc bệnh nan y, hết thảy hạnh phúc ầm ầm sụp đổ, cha cho dù đã hao hết tiền tiết kiệm, thiếu nợ một khoản tiền lớn, cũng không thể giữ lại sinh mệnh cho mẹ. Khi mẹ qua đời, cha vô cùng đau đớn, đổ bệnh nặng…
Tác giả: