Những hòn đá lởm chởm, những cỏ cây mọc từ trong khe dá, tất cả đều đen mịt đến mức không có chút sinh khí. Nại Hà sơn là một ngọn núi không cao lắm, song tiêu điều hoang vắng đến rùng rợn. Trên đỉnh núi lúc này có bẩy người đàn ông trung niên, tất cả đều mặc áo dài mầu đen đứng thành hình vòng cung. Ánh mắt rừng rực tập trung vào một điểm, hệt như bầy thú dữ chực chờ mồi ngon. Mục tiêu của họ là một thanh niên tuổi ngoài tam tuần đứng giữa vòng vây với cái áo dài nho sinh, màu vàng nhạt rất phong nhã. Đôi mắt sáng ngời, mũi cao mày thẳng, làn da trắng và thái độ kiêu ngạo như con của một vị đại thần vương triều. Tám người lẳng lặng ghìm nhau, gần đó có hai xác chết nằm sõng xoài. Song dường như chẳng hề liên quan đến họ, như hai thi thể ấy nằm ở một nơi xa xôi nào đó. Người áo đen đứng sau cùng phía trái thoáng động đậy. Người thanh niên áo vàng nhếcch môi cười, vẫn thản nhiên hai tay khoanh trước ngực. Còn người áo đen dường như hết sức e ngại, mặt lộ vẻ vô cùng căng thẳng, nơi chóp…
Tác giả: