Năm Dục Hiên thứ hai. Tiên đế Lý Dục vừa băng hà, Lý Thiên Thành đăng cơ làm hoàng đế ở tuổi hai mươi lăm.1 Thuở ban đầu Dục Quốc rất ổn, cho đến khi có sự nắm quyền từ Lý Thiên Thành, bách tính không có một ngày tháng bình yên. Quân vương ăn chơi sa đọa, nhiễu loạn lòng dân. Lý Thiên Thành chỉ thuận mắt cái gì là phải lấy cho bằng được, hắn giết người vô cớ, lạm sát vô tội, giáng lên đầu bách tính những trận đòn roi.1 "Hôm nay hoàng đế lại ban hành tô thuế mới." Một lão nông dân thở dài ảo não. Triều đình mỗi tháng đều thay đổi tô thuế một lần, cho đến nay có đủ thứ loại thuế, buôn bán làm đủ thứ chuyện gì cũng tăng lên gấp bội.1 Những người không có ruộng phải đi thuê từ các địa chủ khác, bọn họ được nước thì lấn tới tăng giá bóc lột. Thuế của triều đình lại quá cao, những người như bọn họ không thể làm gì được. Ngay cả lúa thóc cũng mang đi hết, trong nhà chẳng còn gì ngoài mấy hạt thóc lép xác xơ.1 Không dùng được cũng không thể sống, không thể gieo trồng thì lấy đâu ngân lượng để…
Tác giả: