*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Cơn tê dại từ trán truyền đến, đỉnh mày Tề Linh Tây nhíu vào, giọng anh hơi khàn: “Đừng làm loạn.” Người đang ôm anh vẫn không ngừng, còn được đằng chân lân đằng đầu h*n l*n ch*p m** anh, rồi sau đó… hơi thở quấn quít, mập mờ triền miên, sự nóng bỏng trên cánh môi làm tan chảy cơn gió lành lạnh ngày thu. Tề Linh Tây hé mắt. Trong nắng sớm mông lung, anh rơi vào một đôi mắt đen sâu thẳm. Mắt hắn hẹp dài lại vênh vểnh, độ cong được kéo dài nơi đuôi mắt hơi xếch lên. Dưới góc mắt trái có một nốt ruồi đen, chấm lên da thịt trắng ngần như lãnh ngọc*, vô cùng rực rỡ. Chú Thích * Phát giác được ánh mắt của anh, yết hầu của người đàn ông đó rung nhẹ, giọng hắn trầm thấp mang theo vẻ dụ dỗ: “Đẹp không?” Tề Linh Tây vẫn đang nhìn hắn: “Ừm…” Người kia: “Thích không?” Đột nhiên hô hấp của Tề Linh Tây nghẹn lại, anh đang định mở miệng, người kia bỗng cúi người, dùng sức… Một…
Tác giả: