Bệnh viện Đức Việt không khí trong lành, nắng sáng ấm nhẹ xuyên xuống từng gian phòng bệnh. Không khí tĩnh lặng nhưng đâu đó phòng cấp cứu, những âm thanh đều đặn của các thiết bị khiến bất kỳ ai nghe cũng sẽ tỏ vẻ căng thẳng. Tiếng đùa giỡn của những đứa trẻ, những lời tranh cãi, hỏi thăm nhau... Người đàn ông dáng vẻ trung niên với kinh nghiệm làm bác sĩ hơn hai mươi năm của mình. Cái dáng vẻ bình tĩnh không một chút xoay chuyển, mỗi lời nói ra đều chắc chắn, cử chỉ quen thuộc như nắm chắc trong lòng bàn tay. Phòng phẫu thuật như bày thế trận, bác sĩ Đông làm chủ được tất cả mọi việc xảy ra. Một cuộc phẫu thuật cực kì suôn sẻ. Nghe tiếng mở cửa, bác sĩ Đông Hằng đang lật từng trang hồ sơ, kiểm tra bệnh án nhìn qua. Anh quay lại nói "Ba, phẫu thuật xong rồi à, thành công chứ?" Bác sĩ Đông tiến lại gần, thản nhiên đáp "Tất nhiên rồi, ba của con là ai, ông đây là bác sĩ giỏi nhất cái bệnh viện này." Đông Hằng dường như đã quen với cái sự tự tin này, cười nhẹ "Thôi ba ơi tém tém lại,…
Tác giả: