*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Edit: Lạc Lạc Wattpad: @Tolacty Mọi người nhảy hố vui vẻ!! ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ "A---Đau quá". Trình Diệp mở mắt ra, đập vào mắt đầu tiên chính là trần nhà trắng tinh, còn chưa hết chói mắt, lại phát hiện bản thân đang nằm trên một chiếc giường mềm mại đủ to đủ rộng, trên người mặc một bộ đồ ngủ với những ô vuông trắng xanh xen kẽ (sọc caro), bên trái giường là vách tường tràn đầy các loại đồ chơi mô hình. Đây là đâu? Cậu nháy mắt mấy cái, liền dùng sức dụi dụi mắt. Ánh nắng ấm áp xuyên qua cửa sổ chiếu vào khoảng không trên mặt sàn gỗ, cậu duỗi tay, lại bởi vì cánh tay quá ngắn mà không thể chạm đến. Trình Diệp: "..." Có mặt trời, không giống như là âm tào địa phủ. Lại sờ lên mặt mình, ấm áp, c*̃ng không giống như là xác chết vùng dậy. Thu hồi lại cánh tay, cậu day day thái dương đau nhức. Cậu không phải đã chết rồi sao? Bị một đóa thịnh thế mỹ nhân Bạch Liên…
Tác giả: