Bảo Bảo đã chết. Lơ lửng giữa không trung, đối diện với thân xác của mình, sau nửa ngày bé vẫn không có phản ứng gì. Chuyện gì đang diễn ra vậy? Bé cố gắng nhớ lại tất cả những chuyện đã xảy ra, cuối cùng cũng có được đáp án. Bé, là một tên ăn mày, gọi là Bảo Bảo, vì nhặt một đồng tiền rơi giữa đường mà bị xe ngựa tông chết. Thật là bi thảm! Đang lúc Bảo Bảo ai oán cho cuộc đời của mình, thì đột nhiên ở trước mặt bé hiện ra hai vị quỷ sai, một vị bạch y một vị hắc y, đây chắc là Hắc Bạch vô thường mà thế nhân thường bảo đi. Bé thật ngoan ngoãn, tùy ý hai vị quỷ sai mang đi, trước lúc chia tay, bé còn lưu luyến không rời, hướng về phía thân thể mà bé đã dùng suốt 15 năm qua để cáo biệt. Tiểu Bảo Bảo quỳ gối trên nền đá màu xanh trong điện Diêm La, ánh mắt hiếu kỳ nhìn chòng chọc về phía trước, bé thật cao hứng khi phát hiện ra, nguyên lai Diêm La Vương một chút cũng không uy nghiêm hung ác như mọi người thường nói. Tại trên điện cao cao, có một bóng dáng, thân hình cùng Bảo Bảo không…
Chương 15
Tiểu Đệ Đệ Của Hoàng ĐếTác giả: Ám Vi Dạ SắcTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Huyền HuyễnBảo Bảo đã chết. Lơ lửng giữa không trung, đối diện với thân xác của mình, sau nửa ngày bé vẫn không có phản ứng gì. Chuyện gì đang diễn ra vậy? Bé cố gắng nhớ lại tất cả những chuyện đã xảy ra, cuối cùng cũng có được đáp án. Bé, là một tên ăn mày, gọi là Bảo Bảo, vì nhặt một đồng tiền rơi giữa đường mà bị xe ngựa tông chết. Thật là bi thảm! Đang lúc Bảo Bảo ai oán cho cuộc đời của mình, thì đột nhiên ở trước mặt bé hiện ra hai vị quỷ sai, một vị bạch y một vị hắc y, đây chắc là Hắc Bạch vô thường mà thế nhân thường bảo đi. Bé thật ngoan ngoãn, tùy ý hai vị quỷ sai mang đi, trước lúc chia tay, bé còn lưu luyến không rời, hướng về phía thân thể mà bé đã dùng suốt 15 năm qua để cáo biệt. Tiểu Bảo Bảo quỳ gối trên nền đá màu xanh trong điện Diêm La, ánh mắt hiếu kỳ nhìn chòng chọc về phía trước, bé thật cao hứng khi phát hiện ra, nguyên lai Diêm La Vương một chút cũng không uy nghiêm hung ác như mọi người thường nói. Tại trên điện cao cao, có một bóng dáng, thân hình cùng Bảo Bảo không… Ba ngày rất nhanh trôi qua nhưng vẫn chưa có gì xảy ra.Buổi tối ngày thứ tư, Độc Cô Tuyệt nhìn Bảo Bảo đã tắm rửa sạch sẽ, không khỏi hoài nghi, hứa hẹn của ông trời thật sự đạt thành sao?Có nên tin tưởng không?Độc Cô Tuyệt do dự, chắc ông trời cũng không ác liệt đến mức đùa giỡn hắn đi, có lẽ thật sự đã giải quyết rồi?Nghiêm túc đem Bảo Bảo còn đang ăn đồ ngọt áp lên trên giường, bởi vì mới vừa tắm xong nên hai người đều không mảnh vải che thân, mà Bảo Bảo về chuyện này nhìn mãi cùng thành thói quen nên cũng không cảm thấy e lệ, ngược lại hai mắt sáng ngời chăm chú nhìn kỹ Độc Cô Tuyệt, tựa hồ biết rõ kế tiếp sẽ phát sinh cái gì.Có chút chờ mong cùng sợ hãi, đây là tâm tình hiện giờ của Bảo Bảo.Từ lúc nó có thể xuất hiện trước mặt người khác đến nay, Tuyệt mang sự hiện hữu của nó cáo chi (thông báo) cho mọi người, lại phái không ít cung nữ thái giám đến hầu hạ nó.Trong đó, có cả tâm phúc Di Nhiên của Tuyệt, mà Di Nhiên lại ôn nhu cẩn thận làm cho bọn họ rất nhanh trờ thành bằng hữu, Di Nhiên còn nói cho nó nghe cách “làm” của hai nam nhân, vừa nghe xong, thực đem nó mắc cỡ đến đỏ bừng cả khuôn mặt.Trong mắt Bảo Bảo, chuyện này chính là thần thánh, chỉ có thể làm cùng với người mình yêu nhất.Mà, Tuyệt chính là người mà nó yêu nhất!Cho nên, dù có sợ hãi ra sao, nó cũng nguyện mang tất cả cho Tuyệt!Dũng cảm ngẩng đầu dâng lên một nụ hôn, Bảo Bảo không ngừng cổ vũ lấy chính mình, mà nhiệt tình của bé cũng kéo theo Độc Cô Tuyệt, chậm rãi, nhiệt độ trong phòng bắt đầu bay lên.Dù sao đã thất bại nhiều lần rồi, nên cái này cũng coi như là một chút thành công đi ha.Tự an ủi chính bản thân mình như vậy, Độc Cô Tuyệt ôn nhu v**t v* Bảo Bảo, nhu hòa hôn lên làn da bạch ngọc của bé, lưu lại vết đỏ nhàn nhạt.Bảo Bảo bắt đầu th* d*c, hai mắt đen bóng của bé dần dần trở nên ướt át, ẩn ẩn hiện hiện lệ quang, đó là chứng minh của t*nh d*c đã trỗi dậy.Độc Cô Tuyệt nhìn thấy màn này, hôn từ cái miệng nhỏ nhắn hồng diễm của Bảo Bảo chuyển sang mí mắt của bé, yêu thương hôn lấy nước mắt đang tràn ra, ôn nhu nhẹ nhàng, làm cho Bảo Bảo như hòa tan ở trong nụ hôn nóng bỏng kia…Động tác trên tay càng ngày càng kịch liệt, Độc Cô Tuyệt chuyển xuống giữa hai đùi của Bảo Bảo, nhẹ nhàng ngậm lấy thanh nha phấn nộn, thanh nha non mềm khẽ run rẩy, giọt sương tích tích theo đỉnh chảy ra, bị Độc Cô Tuyệt chậm rãi l**m đi…Trong đầu Bảo Bảo một mảnh hỗn độn, cảm giác lại càng thêm nhạy cảm, bé r*n r*, hai chân tự động quấn lấy thắt lưng của Độc Cô Tuyệt, buông thả, nhiệt tình, khoái hoạt.Cuối cùng, thân thể của bé giật lên, hai tay bám vào trên vai của Độc Cô Tuyệt, đạt đến cao trào…Mà Độc Cô Tuyệt, thỏa mãn nhìn cục cưng diễm lệ sau khi qua cao trào, lần này, không có biết mất, oa, vấn đề thật sự được giải quyết rồi.Hắn cẩn thận thăm dò t*** h***t bí mật chưa từng được ai thăm dò của Bảo Bảo, mặc dù h* th*n đã cứng ngắt, hắn vẫn thả chậm động tác, lưu ý đến biểu lộ của Bảo Bảo.Đã trải qua thời gian lâu như thế, cuối cùng bọn họ cũng có được lần đầu tiên, giờ phút này, Độc Cô Tuyệt không nôn nóng, hắn chỉ hy vọng Bảo Bảo có thể có đêm đầu tiên khó quên…Thật lâu, lâu đến mồ hôi chảy ra ướt hết cả trán của hắn, Độc Cô Tuyệt mới chính thức buông thả t*nh d*c của mình, một bước thẳng tiến vào trong cơ thể người yêu của mình…
Ba ngày rất nhanh trôi qua nhưng vẫn chưa có gì xảy ra.
Buổi tối ngày thứ tư, Độc Cô Tuyệt nhìn Bảo Bảo đã tắm rửa sạch sẽ, không khỏi hoài nghi, hứa hẹn của ông trời thật sự đạt thành sao?
Có nên tin tưởng không?
Độc Cô Tuyệt do dự, chắc ông trời cũng không ác liệt đến mức đùa giỡn hắn đi, có lẽ thật sự đã giải quyết rồi?
Nghiêm túc đem Bảo Bảo còn đang ăn đồ ngọt áp lên trên giường, bởi vì mới vừa tắm xong nên hai người đều không mảnh vải che thân, mà Bảo Bảo về chuyện này nhìn mãi cùng thành thói quen nên cũng không cảm thấy e lệ, ngược lại hai mắt sáng ngời chăm chú nhìn kỹ Độc Cô Tuyệt, tựa hồ biết rõ kế tiếp sẽ phát sinh cái gì.
Có chút chờ mong cùng sợ hãi, đây là tâm tình hiện giờ của Bảo Bảo.
Từ lúc nó có thể xuất hiện trước mặt người khác đến nay, Tuyệt mang sự hiện hữu của nó cáo chi (thông báo) cho mọi người, lại phái không ít cung nữ thái giám đến hầu hạ nó.
Trong đó, có cả tâm phúc Di Nhiên của Tuyệt, mà Di Nhiên lại ôn nhu cẩn thận làm cho bọn họ rất nhanh trờ thành bằng hữu, Di Nhiên còn nói cho nó nghe cách “làm” của hai nam nhân, vừa nghe xong, thực đem nó mắc cỡ đến đỏ bừng cả khuôn mặt.
Trong mắt Bảo Bảo, chuyện này chính là thần thánh, chỉ có thể làm cùng với người mình yêu nhất.
Mà, Tuyệt chính là người mà nó yêu nhất!
Cho nên, dù có sợ hãi ra sao, nó cũng nguyện mang tất cả cho Tuyệt!
Dũng cảm ngẩng đầu dâng lên một nụ hôn, Bảo Bảo không ngừng cổ vũ lấy chính mình, mà nhiệt tình của bé cũng kéo theo Độc Cô Tuyệt, chậm rãi, nhiệt độ trong phòng bắt đầu bay lên.
Dù sao đã thất bại nhiều lần rồi, nên cái này cũng coi như là một chút thành công đi ha.
Tự an ủi chính bản thân mình như vậy, Độc Cô Tuyệt ôn nhu v**t v* Bảo Bảo, nhu hòa hôn lên làn da bạch ngọc của bé, lưu lại vết đỏ nhàn nhạt.
Bảo Bảo bắt đầu th* d*c, hai mắt đen bóng của bé dần dần trở nên ướt át, ẩn ẩn hiện hiện lệ quang, đó là chứng minh của t*nh d*c đã trỗi dậy.
Độc Cô Tuyệt nhìn thấy màn này, hôn từ cái miệng nhỏ nhắn hồng diễm của Bảo Bảo chuyển sang mí mắt của bé, yêu thương hôn lấy nước mắt đang tràn ra, ôn nhu nhẹ nhàng, làm cho Bảo Bảo như hòa tan ở trong nụ hôn nóng bỏng kia…
Động tác trên tay càng ngày càng kịch liệt, Độc Cô Tuyệt chuyển xuống giữa hai đùi của Bảo Bảo, nhẹ nhàng ngậm lấy thanh nha phấn nộn, thanh nha non mềm khẽ run rẩy, giọt sương tích tích theo đỉnh chảy ra, bị Độc Cô Tuyệt chậm rãi l**m đi…
Trong đầu Bảo Bảo một mảnh hỗn độn, cảm giác lại càng thêm nhạy cảm, bé r*n r*, hai chân tự động quấn lấy thắt lưng của Độc Cô Tuyệt, buông thả, nhiệt tình, khoái hoạt.
Cuối cùng, thân thể của bé giật lên, hai tay bám vào trên vai của Độc Cô Tuyệt, đạt đến cao trào…
Mà Độc Cô Tuyệt, thỏa mãn nhìn cục cưng diễm lệ sau khi qua cao trào, lần này, không có biết mất, oa, vấn đề thật sự được giải quyết rồi.
Hắn cẩn thận thăm dò t*** h***t bí mật chưa từng được ai thăm dò của Bảo Bảo, mặc dù h* th*n đã cứng ngắt, hắn vẫn thả chậm động tác, lưu ý đến biểu lộ của Bảo Bảo.
Đã trải qua thời gian lâu như thế, cuối cùng bọn họ cũng có được lần đầu tiên, giờ phút này, Độc Cô Tuyệt không nôn nóng, hắn chỉ hy vọng Bảo Bảo có thể có đêm đầu tiên khó quên…
Thật lâu, lâu đến mồ hôi chảy ra ướt hết cả trán của hắn, Độc Cô Tuyệt mới chính thức buông thả t*nh d*c của mình, một bước thẳng tiến vào trong cơ thể người yêu của mình…
Tiểu Đệ Đệ Của Hoàng ĐếTác giả: Ám Vi Dạ SắcTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Huyền HuyễnBảo Bảo đã chết. Lơ lửng giữa không trung, đối diện với thân xác của mình, sau nửa ngày bé vẫn không có phản ứng gì. Chuyện gì đang diễn ra vậy? Bé cố gắng nhớ lại tất cả những chuyện đã xảy ra, cuối cùng cũng có được đáp án. Bé, là một tên ăn mày, gọi là Bảo Bảo, vì nhặt một đồng tiền rơi giữa đường mà bị xe ngựa tông chết. Thật là bi thảm! Đang lúc Bảo Bảo ai oán cho cuộc đời của mình, thì đột nhiên ở trước mặt bé hiện ra hai vị quỷ sai, một vị bạch y một vị hắc y, đây chắc là Hắc Bạch vô thường mà thế nhân thường bảo đi. Bé thật ngoan ngoãn, tùy ý hai vị quỷ sai mang đi, trước lúc chia tay, bé còn lưu luyến không rời, hướng về phía thân thể mà bé đã dùng suốt 15 năm qua để cáo biệt. Tiểu Bảo Bảo quỳ gối trên nền đá màu xanh trong điện Diêm La, ánh mắt hiếu kỳ nhìn chòng chọc về phía trước, bé thật cao hứng khi phát hiện ra, nguyên lai Diêm La Vương một chút cũng không uy nghiêm hung ác như mọi người thường nói. Tại trên điện cao cao, có một bóng dáng, thân hình cùng Bảo Bảo không… Ba ngày rất nhanh trôi qua nhưng vẫn chưa có gì xảy ra.Buổi tối ngày thứ tư, Độc Cô Tuyệt nhìn Bảo Bảo đã tắm rửa sạch sẽ, không khỏi hoài nghi, hứa hẹn của ông trời thật sự đạt thành sao?Có nên tin tưởng không?Độc Cô Tuyệt do dự, chắc ông trời cũng không ác liệt đến mức đùa giỡn hắn đi, có lẽ thật sự đã giải quyết rồi?Nghiêm túc đem Bảo Bảo còn đang ăn đồ ngọt áp lên trên giường, bởi vì mới vừa tắm xong nên hai người đều không mảnh vải che thân, mà Bảo Bảo về chuyện này nhìn mãi cùng thành thói quen nên cũng không cảm thấy e lệ, ngược lại hai mắt sáng ngời chăm chú nhìn kỹ Độc Cô Tuyệt, tựa hồ biết rõ kế tiếp sẽ phát sinh cái gì.Có chút chờ mong cùng sợ hãi, đây là tâm tình hiện giờ của Bảo Bảo.Từ lúc nó có thể xuất hiện trước mặt người khác đến nay, Tuyệt mang sự hiện hữu của nó cáo chi (thông báo) cho mọi người, lại phái không ít cung nữ thái giám đến hầu hạ nó.Trong đó, có cả tâm phúc Di Nhiên của Tuyệt, mà Di Nhiên lại ôn nhu cẩn thận làm cho bọn họ rất nhanh trờ thành bằng hữu, Di Nhiên còn nói cho nó nghe cách “làm” của hai nam nhân, vừa nghe xong, thực đem nó mắc cỡ đến đỏ bừng cả khuôn mặt.Trong mắt Bảo Bảo, chuyện này chính là thần thánh, chỉ có thể làm cùng với người mình yêu nhất.Mà, Tuyệt chính là người mà nó yêu nhất!Cho nên, dù có sợ hãi ra sao, nó cũng nguyện mang tất cả cho Tuyệt!Dũng cảm ngẩng đầu dâng lên một nụ hôn, Bảo Bảo không ngừng cổ vũ lấy chính mình, mà nhiệt tình của bé cũng kéo theo Độc Cô Tuyệt, chậm rãi, nhiệt độ trong phòng bắt đầu bay lên.Dù sao đã thất bại nhiều lần rồi, nên cái này cũng coi như là một chút thành công đi ha.Tự an ủi chính bản thân mình như vậy, Độc Cô Tuyệt ôn nhu v**t v* Bảo Bảo, nhu hòa hôn lên làn da bạch ngọc của bé, lưu lại vết đỏ nhàn nhạt.Bảo Bảo bắt đầu th* d*c, hai mắt đen bóng của bé dần dần trở nên ướt át, ẩn ẩn hiện hiện lệ quang, đó là chứng minh của t*nh d*c đã trỗi dậy.Độc Cô Tuyệt nhìn thấy màn này, hôn từ cái miệng nhỏ nhắn hồng diễm của Bảo Bảo chuyển sang mí mắt của bé, yêu thương hôn lấy nước mắt đang tràn ra, ôn nhu nhẹ nhàng, làm cho Bảo Bảo như hòa tan ở trong nụ hôn nóng bỏng kia…Động tác trên tay càng ngày càng kịch liệt, Độc Cô Tuyệt chuyển xuống giữa hai đùi của Bảo Bảo, nhẹ nhàng ngậm lấy thanh nha phấn nộn, thanh nha non mềm khẽ run rẩy, giọt sương tích tích theo đỉnh chảy ra, bị Độc Cô Tuyệt chậm rãi l**m đi…Trong đầu Bảo Bảo một mảnh hỗn độn, cảm giác lại càng thêm nhạy cảm, bé r*n r*, hai chân tự động quấn lấy thắt lưng của Độc Cô Tuyệt, buông thả, nhiệt tình, khoái hoạt.Cuối cùng, thân thể của bé giật lên, hai tay bám vào trên vai của Độc Cô Tuyệt, đạt đến cao trào…Mà Độc Cô Tuyệt, thỏa mãn nhìn cục cưng diễm lệ sau khi qua cao trào, lần này, không có biết mất, oa, vấn đề thật sự được giải quyết rồi.Hắn cẩn thận thăm dò t*** h***t bí mật chưa từng được ai thăm dò của Bảo Bảo, mặc dù h* th*n đã cứng ngắt, hắn vẫn thả chậm động tác, lưu ý đến biểu lộ của Bảo Bảo.Đã trải qua thời gian lâu như thế, cuối cùng bọn họ cũng có được lần đầu tiên, giờ phút này, Độc Cô Tuyệt không nôn nóng, hắn chỉ hy vọng Bảo Bảo có thể có đêm đầu tiên khó quên…Thật lâu, lâu đến mồ hôi chảy ra ướt hết cả trán của hắn, Độc Cô Tuyệt mới chính thức buông thả t*nh d*c của mình, một bước thẳng tiến vào trong cơ thể người yêu của mình…