Tác giả:

Bảo Bảo đã chết. Lơ lửng giữa không trung, đối diện với thân xác của mình, sau nửa ngày bé vẫn không có phản ứng gì. Chuyện gì đang diễn ra vậy? Bé cố gắng nhớ lại tất cả những chuyện đã xảy ra, cuối cùng cũng có được đáp án. Bé, là một tên ăn mày, gọi là Bảo Bảo, vì nhặt một đồng tiền rơi giữa đường mà bị xe ngựa tông chết. Thật là bi thảm! Đang lúc Bảo Bảo ai oán cho cuộc đời của mình, thì đột nhiên ở trước mặt bé hiện ra hai vị quỷ sai, một vị bạch y một vị hắc y, đây chắc là Hắc Bạch vô thường mà thế nhân thường bảo đi. Bé thật ngoan ngoãn, tùy ý hai vị quỷ sai mang đi, trước lúc chia tay, bé còn lưu luyến không rời, hướng về phía thân thể mà bé đã dùng suốt 15 năm qua để cáo biệt. Tiểu Bảo Bảo quỳ gối trên nền đá màu xanh trong điện Diêm La, ánh mắt hiếu kỳ nhìn chòng chọc về phía trước, bé thật cao hứng khi phát hiện ra, nguyên lai Diêm La Vương một chút cũng không uy nghiêm hung ác như mọi người thường nói. Tại trên điện cao cao, có một bóng dáng, thân hình cùng Bảo Bảo không…

Chương 32

Tiểu Đệ Đệ Của Hoàng ĐếTác giả: Ám Vi Dạ SắcTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Huyền HuyễnBảo Bảo đã chết. Lơ lửng giữa không trung, đối diện với thân xác của mình, sau nửa ngày bé vẫn không có phản ứng gì. Chuyện gì đang diễn ra vậy? Bé cố gắng nhớ lại tất cả những chuyện đã xảy ra, cuối cùng cũng có được đáp án. Bé, là một tên ăn mày, gọi là Bảo Bảo, vì nhặt một đồng tiền rơi giữa đường mà bị xe ngựa tông chết. Thật là bi thảm! Đang lúc Bảo Bảo ai oán cho cuộc đời của mình, thì đột nhiên ở trước mặt bé hiện ra hai vị quỷ sai, một vị bạch y một vị hắc y, đây chắc là Hắc Bạch vô thường mà thế nhân thường bảo đi. Bé thật ngoan ngoãn, tùy ý hai vị quỷ sai mang đi, trước lúc chia tay, bé còn lưu luyến không rời, hướng về phía thân thể mà bé đã dùng suốt 15 năm qua để cáo biệt. Tiểu Bảo Bảo quỳ gối trên nền đá màu xanh trong điện Diêm La, ánh mắt hiếu kỳ nhìn chòng chọc về phía trước, bé thật cao hứng khi phát hiện ra, nguyên lai Diêm La Vương một chút cũng không uy nghiêm hung ác như mọi người thường nói. Tại trên điện cao cao, có một bóng dáng, thân hình cùng Bảo Bảo không… “Tuyệt…”Thanh âm nhẹ nhàng ôn nhu, mềm mại non nớt, ngọt ngào như là mật đường, vào thẳng nội tâm của Độc Cô Tuyệt.Hắn xông lên phía trước ôm chặt lấy Bảo Bảo, hơn một tháng không thấy, hắn nhớ Bảo Bảo muốn chết!Không để ý Vũ Mục cùng Kỳ Thế Vấn bên cạnh, hắn hôn lên cặp môi đỏ mộng của Bảo Bảo, những ngày này, hắn cấm dục thật là khổ a, thảm hại hơn chính là, còn không thấy được Bảo Bảo, quả thực chính là cực hình!Nhưng thời gian hắn khổ vẫn còn, nửa tháng nữa là Bảo Bảo sinh, nửa tháng này, hắn nên không chế mình không đi đụng Bảo Bảo.Chờ Bảo Bảo hồi cung, mới phát hiện, thật sự là đại biến động.Những phi tử đã từng đến tìm nó phiền toái cũng không thấy nữa, hậu cung trống rỗng, làm cho nó rất là kinh ngạc.“Đa số ta đã cho xuất cung, còn có một vài người không chỗ nương tựa, ta để cho các nàng ở lại hậu cung, sẽ không tạo thành uy h**p đối với ngươi.”Nghe Độc Cô Tuyệt hời hợt nói, Bảo Bảo cảm động đến rơi lệ.Làm như vậy, Tuyệt đã phải chịu rất nhiều áp lực a!Chỉ vì cho nó cùng hài tử một nơi an ổn, chỉ vì cho bọn nó một cái chứng minh của tình yêu, cố gắng của Tuyệt, không phải là nó có thể nghĩ ra được!“Thực xin lỗi, ta cái gì cũng đều không thể giúp được!”Bảo Bảo nghẹn ngào nói, tựa ở trong lòng Độc Cô Tuyệt.“Ai bảo ngươi không có làm gì!” Độc Cô Tuyệt hôn lấy nước mắt trên mặt Bảo Bảo, “Sự hiện hữu của ngươi chính là động lực lớn nhất với ta a! Nếu như không phải nghĩ đến ngươi cùng tiểu bảo bảo, ta tuyệt đối làm không được những việc này…”Cảm động, vui sướng bắt đầu bành trướng trong lòng, Bảo Bảo nhìn người yêu trước mắt, lần nữa cảm tạ trời xanh ban ân, đã cho nó gặp được Tuyệt!Những ngày tiếp theo, Bảo Bảo an tâm chờ đến ngày sinh, còn Độc Cô Tuyệt, thì tìm kiếm danh y vì Bảo Bảo đỡ đẻ.Phải biết rằng, Bảo Bảo thân là nam nhi, sinh như thế nào cũng là một vấn đề lớn!Vì việc này, Độc Cô Tuyệt cứ loay hoay, dùng thật lớn công sức mới tìm được một thần y nổi danh trên giang hồ, nghe nói y cũng đã từng vì nam tử đỡ đẻ, đa đa thiểu thiểu, cũng làm cho Độc Cô Tuyệt an tâm chút ít.Mang đối phương vào trong cung, hết thảy đã chuẩn bị xong, mọi người tâm trí căng thẳng, chờ đến thời điểm Bảo Bảo sinh…

“Tuyệt…”

Thanh âm nhẹ nhàng ôn nhu, mềm mại non nớt, ngọt ngào như là mật đường, vào thẳng nội tâm của Độc Cô Tuyệt.

Hắn xông lên phía trước ôm chặt lấy Bảo Bảo, hơn một tháng không thấy, hắn nhớ Bảo Bảo muốn chết!

Không để ý Vũ Mục cùng Kỳ Thế Vấn bên cạnh, hắn hôn lên cặp môi đỏ mộng của Bảo Bảo, những ngày này, hắn cấm dục thật là khổ a, thảm hại hơn chính là, còn không thấy được Bảo Bảo, quả thực chính là cực hình!

Nhưng thời gian hắn khổ vẫn còn, nửa tháng nữa là Bảo Bảo sinh, nửa tháng này, hắn nên không chế mình không đi đụng Bảo Bảo.

Chờ Bảo Bảo hồi cung, mới phát hiện, thật sự là đại biến động.

Những phi tử đã từng đến tìm nó phiền toái cũng không thấy nữa, hậu cung trống rỗng, làm cho nó rất là kinh ngạc.

“Đa số ta đã cho xuất cung, còn có một vài người không chỗ nương tựa, ta để cho các nàng ở lại hậu cung, sẽ không tạo thành uy h**p đối với ngươi.”

Nghe Độc Cô Tuyệt hời hợt nói, Bảo Bảo cảm động đến rơi lệ.

Làm như vậy, Tuyệt đã phải chịu rất nhiều áp lực a!

Chỉ vì cho nó cùng hài tử một nơi an ổn, chỉ vì cho bọn nó một cái chứng minh của tình yêu, cố gắng của Tuyệt, không phải là nó có thể nghĩ ra được!

“Thực xin lỗi, ta cái gì cũng đều không thể giúp được!”

Bảo Bảo nghẹn ngào nói, tựa ở trong lòng Độc Cô Tuyệt.

“Ai bảo ngươi không có làm gì!” Độc Cô Tuyệt hôn lấy nước mắt trên mặt Bảo Bảo, “Sự hiện hữu của ngươi chính là động lực lớn nhất với ta a! Nếu như không phải nghĩ đến ngươi cùng tiểu bảo bảo, ta tuyệt đối làm không được những việc này…”

Cảm động, vui sướng bắt đầu bành trướng trong lòng, Bảo Bảo nhìn người yêu trước mắt, lần nữa cảm tạ trời xanh ban ân, đã cho nó gặp được Tuyệt!

Những ngày tiếp theo, Bảo Bảo an tâm chờ đến ngày sinh, còn Độc Cô Tuyệt, thì tìm kiếm danh y vì Bảo Bảo đỡ đẻ.

Phải biết rằng, Bảo Bảo thân là nam nhi, sinh như thế nào cũng là một vấn đề lớn!

Vì việc này, Độc Cô Tuyệt cứ loay hoay, dùng thật lớn công sức mới tìm được một thần y nổi danh trên giang hồ, nghe nói y cũng đã từng vì nam tử đỡ đẻ, đa đa thiểu thiểu, cũng làm cho Độc Cô Tuyệt an tâm chút ít.

Mang đối phương vào trong cung, hết thảy đã chuẩn bị xong, mọi người tâm trí căng thẳng, chờ đến thời điểm Bảo Bảo sinh…

Tiểu Đệ Đệ Của Hoàng ĐếTác giả: Ám Vi Dạ SắcTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Huyền HuyễnBảo Bảo đã chết. Lơ lửng giữa không trung, đối diện với thân xác của mình, sau nửa ngày bé vẫn không có phản ứng gì. Chuyện gì đang diễn ra vậy? Bé cố gắng nhớ lại tất cả những chuyện đã xảy ra, cuối cùng cũng có được đáp án. Bé, là một tên ăn mày, gọi là Bảo Bảo, vì nhặt một đồng tiền rơi giữa đường mà bị xe ngựa tông chết. Thật là bi thảm! Đang lúc Bảo Bảo ai oán cho cuộc đời của mình, thì đột nhiên ở trước mặt bé hiện ra hai vị quỷ sai, một vị bạch y một vị hắc y, đây chắc là Hắc Bạch vô thường mà thế nhân thường bảo đi. Bé thật ngoan ngoãn, tùy ý hai vị quỷ sai mang đi, trước lúc chia tay, bé còn lưu luyến không rời, hướng về phía thân thể mà bé đã dùng suốt 15 năm qua để cáo biệt. Tiểu Bảo Bảo quỳ gối trên nền đá màu xanh trong điện Diêm La, ánh mắt hiếu kỳ nhìn chòng chọc về phía trước, bé thật cao hứng khi phát hiện ra, nguyên lai Diêm La Vương một chút cũng không uy nghiêm hung ác như mọi người thường nói. Tại trên điện cao cao, có một bóng dáng, thân hình cùng Bảo Bảo không… “Tuyệt…”Thanh âm nhẹ nhàng ôn nhu, mềm mại non nớt, ngọt ngào như là mật đường, vào thẳng nội tâm của Độc Cô Tuyệt.Hắn xông lên phía trước ôm chặt lấy Bảo Bảo, hơn một tháng không thấy, hắn nhớ Bảo Bảo muốn chết!Không để ý Vũ Mục cùng Kỳ Thế Vấn bên cạnh, hắn hôn lên cặp môi đỏ mộng của Bảo Bảo, những ngày này, hắn cấm dục thật là khổ a, thảm hại hơn chính là, còn không thấy được Bảo Bảo, quả thực chính là cực hình!Nhưng thời gian hắn khổ vẫn còn, nửa tháng nữa là Bảo Bảo sinh, nửa tháng này, hắn nên không chế mình không đi đụng Bảo Bảo.Chờ Bảo Bảo hồi cung, mới phát hiện, thật sự là đại biến động.Những phi tử đã từng đến tìm nó phiền toái cũng không thấy nữa, hậu cung trống rỗng, làm cho nó rất là kinh ngạc.“Đa số ta đã cho xuất cung, còn có một vài người không chỗ nương tựa, ta để cho các nàng ở lại hậu cung, sẽ không tạo thành uy h**p đối với ngươi.”Nghe Độc Cô Tuyệt hời hợt nói, Bảo Bảo cảm động đến rơi lệ.Làm như vậy, Tuyệt đã phải chịu rất nhiều áp lực a!Chỉ vì cho nó cùng hài tử một nơi an ổn, chỉ vì cho bọn nó một cái chứng minh của tình yêu, cố gắng của Tuyệt, không phải là nó có thể nghĩ ra được!“Thực xin lỗi, ta cái gì cũng đều không thể giúp được!”Bảo Bảo nghẹn ngào nói, tựa ở trong lòng Độc Cô Tuyệt.“Ai bảo ngươi không có làm gì!” Độc Cô Tuyệt hôn lấy nước mắt trên mặt Bảo Bảo, “Sự hiện hữu của ngươi chính là động lực lớn nhất với ta a! Nếu như không phải nghĩ đến ngươi cùng tiểu bảo bảo, ta tuyệt đối làm không được những việc này…”Cảm động, vui sướng bắt đầu bành trướng trong lòng, Bảo Bảo nhìn người yêu trước mắt, lần nữa cảm tạ trời xanh ban ân, đã cho nó gặp được Tuyệt!Những ngày tiếp theo, Bảo Bảo an tâm chờ đến ngày sinh, còn Độc Cô Tuyệt, thì tìm kiếm danh y vì Bảo Bảo đỡ đẻ.Phải biết rằng, Bảo Bảo thân là nam nhi, sinh như thế nào cũng là một vấn đề lớn!Vì việc này, Độc Cô Tuyệt cứ loay hoay, dùng thật lớn công sức mới tìm được một thần y nổi danh trên giang hồ, nghe nói y cũng đã từng vì nam tử đỡ đẻ, đa đa thiểu thiểu, cũng làm cho Độc Cô Tuyệt an tâm chút ít.Mang đối phương vào trong cung, hết thảy đã chuẩn bị xong, mọi người tâm trí căng thẳng, chờ đến thời điểm Bảo Bảo sinh…

Chương 32