Cố Hi năm nay 23 tuổi, đang học năm cuối đại học dược, từ nhỏ cậu đã được ông nội hướng dẫn phân biệt dược vật, thỉnh thoảng sẽ đưa cậu lên núi hái thảo dược Ông nội cậu là một thầy thuốc trung y nên Cố Hi bây giờ cũng kế nghiệp nghề bốc thuốc của ông, Cố Hi lên thành phố sinh sống từ năm 18 tuổi, mấy năm qua cậu chăm chỉ học tập lấy học bổng thêm một chút tiền tiết kiệm khi làm việc bán thời gian đều gửi về quê để ông nội cải thiện cuộc sống Không ngờ rằng, sau ngày cậu tốt nghiệp đại học, người hàng xóm dưới quê gọi điện thoại lên bảo cậu sắp xếp thu dọn về quê một chuyến! Cố Hi nghe tin, cậu dại ra một lúc, đồ cũng không kịp xếp vội vàng chạy đến ga tàu bỏ ra số tiền lớn mua vé đoàn tàu sắp chạy Cố Hi ngồi trên toa tàu, dựa đầu bên cửa sổ, ánh mắt thất thần nhìn về phía những dãy núi, nơi đó là quê của cậu Cậu bi thống, cậu đau khổ lẫn tự trách, trách mình quá ngu ngốc Nguyên lai chính là dạo gần đây sức khỏe của ông không được tốt, vậy mà cậu không nghe ra chút gì không ổn trong…
Chương 23
Xuyên Về Cổ Đại Làm Lang YTác giả: Bác Quân Nhất TiêuTruyện Đam Mỹ, Truyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Xuyên KhôngCố Hi năm nay 23 tuổi, đang học năm cuối đại học dược, từ nhỏ cậu đã được ông nội hướng dẫn phân biệt dược vật, thỉnh thoảng sẽ đưa cậu lên núi hái thảo dược Ông nội cậu là một thầy thuốc trung y nên Cố Hi bây giờ cũng kế nghiệp nghề bốc thuốc của ông, Cố Hi lên thành phố sinh sống từ năm 18 tuổi, mấy năm qua cậu chăm chỉ học tập lấy học bổng thêm một chút tiền tiết kiệm khi làm việc bán thời gian đều gửi về quê để ông nội cải thiện cuộc sống Không ngờ rằng, sau ngày cậu tốt nghiệp đại học, người hàng xóm dưới quê gọi điện thoại lên bảo cậu sắp xếp thu dọn về quê một chuyến! Cố Hi nghe tin, cậu dại ra một lúc, đồ cũng không kịp xếp vội vàng chạy đến ga tàu bỏ ra số tiền lớn mua vé đoàn tàu sắp chạy Cố Hi ngồi trên toa tàu, dựa đầu bên cửa sổ, ánh mắt thất thần nhìn về phía những dãy núi, nơi đó là quê của cậu Cậu bi thống, cậu đau khổ lẫn tự trách, trách mình quá ngu ngốc Nguyên lai chính là dạo gần đây sức khỏe của ông không được tốt, vậy mà cậu không nghe ra chút gì không ổn trong… “này, ta nghe đồn bên cửa Tây Kinh thành có một quán ăn mới mở đúng không?”Người được hỏi bị kéo lại cũng không tức giận, nói: “đúng a, ngươi là từ nơi khác mới đến phải không?”“đúng vậy, ta mới từ Liêu trấn đến, vừa vào tới Kinh đã thấy mọi người truyền miệng rằng quán ăn mới mở phía Tây kinh thành rất ngon”, người nọ gật đầu sảng khoái nói“quả đúng là như vậy nhưng vẫn thiếu”“thiếu? Quán đó còn buôn bán thứ khác sao?”“không không, Mộc hoa viên ở Kinh thành có thể nói là quán độc nhất vô nhị đó nha”“độc nhất vô nhị? Quán đó rất đặc biệt sao?”, người kia nghi hoặc hỏi lại“đúng thế, Mộc hoa viên chỉ có duy nhất hai tầng lầu thôi, tầng một là dành cho khách quan muốn thưởng thức đồ ăn, tầng hai là nơi khám chữa bệnh miễn ph픓khám bệnh miễn phí đúng là tốt thật nhưng cũng đâu có gì đặc biệt?”“vậy là ngươi không biết rồi, Mộc hoa viên không bán những loại thức ăn như các tửu lâu khác, nơi đó chỉ bán những loại thức ăn bổ sung nhiều dưỡng chất cho mọi người thôi, đặc biệt là món chè dưỡng nhan ở nơi đó rất được các quý phu nhân yêu thích”“loại thức ăn bổ sung nhiều dưỡng chất là cái gì?”Người nọ xua tay: “ta cũng không rõ lắm, nói chung là rất có lợi cho sức khỏe, khả năng điều dưỡng cơ thể có thể so sánh với dược bồi bổ thân thể, hương vị ngon hơn vị đắng của thuốc cả ngàn lần”“tốt như vậy sao?”“tất nhiên, ngươi không biết đó chứ, phu nhân của nguyên Thừa tướng đương triều quanh năm ốm yếu, vậy mà dùng đồ ăn ở Mộc hoa viên một thời gian khí sắc tốt hơn trước rất nhiều, hơn nữa những vị đại nhân nổi tiếng kén ăn ở Kinh thành đều khen đồ ăn nơi đấy rất vừa miệng”“nếu! nếu như vậy thì đồ ăn ở đó chắc hẳn là rất đắt rồi”“không hề, đồ ăn ở Mộc hoa viên vẫn giữ nguyên giá ban đầu, đây cũng là điểm đặc biệt của quán, vừa khám bệnh miễn phí, giá thành đồ ăn ở mức trung trung, hằng ngày ta đều đi mua một phần dưỡng nhan về cho phu nhân nhà ta, nàng vui tới nỗi cười cả ngày”“thần kì như vậy? Ta cũng phải đi mua về cho phu nhân nhà ta nếm thử mới được”- ---------------Đêm nay là một ngày lễ quan trọng, Huyền Vũ quốc có tập tục vào đêm trăng rằng tháng tám sẽ tổ chức hội thả hoa đăng với ngụ ý cầu may cho đất nước, người dân sẽ viết ước nguyện của mình lên đó rồi thả hoa đăng xuống dòng sông Lịch chảy quanh kinh thànhBa người Cố Hi, Lý Ái Hoa và Cố Minh Hiên cũng ra đường tham gia náo nhiệtTới nơi này lâu như vậy rồi, đây mới là lần đầu tiên Cố Hi tham gia lễ hội lớn như vậy, nhìn đèn lồng đỏ rực treo khắp nơi, trong lòng Cố Hi không khỏi cảm thấy có chút vui vẻ với cuộc sống hiện tạiCố Minh Hiên nhìn hoa đăng, đồ chơi rao bán bên đường thì hết sức thích thú, hơi chút lại chỉ cái này, hơi chút lại chỉ cái kia nói thích, cuối cùng cũng mỹ mãn ôm cây kẹo hồ lô đi bên cạnh Cố Hi“tiểu Hi, ngươi mau nhìn, bên kia hình như tổ chức giải câu đố tặng hoa đăng kìa”, Lý Ái Hoa hưng phấn kéo cậu tới tửu lâu đang bày câu đố hết sức náo nhiệt“nếu ngươi muốn hoa đăng, chúng ta mua một cái là được”, thấy người đứng giải câu đố rất đông, Cố Hi không muốn qua đó chút nào, hơn nữa cậu còn đang đeo đấu lạp*, rất vướng víu“ngày thường không nói, hôm nay là ngày hội, chúng ta qua đó tham gia dù không thắng thì cũng được lây nhiễm chút không khí lễ hội từ bọn họ, đi thôi”Cố Minh Hiên miệng nhỏ nhóp nhép viên sơn tra tẩm đường, nghĩ nghĩ, nơi đó nhiều người đứng như vậy nhất định có đồ ăn ngon nha“cha, cha, chúng ta qua đó đi”, tay nhỏ nắm lấy vạt áo Cố Hi giật nhẹ vài cáiBé con cũng đã lên tiếng Cố Hi không thể từ chối, đành theo hai người tới tửu lâuNhóm đông tụ tập trước quán giải câu đố đều vò đầu bứt tai, chẳng mấy chốc đã tốp năm tốp ba rời điLý Ái Hoa lại gần đọc câu hỏi cũng không ngoại lệ, vắt nát óc cũng nghĩ không ra đáp án đành bỏ cuộc"Có hai chị em: một người sinh ra người kia và người kia lại sinh ra người này"**câu đố này là của nhân sư trong truyền thuyết Hy Lạp, nãy mới thấy trên tiktok nên bê vô, ai đoán ra không chứ tui là chịu nha.Cre: google.com"ngày và đêm", hai giọng nói cùng vang lên khiến Cố Hi sửng sốt, mà người kia cũng kinh ngạc không kém gì cậu*đấu lạp:cre: Pinterest.
“này, ta nghe đồn bên cửa Tây Kinh thành có một quán ăn mới mở đúng không?”
Người được hỏi bị kéo lại cũng không tức giận, nói: “đúng a, ngươi là từ nơi khác mới đến phải không?”
“đúng vậy, ta mới từ Liêu trấn đến, vừa vào tới Kinh đã thấy mọi người truyền miệng rằng quán ăn mới mở phía Tây kinh thành rất ngon”, người nọ gật đầu sảng khoái nói
“quả đúng là như vậy nhưng vẫn thiếu”
“thiếu? Quán đó còn buôn bán thứ khác sao?”
“không không, Mộc hoa viên ở Kinh thành có thể nói là quán độc nhất vô nhị đó nha”
“độc nhất vô nhị? Quán đó rất đặc biệt sao?”, người kia nghi hoặc hỏi lại
“đúng thế, Mộc hoa viên chỉ có duy nhất hai tầng lầu thôi, tầng một là dành cho khách quan muốn thưởng thức đồ ăn, tầng hai là nơi khám chữa bệnh miễn phí”
“khám bệnh miễn phí đúng là tốt thật nhưng cũng đâu có gì đặc biệt?”
“vậy là ngươi không biết rồi, Mộc hoa viên không bán những loại thức ăn như các tửu lâu khác, nơi đó chỉ bán những loại thức ăn bổ sung nhiều dưỡng chất cho mọi người thôi, đặc biệt là món chè dưỡng nhan ở nơi đó rất được các quý phu nhân yêu thích”
“loại thức ăn bổ sung nhiều dưỡng chất là cái gì?”
Người nọ xua tay: “ta cũng không rõ lắm, nói chung là rất có lợi cho sức khỏe, khả năng điều dưỡng cơ thể có thể so sánh với dược bồi bổ thân thể, hương vị ngon hơn vị đắng của thuốc cả ngàn lần”
“tốt như vậy sao?”
“tất nhiên, ngươi không biết đó chứ, phu nhân của nguyên Thừa tướng đương triều quanh năm ốm yếu, vậy mà dùng đồ ăn ở Mộc hoa viên một thời gian khí sắc tốt hơn trước rất nhiều, hơn nữa những vị đại nhân nổi tiếng kén ăn ở Kinh thành đều khen đồ ăn nơi đấy rất vừa miệng”
“nếu! nếu như vậy thì đồ ăn ở đó chắc hẳn là rất đắt rồi”
“không hề, đồ ăn ở Mộc hoa viên vẫn giữ nguyên giá ban đầu, đây cũng là điểm đặc biệt của quán, vừa khám bệnh miễn phí, giá thành đồ ăn ở mức trung trung, hằng ngày ta đều đi mua một phần dưỡng nhan về cho phu nhân nhà ta, nàng vui tới nỗi cười cả ngày”
“thần kì như vậy? Ta cũng phải đi mua về cho phu nhân nhà ta nếm thử mới được”
- ---------------
Đêm nay là một ngày lễ quan trọng, Huyền Vũ quốc có tập tục vào đêm trăng rằng tháng tám sẽ tổ chức hội thả hoa đăng với ngụ ý cầu may cho đất nước, người dân sẽ viết ước nguyện của mình lên đó rồi thả hoa đăng xuống dòng sông Lịch chảy quanh kinh thành
Ba người Cố Hi, Lý Ái Hoa và Cố Minh Hiên cũng ra đường tham gia náo nhiệt
Tới nơi này lâu như vậy rồi, đây mới là lần đầu tiên Cố Hi tham gia lễ hội lớn như vậy, nhìn đèn lồng đỏ rực treo khắp nơi, trong lòng Cố Hi không khỏi cảm thấy có chút vui vẻ với cuộc sống hiện tại
Cố Minh Hiên nhìn hoa đăng, đồ chơi rao bán bên đường thì hết sức thích thú, hơi chút lại chỉ cái này, hơi chút lại chỉ cái kia nói thích, cuối cùng cũng mỹ mãn ôm cây kẹo hồ lô đi bên cạnh Cố Hi
“tiểu Hi, ngươi mau nhìn, bên kia hình như tổ chức giải câu đố tặng hoa đăng kìa”, Lý Ái Hoa hưng phấn kéo cậu tới tửu lâu đang bày câu đố hết sức náo nhiệt
“nếu ngươi muốn hoa đăng, chúng ta mua một cái là được”, thấy người đứng giải câu đố rất đông, Cố Hi không muốn qua đó chút nào, hơn nữa cậu còn đang đeo đấu lạp*, rất vướng víu
“ngày thường không nói, hôm nay là ngày hội, chúng ta qua đó tham gia dù không thắng thì cũng được lây nhiễm chút không khí lễ hội từ bọn họ, đi thôi”
Cố Minh Hiên miệng nhỏ nhóp nhép viên sơn tra tẩm đường, nghĩ nghĩ, nơi đó nhiều người đứng như vậy nhất định có đồ ăn ngon nha
“cha, cha, chúng ta qua đó đi”, tay nhỏ nắm lấy vạt áo Cố Hi giật nhẹ vài cái
Bé con cũng đã lên tiếng Cố Hi không thể từ chối, đành theo hai người tới tửu lâu
Nhóm đông tụ tập trước quán giải câu đố đều vò đầu bứt tai, chẳng mấy chốc đã tốp năm tốp ba rời đi
Lý Ái Hoa lại gần đọc câu hỏi cũng không ngoại lệ, vắt nát óc cũng nghĩ không ra đáp án đành bỏ cuộc
"Có hai chị em: một người sinh ra người kia và người kia lại sinh ra người này"*
*câu đố này là của nhân sư trong truyền thuyết Hy Lạp, nãy mới thấy trên tiktok nên bê vô, ai đoán ra không chứ tui là chịu nha.
Cre: google.
com
"ngày và đêm", hai giọng nói cùng vang lên khiến Cố Hi sửng sốt, mà người kia cũng kinh ngạc không kém gì cậu
*đấu lạp:
cre: Pinterest.
Xuyên Về Cổ Đại Làm Lang YTác giả: Bác Quân Nhất TiêuTruyện Đam Mỹ, Truyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Xuyên KhôngCố Hi năm nay 23 tuổi, đang học năm cuối đại học dược, từ nhỏ cậu đã được ông nội hướng dẫn phân biệt dược vật, thỉnh thoảng sẽ đưa cậu lên núi hái thảo dược Ông nội cậu là một thầy thuốc trung y nên Cố Hi bây giờ cũng kế nghiệp nghề bốc thuốc của ông, Cố Hi lên thành phố sinh sống từ năm 18 tuổi, mấy năm qua cậu chăm chỉ học tập lấy học bổng thêm một chút tiền tiết kiệm khi làm việc bán thời gian đều gửi về quê để ông nội cải thiện cuộc sống Không ngờ rằng, sau ngày cậu tốt nghiệp đại học, người hàng xóm dưới quê gọi điện thoại lên bảo cậu sắp xếp thu dọn về quê một chuyến! Cố Hi nghe tin, cậu dại ra một lúc, đồ cũng không kịp xếp vội vàng chạy đến ga tàu bỏ ra số tiền lớn mua vé đoàn tàu sắp chạy Cố Hi ngồi trên toa tàu, dựa đầu bên cửa sổ, ánh mắt thất thần nhìn về phía những dãy núi, nơi đó là quê của cậu Cậu bi thống, cậu đau khổ lẫn tự trách, trách mình quá ngu ngốc Nguyên lai chính là dạo gần đây sức khỏe của ông không được tốt, vậy mà cậu không nghe ra chút gì không ổn trong… “này, ta nghe đồn bên cửa Tây Kinh thành có một quán ăn mới mở đúng không?”Người được hỏi bị kéo lại cũng không tức giận, nói: “đúng a, ngươi là từ nơi khác mới đến phải không?”“đúng vậy, ta mới từ Liêu trấn đến, vừa vào tới Kinh đã thấy mọi người truyền miệng rằng quán ăn mới mở phía Tây kinh thành rất ngon”, người nọ gật đầu sảng khoái nói“quả đúng là như vậy nhưng vẫn thiếu”“thiếu? Quán đó còn buôn bán thứ khác sao?”“không không, Mộc hoa viên ở Kinh thành có thể nói là quán độc nhất vô nhị đó nha”“độc nhất vô nhị? Quán đó rất đặc biệt sao?”, người kia nghi hoặc hỏi lại“đúng thế, Mộc hoa viên chỉ có duy nhất hai tầng lầu thôi, tầng một là dành cho khách quan muốn thưởng thức đồ ăn, tầng hai là nơi khám chữa bệnh miễn ph픓khám bệnh miễn phí đúng là tốt thật nhưng cũng đâu có gì đặc biệt?”“vậy là ngươi không biết rồi, Mộc hoa viên không bán những loại thức ăn như các tửu lâu khác, nơi đó chỉ bán những loại thức ăn bổ sung nhiều dưỡng chất cho mọi người thôi, đặc biệt là món chè dưỡng nhan ở nơi đó rất được các quý phu nhân yêu thích”“loại thức ăn bổ sung nhiều dưỡng chất là cái gì?”Người nọ xua tay: “ta cũng không rõ lắm, nói chung là rất có lợi cho sức khỏe, khả năng điều dưỡng cơ thể có thể so sánh với dược bồi bổ thân thể, hương vị ngon hơn vị đắng của thuốc cả ngàn lần”“tốt như vậy sao?”“tất nhiên, ngươi không biết đó chứ, phu nhân của nguyên Thừa tướng đương triều quanh năm ốm yếu, vậy mà dùng đồ ăn ở Mộc hoa viên một thời gian khí sắc tốt hơn trước rất nhiều, hơn nữa những vị đại nhân nổi tiếng kén ăn ở Kinh thành đều khen đồ ăn nơi đấy rất vừa miệng”“nếu! nếu như vậy thì đồ ăn ở đó chắc hẳn là rất đắt rồi”“không hề, đồ ăn ở Mộc hoa viên vẫn giữ nguyên giá ban đầu, đây cũng là điểm đặc biệt của quán, vừa khám bệnh miễn phí, giá thành đồ ăn ở mức trung trung, hằng ngày ta đều đi mua một phần dưỡng nhan về cho phu nhân nhà ta, nàng vui tới nỗi cười cả ngày”“thần kì như vậy? Ta cũng phải đi mua về cho phu nhân nhà ta nếm thử mới được”- ---------------Đêm nay là một ngày lễ quan trọng, Huyền Vũ quốc có tập tục vào đêm trăng rằng tháng tám sẽ tổ chức hội thả hoa đăng với ngụ ý cầu may cho đất nước, người dân sẽ viết ước nguyện của mình lên đó rồi thả hoa đăng xuống dòng sông Lịch chảy quanh kinh thànhBa người Cố Hi, Lý Ái Hoa và Cố Minh Hiên cũng ra đường tham gia náo nhiệtTới nơi này lâu như vậy rồi, đây mới là lần đầu tiên Cố Hi tham gia lễ hội lớn như vậy, nhìn đèn lồng đỏ rực treo khắp nơi, trong lòng Cố Hi không khỏi cảm thấy có chút vui vẻ với cuộc sống hiện tạiCố Minh Hiên nhìn hoa đăng, đồ chơi rao bán bên đường thì hết sức thích thú, hơi chút lại chỉ cái này, hơi chút lại chỉ cái kia nói thích, cuối cùng cũng mỹ mãn ôm cây kẹo hồ lô đi bên cạnh Cố Hi“tiểu Hi, ngươi mau nhìn, bên kia hình như tổ chức giải câu đố tặng hoa đăng kìa”, Lý Ái Hoa hưng phấn kéo cậu tới tửu lâu đang bày câu đố hết sức náo nhiệt“nếu ngươi muốn hoa đăng, chúng ta mua một cái là được”, thấy người đứng giải câu đố rất đông, Cố Hi không muốn qua đó chút nào, hơn nữa cậu còn đang đeo đấu lạp*, rất vướng víu“ngày thường không nói, hôm nay là ngày hội, chúng ta qua đó tham gia dù không thắng thì cũng được lây nhiễm chút không khí lễ hội từ bọn họ, đi thôi”Cố Minh Hiên miệng nhỏ nhóp nhép viên sơn tra tẩm đường, nghĩ nghĩ, nơi đó nhiều người đứng như vậy nhất định có đồ ăn ngon nha“cha, cha, chúng ta qua đó đi”, tay nhỏ nắm lấy vạt áo Cố Hi giật nhẹ vài cáiBé con cũng đã lên tiếng Cố Hi không thể từ chối, đành theo hai người tới tửu lâuNhóm đông tụ tập trước quán giải câu đố đều vò đầu bứt tai, chẳng mấy chốc đã tốp năm tốp ba rời điLý Ái Hoa lại gần đọc câu hỏi cũng không ngoại lệ, vắt nát óc cũng nghĩ không ra đáp án đành bỏ cuộc"Có hai chị em: một người sinh ra người kia và người kia lại sinh ra người này"**câu đố này là của nhân sư trong truyền thuyết Hy Lạp, nãy mới thấy trên tiktok nên bê vô, ai đoán ra không chứ tui là chịu nha.Cre: google.com"ngày và đêm", hai giọng nói cùng vang lên khiến Cố Hi sửng sốt, mà người kia cũng kinh ngạc không kém gì cậu*đấu lạp:cre: Pinterest.