Cố Hi năm nay 23 tuổi, đang học năm cuối đại học dược, từ nhỏ cậu đã được ông nội hướng dẫn phân biệt dược vật, thỉnh thoảng sẽ đưa cậu lên núi hái thảo dược Ông nội cậu là một thầy thuốc trung y nên Cố Hi bây giờ cũng kế nghiệp nghề bốc thuốc của ông, Cố Hi lên thành phố sinh sống từ năm 18 tuổi, mấy năm qua cậu chăm chỉ học tập lấy học bổng thêm một chút tiền tiết kiệm khi làm việc bán thời gian đều gửi về quê để ông nội cải thiện cuộc sống Không ngờ rằng, sau ngày cậu tốt nghiệp đại học, người hàng xóm dưới quê gọi điện thoại lên bảo cậu sắp xếp thu dọn về quê một chuyến! Cố Hi nghe tin, cậu dại ra một lúc, đồ cũng không kịp xếp vội vàng chạy đến ga tàu bỏ ra số tiền lớn mua vé đoàn tàu sắp chạy Cố Hi ngồi trên toa tàu, dựa đầu bên cửa sổ, ánh mắt thất thần nhìn về phía những dãy núi, nơi đó là quê của cậu Cậu bi thống, cậu đau khổ lẫn tự trách, trách mình quá ngu ngốc Nguyên lai chính là dạo gần đây sức khỏe của ông không được tốt, vậy mà cậu không nghe ra chút gì không ổn trong…

Chương 34

Xuyên Về Cổ Đại Làm Lang YTác giả: Bác Quân Nhất TiêuTruyện Đam Mỹ, Truyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Xuyên KhôngCố Hi năm nay 23 tuổi, đang học năm cuối đại học dược, từ nhỏ cậu đã được ông nội hướng dẫn phân biệt dược vật, thỉnh thoảng sẽ đưa cậu lên núi hái thảo dược Ông nội cậu là một thầy thuốc trung y nên Cố Hi bây giờ cũng kế nghiệp nghề bốc thuốc của ông, Cố Hi lên thành phố sinh sống từ năm 18 tuổi, mấy năm qua cậu chăm chỉ học tập lấy học bổng thêm một chút tiền tiết kiệm khi làm việc bán thời gian đều gửi về quê để ông nội cải thiện cuộc sống Không ngờ rằng, sau ngày cậu tốt nghiệp đại học, người hàng xóm dưới quê gọi điện thoại lên bảo cậu sắp xếp thu dọn về quê một chuyến! Cố Hi nghe tin, cậu dại ra một lúc, đồ cũng không kịp xếp vội vàng chạy đến ga tàu bỏ ra số tiền lớn mua vé đoàn tàu sắp chạy Cố Hi ngồi trên toa tàu, dựa đầu bên cửa sổ, ánh mắt thất thần nhìn về phía những dãy núi, nơi đó là quê của cậu Cậu bi thống, cậu đau khổ lẫn tự trách, trách mình quá ngu ngốc Nguyên lai chính là dạo gần đây sức khỏe của ông không được tốt, vậy mà cậu không nghe ra chút gì không ổn trong… Hạ Minh Triết được Từ công công dẫn tới thư phòng, bên trong còn có sự xuất hiện của ba người nữaHộ bộ thị lang và Huỳnh quý phi ở đây, hắn có thể hiểu được, dù sao thì cũng là do hắn tống nhi tử nhà người ta vào ngụcNhưng còn Cố thừa tướng sao lại ở cùng chỗ với hai cha con Hộ bộ thị lang?“tham kiến Hoàng thượng”, Hạ Minh Triết tạm thời bỏ qua nghi vấn, hành lễ với Hạ Minh Viễn đang ngồi xem thư án“đệ tới rồi""người đâu, mau lấy ghế cho Duệ vương ngồi”, Hạ Minh Viễn phất tay, thái giám nhanh chóng lấy ghế cho Hạ Minh Triết“tham kiến Vương gia”, lần này là ba người Cố thừa tướng, Hộ bộ thị lang và Huỳnh quý phi hành lễTại Huyền Vũ quốc, ngoại trừ Hoàng hậu hoặc Quân hậu thì tất cả phi tần trong cung đều phải hành lễ với Vương gia, chính vì vậy, dù mang chức vị Quý phi nhưng Huỳnh Như Uyển vẫn phải hành lễ với Hạ Minh Triết như thường“các vị không cần đa lễ, hoàng huynh, huynh cho người gọi thần đệ tới đây gấp như vậy là có chuyện hệ trọng cần nói đúng không?”“ta gọi đệ tiến cung vào lúc này, chắc hẳn đệ cũng đoán được phần nào chuyện ta muốn nói rồi, nghe nói đệ sai người bắt Huỳnh công tử giam vào đại lao, là thật à?”, Hạ Minh Viễn vừa nói vừa cầm tấu chương của Cố thừa tướng lên nhìn, ngoài ý muốn nhướng mày thích thú“đúng là đệ làm”“Hộ bị thị lang và Huỳnh quý phi tới tìm ta, hi vọng đệ có thể tha cho Huỳnh công tử, ta thấy chuyện này được giải quyết trực tiếp sẽ tốt hơn nên đã sai người gọi đệ tiến cung”, Hạ Minh Viễn cười như không cười nhìn hai cha con Hộ bộ thị lang đang im lặng đứng một bên“hoàng huynh, nếu là những chuyện khác đệ có thể cho qua, nhưng chuyện lần này thì không được!”, Hạ Minh Triết lạnh mặt, dám đụng tới Hi nhi, Huỳnh Gia Tuyển nhất định phải trả giá cho hành động l* m*ng của chính hắn!Hộ bộ thị lang - Huỳnh Điểu nghe Hạ Minh Triết nói vậy thì mồ hôi lạnh đầy đầu, ai trong triều cũng biết Duệ vương tính tình không tốt, sáng nắng chiều mưa, lỡ chọc hắn không vui thì đến Hoàng thượng cũng phải nhượng bộNhi tử nhà hắn, thật sự là mạng khó bảo toàn!“Hoàng thượng, Vương gia, thần không có công lao cũng có khổ lao, xin hãy đáp ứng thỉnh cầu của thần, tha cho nghiệt tử một con đường sống”, Huỳnh Điểu quỳ xuống hướng Hoàng thượng cầu tình“ta tha cho hắn, vậy ca nhi nhảy sông tự vẫn đó có sống lại được không? Ta tha cho hắn để hắn tiếp tục đi hại người hay gì?”, Hạ Minh Triết một chút cũng không nương tình, bộ dáng kiên quyết muốn bắt Huỳnh Gia Tuyển đền tội“Hoàng thượng, nể tình thần thiếp hầu hạ ngài bấy lâu nay, xin hãy tha cho tiểu đệ một mạng, thiếp đảm bảo chuyện như vậy sẽ không bao giờ phát sinh nữa”, Huỳnh Uyển Như thấy tình hình không ổn vội quỳ xuống cầu xin, hi vọng Hạ Minh Viễn có thể làm chủ cho nàngCố thừa tướng im lặng quan sát nãy giờ đột ngột lên tiếng: “thưa Bệ hạ, cưỡng ép một ca nhi đã là chuyện không thể tha thứ, đằng này, Huỳnh Gia Tuyển còn khiến một ca nhi sắp thành thân phải từ bỏ tương lai, sự sống để tìm tới cái chết, loại người như vậy lại càng không đáng được tha thứ!”“thần! Cố Hà Uy, xin Hoàng thượng hãy xử phạt thật nghiêm minh! Lấy đó để làm gương, cũng như an ủi gia quyến của người bị hại”Trừ Hạ Minh Viễn, tất cả những người có mặt trong thư phòng đều sửng sốtTrong triều chia làm hai trường phái, một bên là quan đại thần từ thời Tiên hoàng lưu lại do Đàm thái sư đứng đầu, một bên là các quan viên do chính Hạ Minh Viễn chọn lựa, đề bạtCố gia – Cố thừa tướng làm quan từ thời Tiên hoàng, luôn giữ vững trường phái trung lập, kể cả trong thời gian tranh dành ngôi vị cũng không hề nhúng tayLần này lại đối kháng trực tiếp với người bên phe Đàm thái sư, quả là chuyện lạ khó gặpHạ Minh Triết nghi hoặc nhìn Cố Hà Uy, thật sự chỉ vì muốn đòi lại công đạo cho người bị hại nên mới phá bỏ trạng thái trung lập của Cố gia hay còn lý do nào khác khiến lão hồ ly này phải làm như vậy đây?Hạ Minh Viễn tỏ vẻ đồng tình với Cố Hà Uy"lời Cố thừa tướng nói quả thật không sai""Bệ hạ! Huỳnh gia thần chỉ có mỗi Tuyển nhi để nối dõi tông đường, xin Bệ hạ giơ cao đánh khẽ!", Huỳnh Điểu kinh hãi, liên tục dập đầu, hi vọng có thể lung lay ý định của Hạ Minh Viễn1"Ái khanh, giết người đền mạng, đạo lý đơn giản như vậy, ngươi chắc cũng hiểu rõ mà đúng không?""thần! ""truyền chỉ của trẫm, chuyện này giao cho Đại lý tự điều tra, nếu Huỳnh Gia Tuyển vô tội thì nhanh chóng trả lại tự do cho hắn, nếu thật sự có tội! xử phạt theo quốc pháp, tuyệt đối không được nương tay!".

Hạ Minh Triết được Từ công công dẫn tới thư phòng, bên trong còn có sự xuất hiện của ba người nữa

Hộ bộ thị lang và Huỳnh quý phi ở đây, hắn có thể hiểu được, dù sao thì cũng là do hắn tống nhi tử nhà người ta vào ngục

Nhưng còn Cố thừa tướng sao lại ở cùng chỗ với hai cha con Hộ bộ thị lang?

“tham kiến Hoàng thượng”, Hạ Minh Triết tạm thời bỏ qua nghi vấn, hành lễ với Hạ Minh Viễn đang ngồi xem thư án

“đệ tới rồi"

"người đâu, mau lấy ghế cho Duệ vương ngồi”, Hạ Minh Viễn phất tay, thái giám nhanh chóng lấy ghế cho Hạ Minh Triết

“tham kiến Vương gia”, lần này là ba người Cố thừa tướng, Hộ bộ thị lang và Huỳnh quý phi hành lễ

Tại Huyền Vũ quốc, ngoại trừ Hoàng hậu hoặc Quân hậu thì tất cả phi tần trong cung đều phải hành lễ với Vương gia, chính vì vậy, dù mang chức vị Quý phi nhưng Huỳnh Như Uyển vẫn phải hành lễ với Hạ Minh Triết như thường

“các vị không cần đa lễ, hoàng huynh, huynh cho người gọi thần đệ tới đây gấp như vậy là có chuyện hệ trọng cần nói đúng không?”

“ta gọi đệ tiến cung vào lúc này, chắc hẳn đệ cũng đoán được phần nào chuyện ta muốn nói rồi, nghe nói đệ sai người bắt Huỳnh công tử giam vào đại lao, là thật à?”, Hạ Minh Viễn vừa nói vừa cầm tấu chương của Cố thừa tướng lên nhìn, ngoài ý muốn nhướng mày thích thú

“đúng là đệ làm”

“Hộ bị thị lang và Huỳnh quý phi tới tìm ta, hi vọng đệ có thể tha cho Huỳnh công tử, ta thấy chuyện này được giải quyết trực tiếp sẽ tốt hơn nên đã sai người gọi đệ tiến cung”, Hạ Minh Viễn cười như không cười nhìn hai cha con Hộ bộ thị lang đang im lặng đứng một bên

“hoàng huynh, nếu là những chuyện khác đệ có thể cho qua, nhưng chuyện lần này thì không được!”, Hạ Minh Triết lạnh mặt, dám đụng tới Hi nhi, Huỳnh Gia Tuyển nhất định phải trả giá cho hành động l* m*ng của chính hắn!

Hộ bộ thị lang - Huỳnh Điểu nghe Hạ Minh Triết nói vậy thì mồ hôi lạnh đầy đầu, ai trong triều cũng biết Duệ vương tính tình không tốt, sáng nắng chiều mưa, lỡ chọc hắn không vui thì đến Hoàng thượng cũng phải nhượng bộ

Nhi tử nhà hắn, thật sự là mạng khó bảo toàn!

“Hoàng thượng, Vương gia, thần không có công lao cũng có khổ lao, xin hãy đáp ứng thỉnh cầu của thần, tha cho nghiệt tử một con đường sống”, Huỳnh Điểu quỳ xuống hướng Hoàng thượng cầu tình

“ta tha cho hắn, vậy ca nhi nhảy sông tự vẫn đó có sống lại được không? Ta tha cho hắn để hắn tiếp tục đi hại người hay gì?”, Hạ Minh Triết một chút cũng không nương tình, bộ dáng kiên quyết muốn bắt Huỳnh Gia Tuyển đền tội

“Hoàng thượng, nể tình thần thiếp hầu hạ ngài bấy lâu nay, xin hãy tha cho tiểu đệ một mạng, thiếp đảm bảo chuyện như vậy sẽ không bao giờ phát sinh nữa”, Huỳnh Uyển Như thấy tình hình không ổn vội quỳ xuống cầu xin, hi vọng Hạ Minh Viễn có thể làm chủ cho nàng

Cố thừa tướng im lặng quan sát nãy giờ đột ngột lên tiếng: “thưa Bệ hạ, cưỡng ép một ca nhi đã là chuyện không thể tha thứ, đằng này, Huỳnh Gia Tuyển còn khiến một ca nhi sắp thành thân phải từ bỏ tương lai, sự sống để tìm tới cái chết, loại người như vậy lại càng không đáng được tha thứ!”

“thần! Cố Hà Uy, xin Hoàng thượng hãy xử phạt thật nghiêm minh! Lấy đó để làm gương, cũng như an ủi gia quyến của người bị hại”

Trừ Hạ Minh Viễn, tất cả những người có mặt trong thư phòng đều sửng sốt

Trong triều chia làm hai trường phái, một bên là quan đại thần từ thời Tiên hoàng lưu lại do Đàm thái sư đứng đầu, một bên là các quan viên do chính Hạ Minh Viễn chọn lựa, đề bạt

Cố gia – Cố thừa tướng làm quan từ thời Tiên hoàng, luôn giữ vững trường phái trung lập, kể cả trong thời gian tranh dành ngôi vị cũng không hề nhúng tay

Lần này lại đối kháng trực tiếp với người bên phe Đàm thái sư, quả là chuyện lạ khó gặp

Hạ Minh Triết nghi hoặc nhìn Cố Hà Uy, thật sự chỉ vì muốn đòi lại công đạo cho người bị hại nên mới phá bỏ trạng thái trung lập của Cố gia hay còn lý do nào khác khiến lão hồ ly này phải làm như vậy đây?

Hạ Minh Viễn tỏ vẻ đồng tình với Cố Hà Uy

"lời Cố thừa tướng nói quả thật không sai"

"Bệ hạ! Huỳnh gia thần chỉ có mỗi Tuyển nhi để nối dõi tông đường, xin Bệ hạ giơ cao đánh khẽ!", Huỳnh Điểu kinh hãi, liên tục dập đầu, hi vọng có thể lung lay ý định của Hạ Minh Viễn1

"Ái khanh, giết người đền mạng, đạo lý đơn giản như vậy, ngươi chắc cũng hiểu rõ mà đúng không?"

"thần! "

"truyền chỉ của trẫm, chuyện này giao cho Đại lý tự điều tra, nếu Huỳnh Gia Tuyển vô tội thì nhanh chóng trả lại tự do cho hắn, nếu thật sự có tội! xử phạt theo quốc pháp, tuyệt đối không được nương tay!".

Xuyên Về Cổ Đại Làm Lang YTác giả: Bác Quân Nhất TiêuTruyện Đam Mỹ, Truyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Xuyên KhôngCố Hi năm nay 23 tuổi, đang học năm cuối đại học dược, từ nhỏ cậu đã được ông nội hướng dẫn phân biệt dược vật, thỉnh thoảng sẽ đưa cậu lên núi hái thảo dược Ông nội cậu là một thầy thuốc trung y nên Cố Hi bây giờ cũng kế nghiệp nghề bốc thuốc của ông, Cố Hi lên thành phố sinh sống từ năm 18 tuổi, mấy năm qua cậu chăm chỉ học tập lấy học bổng thêm một chút tiền tiết kiệm khi làm việc bán thời gian đều gửi về quê để ông nội cải thiện cuộc sống Không ngờ rằng, sau ngày cậu tốt nghiệp đại học, người hàng xóm dưới quê gọi điện thoại lên bảo cậu sắp xếp thu dọn về quê một chuyến! Cố Hi nghe tin, cậu dại ra một lúc, đồ cũng không kịp xếp vội vàng chạy đến ga tàu bỏ ra số tiền lớn mua vé đoàn tàu sắp chạy Cố Hi ngồi trên toa tàu, dựa đầu bên cửa sổ, ánh mắt thất thần nhìn về phía những dãy núi, nơi đó là quê của cậu Cậu bi thống, cậu đau khổ lẫn tự trách, trách mình quá ngu ngốc Nguyên lai chính là dạo gần đây sức khỏe của ông không được tốt, vậy mà cậu không nghe ra chút gì không ổn trong… Hạ Minh Triết được Từ công công dẫn tới thư phòng, bên trong còn có sự xuất hiện của ba người nữaHộ bộ thị lang và Huỳnh quý phi ở đây, hắn có thể hiểu được, dù sao thì cũng là do hắn tống nhi tử nhà người ta vào ngụcNhưng còn Cố thừa tướng sao lại ở cùng chỗ với hai cha con Hộ bộ thị lang?“tham kiến Hoàng thượng”, Hạ Minh Triết tạm thời bỏ qua nghi vấn, hành lễ với Hạ Minh Viễn đang ngồi xem thư án“đệ tới rồi""người đâu, mau lấy ghế cho Duệ vương ngồi”, Hạ Minh Viễn phất tay, thái giám nhanh chóng lấy ghế cho Hạ Minh Triết“tham kiến Vương gia”, lần này là ba người Cố thừa tướng, Hộ bộ thị lang và Huỳnh quý phi hành lễTại Huyền Vũ quốc, ngoại trừ Hoàng hậu hoặc Quân hậu thì tất cả phi tần trong cung đều phải hành lễ với Vương gia, chính vì vậy, dù mang chức vị Quý phi nhưng Huỳnh Như Uyển vẫn phải hành lễ với Hạ Minh Triết như thường“các vị không cần đa lễ, hoàng huynh, huynh cho người gọi thần đệ tới đây gấp như vậy là có chuyện hệ trọng cần nói đúng không?”“ta gọi đệ tiến cung vào lúc này, chắc hẳn đệ cũng đoán được phần nào chuyện ta muốn nói rồi, nghe nói đệ sai người bắt Huỳnh công tử giam vào đại lao, là thật à?”, Hạ Minh Viễn vừa nói vừa cầm tấu chương của Cố thừa tướng lên nhìn, ngoài ý muốn nhướng mày thích thú“đúng là đệ làm”“Hộ bị thị lang và Huỳnh quý phi tới tìm ta, hi vọng đệ có thể tha cho Huỳnh công tử, ta thấy chuyện này được giải quyết trực tiếp sẽ tốt hơn nên đã sai người gọi đệ tiến cung”, Hạ Minh Viễn cười như không cười nhìn hai cha con Hộ bộ thị lang đang im lặng đứng một bên“hoàng huynh, nếu là những chuyện khác đệ có thể cho qua, nhưng chuyện lần này thì không được!”, Hạ Minh Triết lạnh mặt, dám đụng tới Hi nhi, Huỳnh Gia Tuyển nhất định phải trả giá cho hành động l* m*ng của chính hắn!Hộ bộ thị lang - Huỳnh Điểu nghe Hạ Minh Triết nói vậy thì mồ hôi lạnh đầy đầu, ai trong triều cũng biết Duệ vương tính tình không tốt, sáng nắng chiều mưa, lỡ chọc hắn không vui thì đến Hoàng thượng cũng phải nhượng bộNhi tử nhà hắn, thật sự là mạng khó bảo toàn!“Hoàng thượng, Vương gia, thần không có công lao cũng có khổ lao, xin hãy đáp ứng thỉnh cầu của thần, tha cho nghiệt tử một con đường sống”, Huỳnh Điểu quỳ xuống hướng Hoàng thượng cầu tình“ta tha cho hắn, vậy ca nhi nhảy sông tự vẫn đó có sống lại được không? Ta tha cho hắn để hắn tiếp tục đi hại người hay gì?”, Hạ Minh Triết một chút cũng không nương tình, bộ dáng kiên quyết muốn bắt Huỳnh Gia Tuyển đền tội“Hoàng thượng, nể tình thần thiếp hầu hạ ngài bấy lâu nay, xin hãy tha cho tiểu đệ một mạng, thiếp đảm bảo chuyện như vậy sẽ không bao giờ phát sinh nữa”, Huỳnh Uyển Như thấy tình hình không ổn vội quỳ xuống cầu xin, hi vọng Hạ Minh Viễn có thể làm chủ cho nàngCố thừa tướng im lặng quan sát nãy giờ đột ngột lên tiếng: “thưa Bệ hạ, cưỡng ép một ca nhi đã là chuyện không thể tha thứ, đằng này, Huỳnh Gia Tuyển còn khiến một ca nhi sắp thành thân phải từ bỏ tương lai, sự sống để tìm tới cái chết, loại người như vậy lại càng không đáng được tha thứ!”“thần! Cố Hà Uy, xin Hoàng thượng hãy xử phạt thật nghiêm minh! Lấy đó để làm gương, cũng như an ủi gia quyến của người bị hại”Trừ Hạ Minh Viễn, tất cả những người có mặt trong thư phòng đều sửng sốtTrong triều chia làm hai trường phái, một bên là quan đại thần từ thời Tiên hoàng lưu lại do Đàm thái sư đứng đầu, một bên là các quan viên do chính Hạ Minh Viễn chọn lựa, đề bạtCố gia – Cố thừa tướng làm quan từ thời Tiên hoàng, luôn giữ vững trường phái trung lập, kể cả trong thời gian tranh dành ngôi vị cũng không hề nhúng tayLần này lại đối kháng trực tiếp với người bên phe Đàm thái sư, quả là chuyện lạ khó gặpHạ Minh Triết nghi hoặc nhìn Cố Hà Uy, thật sự chỉ vì muốn đòi lại công đạo cho người bị hại nên mới phá bỏ trạng thái trung lập của Cố gia hay còn lý do nào khác khiến lão hồ ly này phải làm như vậy đây?Hạ Minh Viễn tỏ vẻ đồng tình với Cố Hà Uy"lời Cố thừa tướng nói quả thật không sai""Bệ hạ! Huỳnh gia thần chỉ có mỗi Tuyển nhi để nối dõi tông đường, xin Bệ hạ giơ cao đánh khẽ!", Huỳnh Điểu kinh hãi, liên tục dập đầu, hi vọng có thể lung lay ý định của Hạ Minh Viễn1"Ái khanh, giết người đền mạng, đạo lý đơn giản như vậy, ngươi chắc cũng hiểu rõ mà đúng không?""thần! ""truyền chỉ của trẫm, chuyện này giao cho Đại lý tự điều tra, nếu Huỳnh Gia Tuyển vô tội thì nhanh chóng trả lại tự do cho hắn, nếu thật sự có tội! xử phạt theo quốc pháp, tuyệt đối không được nương tay!".

Chương 34