Trên hành lang bệnh viện kẻ đến người đi không dứt. Nhưng Diệp Phi lại chẳng màng mọi thứ, ngồi xổm trong khóc gào khóc. “Khối u dạ dày của mẹ cậu là u ác tính. Nếu không có mười vạn làm phẫu thuật thì mẹ cậu chỉ có thể sống được một tháng nữa.” Giọng nói lạnh như băng của bác sĩ như mũi kim nhọn đâm vào lòng anh. Nhưng Diệp Phi không có tiền lo cho chi phí phẫu thuật đắt đỏ như vậy. Một năm trước ba nuôi của anh – Diệp Thiên Cửu đi thuyền mất tích, mẹ nuôi Thẩm Bích Cầm ngất xỉu vì khối u dạ dày phải nhập viện, Diệp Phi vừa tốt nghiệp đại học đã trở thành trụ cột của gia đình. Một năm nay để chữa bệnh cho mẹ nuôi, Diệp Phi không những dùng hết tiền tiết kiệm trong nhà, mà còn dùng hết các khoản vay trên mạng, đã vậy còn đi đến nhà họ Đường làm con rể xung hỉ. Anh làm trâu làm ngựa cho nhà họ Đường, mất sạch lòng tự mới đổi được năm mươi vạn.
Chương 1535
Chàng Rể Bác SĩTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrên hành lang bệnh viện kẻ đến người đi không dứt. Nhưng Diệp Phi lại chẳng màng mọi thứ, ngồi xổm trong khóc gào khóc. “Khối u dạ dày của mẹ cậu là u ác tính. Nếu không có mười vạn làm phẫu thuật thì mẹ cậu chỉ có thể sống được một tháng nữa.” Giọng nói lạnh như băng của bác sĩ như mũi kim nhọn đâm vào lòng anh. Nhưng Diệp Phi không có tiền lo cho chi phí phẫu thuật đắt đỏ như vậy. Một năm trước ba nuôi của anh – Diệp Thiên Cửu đi thuyền mất tích, mẹ nuôi Thẩm Bích Cầm ngất xỉu vì khối u dạ dày phải nhập viện, Diệp Phi vừa tốt nghiệp đại học đã trở thành trụ cột của gia đình. Một năm nay để chữa bệnh cho mẹ nuôi, Diệp Phi không những dùng hết tiền tiết kiệm trong nhà, mà còn dùng hết các khoản vay trên mạng, đã vậy còn đi đến nhà họ Đường làm con rể xung hỉ. Anh làm trâu làm ngựa cho nhà họ Đường, mất sạch lòng tự mới đổi được năm mươi vạn. Chương 1535:Khi sát thủ U Linh nghĩ chắc chắn Thái Linh Chỉ sẽ đau đớn mà hét lên, thì đôi mắt cô lại không chớp mà nhìn hẳn, một tay giữ chặt lấy tay của sát thủ U Linh, tay kia nhanh chóng rút con dao ra khỏi tay hẳn, vung lên một đường.Dao vừa vung ra! Ánh dao sắc lẻm đã xẹt qua ngực sát thủ U Linh. “A..” Sát thủ U Linh rên lên một tiếng, nhanh chóng lùi lại nhưng vẫn chậm nửa nhịp, trước ngực hẳn đã có một vế thương đang đổ máu.Đau đớn vô vùng.Hắn kinh ngạc nhìn Thái Linh Chỉ, không nghĩ đến người phụ nữ này không sợ đau đớn mà còn nhân cơ hội lấy dao của mình làm mình bị thương.Ảnh Tử cũng khó mà tin được, cô Linh Chỉ có khi nào tối nay ăn nhầm thuốc? Nếu không sao có thế hung mãnh đến thế?Sát thủ U Linh sau khi ngạc nhiên xong rất nhanh đã liền cười khẩy một tiếng: “Thái Linh Chỉ, cô còn mạnh hơn so với tưởng tượng của tôi, đáng tiếc cô vẫn phải chết. Tôi quên không nhắc nhở cô, dao của tôi có bôi thuốc độ Vừa nói sát thủ U Linh vừa lấy trong lòng ra một lọ thuốc giải, cứ thế đổ hết vào miệng mình. Sau đó hắn bước về phía Thái Linh Chi, chuẩn bị chiêm ngưỡng sự đau đớn quản quại của đối phương.Thái Linh Chỉ không trả lời, chỉ hừm giọng, cả người cô run rẩy, dường như chốc lát thôi sẽ phát độc mà chết.Sát thủ U Linh cười càng to hơn: “Yên tâm đi, độc tôi dùng rất mạnh, mấy phút là chết rồi, sẽ không khiến cô quá đau đớn…”Xoẹt—!Còn chưa dứt lời, đôi mắt hắn liền trợn trừng lên kinh ngạc, chỉ kịp thấy.Thái Linh Chỉ từ dưới đất bật dậy, cả con dao đâm ngập vào trong người hắn.Sát thủ U Linh sắc mặt hiếm khi có nhiều biểu cảm như thế, hắn dùng hết sức lùi lại phía sau, còn thuận chân sút một phát. Thái Linh Chi liền bị đá bay.Mà sát thủ U Linh lúc này đã thấy vùng bụng mình nhoi nhói, cúi đầu nhìn liền thấy trên người có thêm một miệng vết thương.Nếu chậm một chút là bị đâm thủng rồi.Sát thủ U Linh nhịn đau lùi về sau vài mét, hẳn nhìn về phía Thái Linh Chi vừa bị mình đá bay, hét lên: “Cô không trúng độc? Không thể nào!”Độc trên dao của hẳn là loại đặc biệt, nếu không có thuốc giải thì người trúng độc nhất định chỉ có con đường chết.Thái Linh Chỉ không trả lời, chỉ là càng thấy biết ơn Diệp Phi hơn, sau đó cô tiếp tục xông lên tấn công sát thủ U Linh.“Đến lúc kết thúc rồi!”Sát thủ U Linh cảm nhận được nguy hiếm, không chờ Thái Linh Chỉ xông đến đã rút ra một cây súng. Vừa bóp cò, một viên đạn đã vọt bay ra.“Pằng!”Một âm thanh lớn vang lên, Thái Linh Chỉ thân thể chấn động, cô ngã ngửa ra phía sau, đập thẳng xuống đất thở dốc.Vai cô đã bị đạn bản trúng Cả người sức lực như bị rút cạn sạch.Cô nhìn sát thủ U Linh vẫn còn đang đứng vững nói: “Vô liêm sỉ!”“Thắng làm vua thua làm giặc!”Sát thủ U Linh cười nhạt: “Vì sao chúng ta lại phải giết hại lẫn nhau như vậy, cũng không phải đấu trường một mất một còn”
Chàng Rể Bác SĩTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrên hành lang bệnh viện kẻ đến người đi không dứt. Nhưng Diệp Phi lại chẳng màng mọi thứ, ngồi xổm trong khóc gào khóc. “Khối u dạ dày của mẹ cậu là u ác tính. Nếu không có mười vạn làm phẫu thuật thì mẹ cậu chỉ có thể sống được một tháng nữa.” Giọng nói lạnh như băng của bác sĩ như mũi kim nhọn đâm vào lòng anh. Nhưng Diệp Phi không có tiền lo cho chi phí phẫu thuật đắt đỏ như vậy. Một năm trước ba nuôi của anh – Diệp Thiên Cửu đi thuyền mất tích, mẹ nuôi Thẩm Bích Cầm ngất xỉu vì khối u dạ dày phải nhập viện, Diệp Phi vừa tốt nghiệp đại học đã trở thành trụ cột của gia đình. Một năm nay để chữa bệnh cho mẹ nuôi, Diệp Phi không những dùng hết tiền tiết kiệm trong nhà, mà còn dùng hết các khoản vay trên mạng, đã vậy còn đi đến nhà họ Đường làm con rể xung hỉ. Anh làm trâu làm ngựa cho nhà họ Đường, mất sạch lòng tự mới đổi được năm mươi vạn. Chương 1535:Khi sát thủ U Linh nghĩ chắc chắn Thái Linh Chỉ sẽ đau đớn mà hét lên, thì đôi mắt cô lại không chớp mà nhìn hẳn, một tay giữ chặt lấy tay của sát thủ U Linh, tay kia nhanh chóng rút con dao ra khỏi tay hẳn, vung lên một đường.Dao vừa vung ra! Ánh dao sắc lẻm đã xẹt qua ngực sát thủ U Linh. “A..” Sát thủ U Linh rên lên một tiếng, nhanh chóng lùi lại nhưng vẫn chậm nửa nhịp, trước ngực hẳn đã có một vế thương đang đổ máu.Đau đớn vô vùng.Hắn kinh ngạc nhìn Thái Linh Chỉ, không nghĩ đến người phụ nữ này không sợ đau đớn mà còn nhân cơ hội lấy dao của mình làm mình bị thương.Ảnh Tử cũng khó mà tin được, cô Linh Chỉ có khi nào tối nay ăn nhầm thuốc? Nếu không sao có thế hung mãnh đến thế?Sát thủ U Linh sau khi ngạc nhiên xong rất nhanh đã liền cười khẩy một tiếng: “Thái Linh Chỉ, cô còn mạnh hơn so với tưởng tượng của tôi, đáng tiếc cô vẫn phải chết. Tôi quên không nhắc nhở cô, dao của tôi có bôi thuốc độ Vừa nói sát thủ U Linh vừa lấy trong lòng ra một lọ thuốc giải, cứ thế đổ hết vào miệng mình. Sau đó hắn bước về phía Thái Linh Chi, chuẩn bị chiêm ngưỡng sự đau đớn quản quại của đối phương.Thái Linh Chỉ không trả lời, chỉ hừm giọng, cả người cô run rẩy, dường như chốc lát thôi sẽ phát độc mà chết.Sát thủ U Linh cười càng to hơn: “Yên tâm đi, độc tôi dùng rất mạnh, mấy phút là chết rồi, sẽ không khiến cô quá đau đớn…”Xoẹt—!Còn chưa dứt lời, đôi mắt hắn liền trợn trừng lên kinh ngạc, chỉ kịp thấy.Thái Linh Chỉ từ dưới đất bật dậy, cả con dao đâm ngập vào trong người hắn.Sát thủ U Linh sắc mặt hiếm khi có nhiều biểu cảm như thế, hắn dùng hết sức lùi lại phía sau, còn thuận chân sút một phát. Thái Linh Chi liền bị đá bay.Mà sát thủ U Linh lúc này đã thấy vùng bụng mình nhoi nhói, cúi đầu nhìn liền thấy trên người có thêm một miệng vết thương.Nếu chậm một chút là bị đâm thủng rồi.Sát thủ U Linh nhịn đau lùi về sau vài mét, hẳn nhìn về phía Thái Linh Chi vừa bị mình đá bay, hét lên: “Cô không trúng độc? Không thể nào!”Độc trên dao của hẳn là loại đặc biệt, nếu không có thuốc giải thì người trúng độc nhất định chỉ có con đường chết.Thái Linh Chỉ không trả lời, chỉ là càng thấy biết ơn Diệp Phi hơn, sau đó cô tiếp tục xông lên tấn công sát thủ U Linh.“Đến lúc kết thúc rồi!”Sát thủ U Linh cảm nhận được nguy hiếm, không chờ Thái Linh Chỉ xông đến đã rút ra một cây súng. Vừa bóp cò, một viên đạn đã vọt bay ra.“Pằng!”Một âm thanh lớn vang lên, Thái Linh Chỉ thân thể chấn động, cô ngã ngửa ra phía sau, đập thẳng xuống đất thở dốc.Vai cô đã bị đạn bản trúng Cả người sức lực như bị rút cạn sạch.Cô nhìn sát thủ U Linh vẫn còn đang đứng vững nói: “Vô liêm sỉ!”“Thắng làm vua thua làm giặc!”Sát thủ U Linh cười nhạt: “Vì sao chúng ta lại phải giết hại lẫn nhau như vậy, cũng không phải đấu trường một mất một còn”
Chàng Rể Bác SĩTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrên hành lang bệnh viện kẻ đến người đi không dứt. Nhưng Diệp Phi lại chẳng màng mọi thứ, ngồi xổm trong khóc gào khóc. “Khối u dạ dày của mẹ cậu là u ác tính. Nếu không có mười vạn làm phẫu thuật thì mẹ cậu chỉ có thể sống được một tháng nữa.” Giọng nói lạnh như băng của bác sĩ như mũi kim nhọn đâm vào lòng anh. Nhưng Diệp Phi không có tiền lo cho chi phí phẫu thuật đắt đỏ như vậy. Một năm trước ba nuôi của anh – Diệp Thiên Cửu đi thuyền mất tích, mẹ nuôi Thẩm Bích Cầm ngất xỉu vì khối u dạ dày phải nhập viện, Diệp Phi vừa tốt nghiệp đại học đã trở thành trụ cột của gia đình. Một năm nay để chữa bệnh cho mẹ nuôi, Diệp Phi không những dùng hết tiền tiết kiệm trong nhà, mà còn dùng hết các khoản vay trên mạng, đã vậy còn đi đến nhà họ Đường làm con rể xung hỉ. Anh làm trâu làm ngựa cho nhà họ Đường, mất sạch lòng tự mới đổi được năm mươi vạn. Chương 1535:Khi sát thủ U Linh nghĩ chắc chắn Thái Linh Chỉ sẽ đau đớn mà hét lên, thì đôi mắt cô lại không chớp mà nhìn hẳn, một tay giữ chặt lấy tay của sát thủ U Linh, tay kia nhanh chóng rút con dao ra khỏi tay hẳn, vung lên một đường.Dao vừa vung ra! Ánh dao sắc lẻm đã xẹt qua ngực sát thủ U Linh. “A..” Sát thủ U Linh rên lên một tiếng, nhanh chóng lùi lại nhưng vẫn chậm nửa nhịp, trước ngực hẳn đã có một vế thương đang đổ máu.Đau đớn vô vùng.Hắn kinh ngạc nhìn Thái Linh Chỉ, không nghĩ đến người phụ nữ này không sợ đau đớn mà còn nhân cơ hội lấy dao của mình làm mình bị thương.Ảnh Tử cũng khó mà tin được, cô Linh Chỉ có khi nào tối nay ăn nhầm thuốc? Nếu không sao có thế hung mãnh đến thế?Sát thủ U Linh sau khi ngạc nhiên xong rất nhanh đã liền cười khẩy một tiếng: “Thái Linh Chỉ, cô còn mạnh hơn so với tưởng tượng của tôi, đáng tiếc cô vẫn phải chết. Tôi quên không nhắc nhở cô, dao của tôi có bôi thuốc độ Vừa nói sát thủ U Linh vừa lấy trong lòng ra một lọ thuốc giải, cứ thế đổ hết vào miệng mình. Sau đó hắn bước về phía Thái Linh Chi, chuẩn bị chiêm ngưỡng sự đau đớn quản quại của đối phương.Thái Linh Chỉ không trả lời, chỉ hừm giọng, cả người cô run rẩy, dường như chốc lát thôi sẽ phát độc mà chết.Sát thủ U Linh cười càng to hơn: “Yên tâm đi, độc tôi dùng rất mạnh, mấy phút là chết rồi, sẽ không khiến cô quá đau đớn…”Xoẹt—!Còn chưa dứt lời, đôi mắt hắn liền trợn trừng lên kinh ngạc, chỉ kịp thấy.Thái Linh Chỉ từ dưới đất bật dậy, cả con dao đâm ngập vào trong người hắn.Sát thủ U Linh sắc mặt hiếm khi có nhiều biểu cảm như thế, hắn dùng hết sức lùi lại phía sau, còn thuận chân sút một phát. Thái Linh Chi liền bị đá bay.Mà sát thủ U Linh lúc này đã thấy vùng bụng mình nhoi nhói, cúi đầu nhìn liền thấy trên người có thêm một miệng vết thương.Nếu chậm một chút là bị đâm thủng rồi.Sát thủ U Linh nhịn đau lùi về sau vài mét, hẳn nhìn về phía Thái Linh Chi vừa bị mình đá bay, hét lên: “Cô không trúng độc? Không thể nào!”Độc trên dao của hẳn là loại đặc biệt, nếu không có thuốc giải thì người trúng độc nhất định chỉ có con đường chết.Thái Linh Chỉ không trả lời, chỉ là càng thấy biết ơn Diệp Phi hơn, sau đó cô tiếp tục xông lên tấn công sát thủ U Linh.“Đến lúc kết thúc rồi!”Sát thủ U Linh cảm nhận được nguy hiếm, không chờ Thái Linh Chỉ xông đến đã rút ra một cây súng. Vừa bóp cò, một viên đạn đã vọt bay ra.“Pằng!”Một âm thanh lớn vang lên, Thái Linh Chỉ thân thể chấn động, cô ngã ngửa ra phía sau, đập thẳng xuống đất thở dốc.Vai cô đã bị đạn bản trúng Cả người sức lực như bị rút cạn sạch.Cô nhìn sát thủ U Linh vẫn còn đang đứng vững nói: “Vô liêm sỉ!”“Thắng làm vua thua làm giặc!”Sát thủ U Linh cười nhạt: “Vì sao chúng ta lại phải giết hại lẫn nhau như vậy, cũng không phải đấu trường một mất một còn”