Tác giả:

Trên hành lang bệnh viện kẻ đến người đi không dứt. Nhưng Diệp Phi lại chẳng màng mọi thứ, ngồi xổm trong khóc gào khóc. “Khối u dạ dày của mẹ cậu là u ác tính. Nếu không có mười vạn làm phẫu thuật thì mẹ cậu chỉ có thể sống được một tháng nữa.” Giọng nói lạnh như băng của bác sĩ như mũi kim nhọn đâm vào lòng anh. Nhưng Diệp Phi không có tiền lo cho chi phí phẫu thuật đắt đỏ như vậy. Một năm trước ba nuôi của anh – Diệp Thiên Cửu đi thuyền mất tích, mẹ nuôi Thẩm Bích Cầm ngất xỉu vì khối u dạ dày phải nhập viện, Diệp Phi vừa tốt nghiệp đại học đã trở thành trụ cột của gia đình. Một năm nay để chữa bệnh cho mẹ nuôi, Diệp Phi không những dùng hết tiền tiết kiệm trong nhà, mà còn dùng hết các khoản vay trên mạng, đã vậy còn đi đến nhà họ Đường làm con rể xung hỉ. Anh làm trâu làm ngựa cho nhà họ Đường, mất sạch lòng tự mới đổi được năm mươi vạn.

Chương 1669

Chàng Rể Bác SĩTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrên hành lang bệnh viện kẻ đến người đi không dứt. Nhưng Diệp Phi lại chẳng màng mọi thứ, ngồi xổm trong khóc gào khóc. “Khối u dạ dày của mẹ cậu là u ác tính. Nếu không có mười vạn làm phẫu thuật thì mẹ cậu chỉ có thể sống được một tháng nữa.” Giọng nói lạnh như băng của bác sĩ như mũi kim nhọn đâm vào lòng anh. Nhưng Diệp Phi không có tiền lo cho chi phí phẫu thuật đắt đỏ như vậy. Một năm trước ba nuôi của anh – Diệp Thiên Cửu đi thuyền mất tích, mẹ nuôi Thẩm Bích Cầm ngất xỉu vì khối u dạ dày phải nhập viện, Diệp Phi vừa tốt nghiệp đại học đã trở thành trụ cột của gia đình. Một năm nay để chữa bệnh cho mẹ nuôi, Diệp Phi không những dùng hết tiền tiết kiệm trong nhà, mà còn dùng hết các khoản vay trên mạng, đã vậy còn đi đến nhà họ Đường làm con rể xung hỉ. Anh làm trâu làm ngựa cho nhà họ Đường, mất sạch lòng tự mới đổi được năm mươi vạn. Chương 1669:Đối với họ việc Diệp Phi chỉ gật đầu nhẹ để chào bọn họ thì không khỏi có chút hời hợt, quả thật là không biết thân biết phận của mình.Đôi mắt của một số cô gái xinh đẹp ngay lập tức lộ ra vẻ khinh bi.“Chàng trai, tôi tên là Bàng Tráng”“Đế tôi nhắc nhở anh một câu Ngôn Khê là bạn thân của Mạn Nhị, và cô ấy cũng chính là người mà tôi thích”Đúng lúc này, một thanh niên mặc đồ da cùng với đám người của Lục Không chen chút với đám người vừa đi tới đưa ra lời cảnh cáo với Diệp Phi.“Sau này anh hãy tránh Ngôn Khê xa một chút, không được suy nghĩ tới chuyện cóc ghẻ ăn thịt thiên nga”“Nếu không, anh làm sao mà gặp xui xẻo cũng không biết đâu”“Còn nữa, Lục Khôn cũng là anh em của tôi. Tôi không quan tâm đến mâu thuần của hai người, nói chung nếu khiến anh ấy không vui, tốt hơn hết là anh nên ngoan ngoãn xin lỗi”“Nếu không, tôi sẽ không cho anh trở về đại lục, anh có hiểu chưa?”Anh ta quái gở khiêu khích, không che giấu sự khinh bỉ trong mắt.Trong mấy tháng qua, anh ta mang người ở đầu đường xó chợ giật dây họ đánh mười mấy du khách ở nơi khác, muốn đánh liền đánh, muốn đạp liên đạp không có một người nào dám chống lại anh ta Vì vậy, những người như Diệp Phi có thể bị xóa sổ trong nháy mắt.“Bàng Tráng, anh nói chuyện kiểu gì vậy?Lý Mạn Nhi giả vờ tức giận, kéo dài khoảng cách giữa Diệp Phi và Bàng Tráng: “Làm sao Ngôn Khê có thể yêu anh ta chứ… không, Ngôn Khê nói rắng họ không có quan hệ gì cả”“Anh đừng nhúng tay vào, Ngôn Khê có thể xử lý tốt”“Hơn nữa, hôm nay là sinh nhật của Hàn Tử Thất, đừng làm lớn chuyện, nếu không Tử Thất sẽ tức giận”Sau đó, cô ta quay sang xin lỗi Diệp Phi: “Diệp Phi, anh đừng tức giận, Bàng Tráng chỉ là nhanh mồm nhanh miệng, có sao nói vậy, anh ta không có ác ý đâu.Đường Ngôn Khê liếc Bàng Tráng rồi nói: “Được rồi, Diệp Phi, anh đi ăn cơm đi?“Không có chuyện gì đâu”Diệp Phi nhìn ấn đường màu đỏ như ẩn như hiện của Bàng Tráng.“Tôi sẽ không tức giận một người sắp chết..”Sẽ không tức giận với người sắp chết?Ngay khi Diệp Phi vừa dứt lời, Bàng Tráng lập tức giận tím mặt: “Đồ khốn kiếp, mày nói cái gì? Mày nói lại cho tao nghe xem”Anh ta nắm chặt nắm đấm như thế bất cứ lúc nào cũng có để ra tay.Lý Mạn Nhi cũng tức giận nói: “Diệp Phi, anh nói chuyện kiểu gì vậy? Mau xin lỗi đi, cậu Bàng mà tức giận thì không ai có thế ngăn cản đâu”“Lời tôi nói là sự thật, anh ta sẽ không sống được quá một tháng đâu”Diệp Phi nhàn nhạt nói: “Các người muốn tin thì tin, không tin thì thôi!”Anh ta đã nhìn ra được Bàng Tráng này đã trêu chọc thị phi, chẳng mấy chốc sẽ gặp xui xẻo thôi “Mày còn dám ở đây nói hươu nói vượn à?”Ánh mắt Bàng Tráng lạnh lùng: “Mày có tin là tao giết chết mày không?”Anh ta không chỉ là thế hệ con nhà giàu thứ hai mà anh ta còn có quan hệ mật thiết với Trần Hạo Đông, giảm chết Diệp Phi cũng dễ như giảm chết một con kiến.Đường Ngôn Khê cũng lo lắng kéo Diệp Phi và nói: “Diệp Phi, xin lỗi, Bàng Tráng đang tức giận, ngay cả tôi cũng sợ”Diệp Phi cũng không phản đối: “Cô ở chung với loại người này thì đúng là cô nên sợ một chút”

Chàng Rể Bác SĩTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrên hành lang bệnh viện kẻ đến người đi không dứt. Nhưng Diệp Phi lại chẳng màng mọi thứ, ngồi xổm trong khóc gào khóc. “Khối u dạ dày của mẹ cậu là u ác tính. Nếu không có mười vạn làm phẫu thuật thì mẹ cậu chỉ có thể sống được một tháng nữa.” Giọng nói lạnh như băng của bác sĩ như mũi kim nhọn đâm vào lòng anh. Nhưng Diệp Phi không có tiền lo cho chi phí phẫu thuật đắt đỏ như vậy. Một năm trước ba nuôi của anh – Diệp Thiên Cửu đi thuyền mất tích, mẹ nuôi Thẩm Bích Cầm ngất xỉu vì khối u dạ dày phải nhập viện, Diệp Phi vừa tốt nghiệp đại học đã trở thành trụ cột của gia đình. Một năm nay để chữa bệnh cho mẹ nuôi, Diệp Phi không những dùng hết tiền tiết kiệm trong nhà, mà còn dùng hết các khoản vay trên mạng, đã vậy còn đi đến nhà họ Đường làm con rể xung hỉ. Anh làm trâu làm ngựa cho nhà họ Đường, mất sạch lòng tự mới đổi được năm mươi vạn. Chương 1669:Đối với họ việc Diệp Phi chỉ gật đầu nhẹ để chào bọn họ thì không khỏi có chút hời hợt, quả thật là không biết thân biết phận của mình.Đôi mắt của một số cô gái xinh đẹp ngay lập tức lộ ra vẻ khinh bi.“Chàng trai, tôi tên là Bàng Tráng”“Đế tôi nhắc nhở anh một câu Ngôn Khê là bạn thân của Mạn Nhị, và cô ấy cũng chính là người mà tôi thích”Đúng lúc này, một thanh niên mặc đồ da cùng với đám người của Lục Không chen chút với đám người vừa đi tới đưa ra lời cảnh cáo với Diệp Phi.“Sau này anh hãy tránh Ngôn Khê xa một chút, không được suy nghĩ tới chuyện cóc ghẻ ăn thịt thiên nga”“Nếu không, anh làm sao mà gặp xui xẻo cũng không biết đâu”“Còn nữa, Lục Khôn cũng là anh em của tôi. Tôi không quan tâm đến mâu thuần của hai người, nói chung nếu khiến anh ấy không vui, tốt hơn hết là anh nên ngoan ngoãn xin lỗi”“Nếu không, tôi sẽ không cho anh trở về đại lục, anh có hiểu chưa?”Anh ta quái gở khiêu khích, không che giấu sự khinh bỉ trong mắt.Trong mấy tháng qua, anh ta mang người ở đầu đường xó chợ giật dây họ đánh mười mấy du khách ở nơi khác, muốn đánh liền đánh, muốn đạp liên đạp không có một người nào dám chống lại anh ta Vì vậy, những người như Diệp Phi có thể bị xóa sổ trong nháy mắt.“Bàng Tráng, anh nói chuyện kiểu gì vậy?Lý Mạn Nhi giả vờ tức giận, kéo dài khoảng cách giữa Diệp Phi và Bàng Tráng: “Làm sao Ngôn Khê có thể yêu anh ta chứ… không, Ngôn Khê nói rắng họ không có quan hệ gì cả”“Anh đừng nhúng tay vào, Ngôn Khê có thể xử lý tốt”“Hơn nữa, hôm nay là sinh nhật của Hàn Tử Thất, đừng làm lớn chuyện, nếu không Tử Thất sẽ tức giận”Sau đó, cô ta quay sang xin lỗi Diệp Phi: “Diệp Phi, anh đừng tức giận, Bàng Tráng chỉ là nhanh mồm nhanh miệng, có sao nói vậy, anh ta không có ác ý đâu.Đường Ngôn Khê liếc Bàng Tráng rồi nói: “Được rồi, Diệp Phi, anh đi ăn cơm đi?“Không có chuyện gì đâu”Diệp Phi nhìn ấn đường màu đỏ như ẩn như hiện của Bàng Tráng.“Tôi sẽ không tức giận một người sắp chết..”Sẽ không tức giận với người sắp chết?Ngay khi Diệp Phi vừa dứt lời, Bàng Tráng lập tức giận tím mặt: “Đồ khốn kiếp, mày nói cái gì? Mày nói lại cho tao nghe xem”Anh ta nắm chặt nắm đấm như thế bất cứ lúc nào cũng có để ra tay.Lý Mạn Nhi cũng tức giận nói: “Diệp Phi, anh nói chuyện kiểu gì vậy? Mau xin lỗi đi, cậu Bàng mà tức giận thì không ai có thế ngăn cản đâu”“Lời tôi nói là sự thật, anh ta sẽ không sống được quá một tháng đâu”Diệp Phi nhàn nhạt nói: “Các người muốn tin thì tin, không tin thì thôi!”Anh ta đã nhìn ra được Bàng Tráng này đã trêu chọc thị phi, chẳng mấy chốc sẽ gặp xui xẻo thôi “Mày còn dám ở đây nói hươu nói vượn à?”Ánh mắt Bàng Tráng lạnh lùng: “Mày có tin là tao giết chết mày không?”Anh ta không chỉ là thế hệ con nhà giàu thứ hai mà anh ta còn có quan hệ mật thiết với Trần Hạo Đông, giảm chết Diệp Phi cũng dễ như giảm chết một con kiến.Đường Ngôn Khê cũng lo lắng kéo Diệp Phi và nói: “Diệp Phi, xin lỗi, Bàng Tráng đang tức giận, ngay cả tôi cũng sợ”Diệp Phi cũng không phản đối: “Cô ở chung với loại người này thì đúng là cô nên sợ một chút”

Chàng Rể Bác SĩTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrên hành lang bệnh viện kẻ đến người đi không dứt. Nhưng Diệp Phi lại chẳng màng mọi thứ, ngồi xổm trong khóc gào khóc. “Khối u dạ dày của mẹ cậu là u ác tính. Nếu không có mười vạn làm phẫu thuật thì mẹ cậu chỉ có thể sống được một tháng nữa.” Giọng nói lạnh như băng của bác sĩ như mũi kim nhọn đâm vào lòng anh. Nhưng Diệp Phi không có tiền lo cho chi phí phẫu thuật đắt đỏ như vậy. Một năm trước ba nuôi của anh – Diệp Thiên Cửu đi thuyền mất tích, mẹ nuôi Thẩm Bích Cầm ngất xỉu vì khối u dạ dày phải nhập viện, Diệp Phi vừa tốt nghiệp đại học đã trở thành trụ cột của gia đình. Một năm nay để chữa bệnh cho mẹ nuôi, Diệp Phi không những dùng hết tiền tiết kiệm trong nhà, mà còn dùng hết các khoản vay trên mạng, đã vậy còn đi đến nhà họ Đường làm con rể xung hỉ. Anh làm trâu làm ngựa cho nhà họ Đường, mất sạch lòng tự mới đổi được năm mươi vạn. Chương 1669:Đối với họ việc Diệp Phi chỉ gật đầu nhẹ để chào bọn họ thì không khỏi có chút hời hợt, quả thật là không biết thân biết phận của mình.Đôi mắt của một số cô gái xinh đẹp ngay lập tức lộ ra vẻ khinh bi.“Chàng trai, tôi tên là Bàng Tráng”“Đế tôi nhắc nhở anh một câu Ngôn Khê là bạn thân của Mạn Nhị, và cô ấy cũng chính là người mà tôi thích”Đúng lúc này, một thanh niên mặc đồ da cùng với đám người của Lục Không chen chút với đám người vừa đi tới đưa ra lời cảnh cáo với Diệp Phi.“Sau này anh hãy tránh Ngôn Khê xa một chút, không được suy nghĩ tới chuyện cóc ghẻ ăn thịt thiên nga”“Nếu không, anh làm sao mà gặp xui xẻo cũng không biết đâu”“Còn nữa, Lục Khôn cũng là anh em của tôi. Tôi không quan tâm đến mâu thuần của hai người, nói chung nếu khiến anh ấy không vui, tốt hơn hết là anh nên ngoan ngoãn xin lỗi”“Nếu không, tôi sẽ không cho anh trở về đại lục, anh có hiểu chưa?”Anh ta quái gở khiêu khích, không che giấu sự khinh bỉ trong mắt.Trong mấy tháng qua, anh ta mang người ở đầu đường xó chợ giật dây họ đánh mười mấy du khách ở nơi khác, muốn đánh liền đánh, muốn đạp liên đạp không có một người nào dám chống lại anh ta Vì vậy, những người như Diệp Phi có thể bị xóa sổ trong nháy mắt.“Bàng Tráng, anh nói chuyện kiểu gì vậy?Lý Mạn Nhi giả vờ tức giận, kéo dài khoảng cách giữa Diệp Phi và Bàng Tráng: “Làm sao Ngôn Khê có thể yêu anh ta chứ… không, Ngôn Khê nói rắng họ không có quan hệ gì cả”“Anh đừng nhúng tay vào, Ngôn Khê có thể xử lý tốt”“Hơn nữa, hôm nay là sinh nhật của Hàn Tử Thất, đừng làm lớn chuyện, nếu không Tử Thất sẽ tức giận”Sau đó, cô ta quay sang xin lỗi Diệp Phi: “Diệp Phi, anh đừng tức giận, Bàng Tráng chỉ là nhanh mồm nhanh miệng, có sao nói vậy, anh ta không có ác ý đâu.Đường Ngôn Khê liếc Bàng Tráng rồi nói: “Được rồi, Diệp Phi, anh đi ăn cơm đi?“Không có chuyện gì đâu”Diệp Phi nhìn ấn đường màu đỏ như ẩn như hiện của Bàng Tráng.“Tôi sẽ không tức giận một người sắp chết..”Sẽ không tức giận với người sắp chết?Ngay khi Diệp Phi vừa dứt lời, Bàng Tráng lập tức giận tím mặt: “Đồ khốn kiếp, mày nói cái gì? Mày nói lại cho tao nghe xem”Anh ta nắm chặt nắm đấm như thế bất cứ lúc nào cũng có để ra tay.Lý Mạn Nhi cũng tức giận nói: “Diệp Phi, anh nói chuyện kiểu gì vậy? Mau xin lỗi đi, cậu Bàng mà tức giận thì không ai có thế ngăn cản đâu”“Lời tôi nói là sự thật, anh ta sẽ không sống được quá một tháng đâu”Diệp Phi nhàn nhạt nói: “Các người muốn tin thì tin, không tin thì thôi!”Anh ta đã nhìn ra được Bàng Tráng này đã trêu chọc thị phi, chẳng mấy chốc sẽ gặp xui xẻo thôi “Mày còn dám ở đây nói hươu nói vượn à?”Ánh mắt Bàng Tráng lạnh lùng: “Mày có tin là tao giết chết mày không?”Anh ta không chỉ là thế hệ con nhà giàu thứ hai mà anh ta còn có quan hệ mật thiết với Trần Hạo Đông, giảm chết Diệp Phi cũng dễ như giảm chết một con kiến.Đường Ngôn Khê cũng lo lắng kéo Diệp Phi và nói: “Diệp Phi, xin lỗi, Bàng Tráng đang tức giận, ngay cả tôi cũng sợ”Diệp Phi cũng không phản đối: “Cô ở chung với loại người này thì đúng là cô nên sợ một chút”

Chương 1669