Trên hành lang bệnh viện kẻ đến người đi không dứt. Nhưng Diệp Phi lại chẳng màng mọi thứ, ngồi xổm trong khóc gào khóc. “Khối u dạ dày của mẹ cậu là u ác tính. Nếu không có mười vạn làm phẫu thuật thì mẹ cậu chỉ có thể sống được một tháng nữa.” Giọng nói lạnh như băng của bác sĩ như mũi kim nhọn đâm vào lòng anh. Nhưng Diệp Phi không có tiền lo cho chi phí phẫu thuật đắt đỏ như vậy. Một năm trước ba nuôi của anh – Diệp Thiên Cửu đi thuyền mất tích, mẹ nuôi Thẩm Bích Cầm ngất xỉu vì khối u dạ dày phải nhập viện, Diệp Phi vừa tốt nghiệp đại học đã trở thành trụ cột của gia đình. Một năm nay để chữa bệnh cho mẹ nuôi, Diệp Phi không những dùng hết tiền tiết kiệm trong nhà, mà còn dùng hết các khoản vay trên mạng, đã vậy còn đi đến nhà họ Đường làm con rể xung hỉ. Anh làm trâu làm ngựa cho nhà họ Đường, mất sạch lòng tự mới đổi được năm mươi vạn.
Chương 1672
Chàng Rể Bác SĩTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrên hành lang bệnh viện kẻ đến người đi không dứt. Nhưng Diệp Phi lại chẳng màng mọi thứ, ngồi xổm trong khóc gào khóc. “Khối u dạ dày của mẹ cậu là u ác tính. Nếu không có mười vạn làm phẫu thuật thì mẹ cậu chỉ có thể sống được một tháng nữa.” Giọng nói lạnh như băng của bác sĩ như mũi kim nhọn đâm vào lòng anh. Nhưng Diệp Phi không có tiền lo cho chi phí phẫu thuật đắt đỏ như vậy. Một năm trước ba nuôi của anh – Diệp Thiên Cửu đi thuyền mất tích, mẹ nuôi Thẩm Bích Cầm ngất xỉu vì khối u dạ dày phải nhập viện, Diệp Phi vừa tốt nghiệp đại học đã trở thành trụ cột của gia đình. Một năm nay để chữa bệnh cho mẹ nuôi, Diệp Phi không những dùng hết tiền tiết kiệm trong nhà, mà còn dùng hết các khoản vay trên mạng, đã vậy còn đi đến nhà họ Đường làm con rể xung hỉ. Anh làm trâu làm ngựa cho nhà họ Đường, mất sạch lòng tự mới đổi được năm mươi vạn. Chương 1672:Những ngón tay trắng nõn và mảnh khảnh, trong khi cầm gây cúi xuống, những đường cong tuyệt mỹ của ngực và eo cô lập tức lộ ra Lục Khôn và những người khác nhìn chãm chẳm rồi nuốt nước bọt liên tục.“Bụp”Sau một cú đánh, gậy đập vào bóng một cách mạnh mẽ và bóng lập tức chạy thẳng vào túi lưới.Hàn Tử Thất lại giành chiến thẳng mà Bảng Tráng vẫn không ghi được bàn thắng Trên thực tế, cô ta chỉ cho đối thủ của mình một phát đánh.Hàn Tử Thất lấy khăn giấy lau ngón tay, sau đó nhấc ngón tay lên và nghiêng đầu về phía Diệp Phi “Diệp Phi, chơi một ván với tôi chứ?”Cô ta không có nhiều sở thích, đây là điều hiếm thấy, nhưng đáng tiếc ít người là đối thủ, vì vậy cô ta muốn thử trình độ của Diệp Phi Diệp Phi lắc đầu với Hàn Tử Thất: “Không có hứng thú”Lục Khôn hừ lạnh một tiếng: “Là không có hứng thú hay là không biết hả?”Bàng Tráng cũng nói lời nói giấu kim: “Cậu Lục, đừng làm anh ta khó xử, làm sao một kẻ chân đất như anh ta lại có thể chơi thứ cao cấp như bida được?”Mấy chục người con gái khoanh tay nhìn chẳm chẳm vào Diệp Phi với vẻ khinh thường, như thể đang chế giễu anh chàng không đủ can đảm để chơi Hàn Tử Thất ngẩng đầu nhìn Diệp Phi: “Làm sao mới có hứng thú?”Diệp Phi nhẹ giọng nói: “Nếu cô thua, cô ngủ với tôi một đêm…”“Ngủ một đêm?”Đường Ngôn Khê gần như tức giận khi nghe thấy câu nói: “Diệp Phi, tên khốn, đầu óc anh bị nước vào à?”“Miệng chó không phun được ngà voil”“Ai cho anh dũng khí đế nói ra điều này?”“Mau xin lỗi Tử Thất đi!Cô ta làm sao cũng không ngờ Diệp Phi lại nói như vậy, điều này không chỉ xúc phạm đến Hàn Tử Thất mà còn phá hỏng mối quan hệ của cô ta trong vòng trong giao thiệp này.Đường Ngôn Khê hối hận vì đã đưa Diệp Phi đến và làm bữa tiệc trở nên lộn xộn như thế này.Bàng Tráng và Lục Khôn cũng đang căm phẩn sục sôi, cảm thấy Diệp Phi thực sự là điếc không sợ súng.Hàn Tử Thất là ai chứ, là con gái nhà giàu, là nữ thần của họ, vậy mà anh lại dám mở miệng yêu cầu cô ta ngủ với anh?Vài người nhấc ghế lên chuẩn bị đánh bể đầu Diệp Phi “Dừng tay!”Hàn Tử Thất phất tay ngăn cản mọi người, ánh mắt cực kỳ lạnh lùng Nếu hôm nay không phải sinh nhật cô ta, không muốn nói chuyện ác độc thì cô ta đã cho người ném Diệp Phi xuống biến rồi.Cô ta nhìn Diệp Phi lạnh lùng nói: “Ba hiệp, chỉ cần anh thẳng một hiệp, tô sẽ cho anh 10 triệu”10 triệu?Điều này khiến nhiều người cảm thán rằng Hàn Tử Thất thật hào phóng, ván cược này thật tuyệt vời nhưng Diệp Phi lại không thể thẳng.“Nếu thua, anh hãy tự vả miệng mình 100 lần sau đó việc miễn phí ở nhà Hàn gia ba năm, anh cảm thấy như thế nào?”Hàn Tử Thất sẽ để Diệp Phi rửa nhà vệ sinh trong ba năm.Lục Khôn giễu cợt: “Nhãi con, mày đã kiếm được món hời to rồi, có thể đi đến nhà họ Hàn để làm công là phúc tám đời của mày đó”Lý Mạn Nhi và những người khác cũng cười.Đường Ngôn Khê vô cùng lo lắng: “Diệp Phi, đừng làm rộn nữa, mau xin lỗi cô Hàn đi.
Chàng Rể Bác SĩTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrên hành lang bệnh viện kẻ đến người đi không dứt. Nhưng Diệp Phi lại chẳng màng mọi thứ, ngồi xổm trong khóc gào khóc. “Khối u dạ dày của mẹ cậu là u ác tính. Nếu không có mười vạn làm phẫu thuật thì mẹ cậu chỉ có thể sống được một tháng nữa.” Giọng nói lạnh như băng của bác sĩ như mũi kim nhọn đâm vào lòng anh. Nhưng Diệp Phi không có tiền lo cho chi phí phẫu thuật đắt đỏ như vậy. Một năm trước ba nuôi của anh – Diệp Thiên Cửu đi thuyền mất tích, mẹ nuôi Thẩm Bích Cầm ngất xỉu vì khối u dạ dày phải nhập viện, Diệp Phi vừa tốt nghiệp đại học đã trở thành trụ cột của gia đình. Một năm nay để chữa bệnh cho mẹ nuôi, Diệp Phi không những dùng hết tiền tiết kiệm trong nhà, mà còn dùng hết các khoản vay trên mạng, đã vậy còn đi đến nhà họ Đường làm con rể xung hỉ. Anh làm trâu làm ngựa cho nhà họ Đường, mất sạch lòng tự mới đổi được năm mươi vạn. Chương 1672:Những ngón tay trắng nõn và mảnh khảnh, trong khi cầm gây cúi xuống, những đường cong tuyệt mỹ của ngực và eo cô lập tức lộ ra Lục Khôn và những người khác nhìn chãm chẳm rồi nuốt nước bọt liên tục.“Bụp”Sau một cú đánh, gậy đập vào bóng một cách mạnh mẽ và bóng lập tức chạy thẳng vào túi lưới.Hàn Tử Thất lại giành chiến thẳng mà Bảng Tráng vẫn không ghi được bàn thắng Trên thực tế, cô ta chỉ cho đối thủ của mình một phát đánh.Hàn Tử Thất lấy khăn giấy lau ngón tay, sau đó nhấc ngón tay lên và nghiêng đầu về phía Diệp Phi “Diệp Phi, chơi một ván với tôi chứ?”Cô ta không có nhiều sở thích, đây là điều hiếm thấy, nhưng đáng tiếc ít người là đối thủ, vì vậy cô ta muốn thử trình độ của Diệp Phi Diệp Phi lắc đầu với Hàn Tử Thất: “Không có hứng thú”Lục Khôn hừ lạnh một tiếng: “Là không có hứng thú hay là không biết hả?”Bàng Tráng cũng nói lời nói giấu kim: “Cậu Lục, đừng làm anh ta khó xử, làm sao một kẻ chân đất như anh ta lại có thể chơi thứ cao cấp như bida được?”Mấy chục người con gái khoanh tay nhìn chẳm chẳm vào Diệp Phi với vẻ khinh thường, như thể đang chế giễu anh chàng không đủ can đảm để chơi Hàn Tử Thất ngẩng đầu nhìn Diệp Phi: “Làm sao mới có hứng thú?”Diệp Phi nhẹ giọng nói: “Nếu cô thua, cô ngủ với tôi một đêm…”“Ngủ một đêm?”Đường Ngôn Khê gần như tức giận khi nghe thấy câu nói: “Diệp Phi, tên khốn, đầu óc anh bị nước vào à?”“Miệng chó không phun được ngà voil”“Ai cho anh dũng khí đế nói ra điều này?”“Mau xin lỗi Tử Thất đi!Cô ta làm sao cũng không ngờ Diệp Phi lại nói như vậy, điều này không chỉ xúc phạm đến Hàn Tử Thất mà còn phá hỏng mối quan hệ của cô ta trong vòng trong giao thiệp này.Đường Ngôn Khê hối hận vì đã đưa Diệp Phi đến và làm bữa tiệc trở nên lộn xộn như thế này.Bàng Tráng và Lục Khôn cũng đang căm phẩn sục sôi, cảm thấy Diệp Phi thực sự là điếc không sợ súng.Hàn Tử Thất là ai chứ, là con gái nhà giàu, là nữ thần của họ, vậy mà anh lại dám mở miệng yêu cầu cô ta ngủ với anh?Vài người nhấc ghế lên chuẩn bị đánh bể đầu Diệp Phi “Dừng tay!”Hàn Tử Thất phất tay ngăn cản mọi người, ánh mắt cực kỳ lạnh lùng Nếu hôm nay không phải sinh nhật cô ta, không muốn nói chuyện ác độc thì cô ta đã cho người ném Diệp Phi xuống biến rồi.Cô ta nhìn Diệp Phi lạnh lùng nói: “Ba hiệp, chỉ cần anh thẳng một hiệp, tô sẽ cho anh 10 triệu”10 triệu?Điều này khiến nhiều người cảm thán rằng Hàn Tử Thất thật hào phóng, ván cược này thật tuyệt vời nhưng Diệp Phi lại không thể thẳng.“Nếu thua, anh hãy tự vả miệng mình 100 lần sau đó việc miễn phí ở nhà Hàn gia ba năm, anh cảm thấy như thế nào?”Hàn Tử Thất sẽ để Diệp Phi rửa nhà vệ sinh trong ba năm.Lục Khôn giễu cợt: “Nhãi con, mày đã kiếm được món hời to rồi, có thể đi đến nhà họ Hàn để làm công là phúc tám đời của mày đó”Lý Mạn Nhi và những người khác cũng cười.Đường Ngôn Khê vô cùng lo lắng: “Diệp Phi, đừng làm rộn nữa, mau xin lỗi cô Hàn đi.
Chàng Rể Bác SĩTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrên hành lang bệnh viện kẻ đến người đi không dứt. Nhưng Diệp Phi lại chẳng màng mọi thứ, ngồi xổm trong khóc gào khóc. “Khối u dạ dày của mẹ cậu là u ác tính. Nếu không có mười vạn làm phẫu thuật thì mẹ cậu chỉ có thể sống được một tháng nữa.” Giọng nói lạnh như băng của bác sĩ như mũi kim nhọn đâm vào lòng anh. Nhưng Diệp Phi không có tiền lo cho chi phí phẫu thuật đắt đỏ như vậy. Một năm trước ba nuôi của anh – Diệp Thiên Cửu đi thuyền mất tích, mẹ nuôi Thẩm Bích Cầm ngất xỉu vì khối u dạ dày phải nhập viện, Diệp Phi vừa tốt nghiệp đại học đã trở thành trụ cột của gia đình. Một năm nay để chữa bệnh cho mẹ nuôi, Diệp Phi không những dùng hết tiền tiết kiệm trong nhà, mà còn dùng hết các khoản vay trên mạng, đã vậy còn đi đến nhà họ Đường làm con rể xung hỉ. Anh làm trâu làm ngựa cho nhà họ Đường, mất sạch lòng tự mới đổi được năm mươi vạn. Chương 1672:Những ngón tay trắng nõn và mảnh khảnh, trong khi cầm gây cúi xuống, những đường cong tuyệt mỹ của ngực và eo cô lập tức lộ ra Lục Khôn và những người khác nhìn chãm chẳm rồi nuốt nước bọt liên tục.“Bụp”Sau một cú đánh, gậy đập vào bóng một cách mạnh mẽ và bóng lập tức chạy thẳng vào túi lưới.Hàn Tử Thất lại giành chiến thẳng mà Bảng Tráng vẫn không ghi được bàn thắng Trên thực tế, cô ta chỉ cho đối thủ của mình một phát đánh.Hàn Tử Thất lấy khăn giấy lau ngón tay, sau đó nhấc ngón tay lên và nghiêng đầu về phía Diệp Phi “Diệp Phi, chơi một ván với tôi chứ?”Cô ta không có nhiều sở thích, đây là điều hiếm thấy, nhưng đáng tiếc ít người là đối thủ, vì vậy cô ta muốn thử trình độ của Diệp Phi Diệp Phi lắc đầu với Hàn Tử Thất: “Không có hứng thú”Lục Khôn hừ lạnh một tiếng: “Là không có hứng thú hay là không biết hả?”Bàng Tráng cũng nói lời nói giấu kim: “Cậu Lục, đừng làm anh ta khó xử, làm sao một kẻ chân đất như anh ta lại có thể chơi thứ cao cấp như bida được?”Mấy chục người con gái khoanh tay nhìn chẳm chẳm vào Diệp Phi với vẻ khinh thường, như thể đang chế giễu anh chàng không đủ can đảm để chơi Hàn Tử Thất ngẩng đầu nhìn Diệp Phi: “Làm sao mới có hứng thú?”Diệp Phi nhẹ giọng nói: “Nếu cô thua, cô ngủ với tôi một đêm…”“Ngủ một đêm?”Đường Ngôn Khê gần như tức giận khi nghe thấy câu nói: “Diệp Phi, tên khốn, đầu óc anh bị nước vào à?”“Miệng chó không phun được ngà voil”“Ai cho anh dũng khí đế nói ra điều này?”“Mau xin lỗi Tử Thất đi!Cô ta làm sao cũng không ngờ Diệp Phi lại nói như vậy, điều này không chỉ xúc phạm đến Hàn Tử Thất mà còn phá hỏng mối quan hệ của cô ta trong vòng trong giao thiệp này.Đường Ngôn Khê hối hận vì đã đưa Diệp Phi đến và làm bữa tiệc trở nên lộn xộn như thế này.Bàng Tráng và Lục Khôn cũng đang căm phẩn sục sôi, cảm thấy Diệp Phi thực sự là điếc không sợ súng.Hàn Tử Thất là ai chứ, là con gái nhà giàu, là nữ thần của họ, vậy mà anh lại dám mở miệng yêu cầu cô ta ngủ với anh?Vài người nhấc ghế lên chuẩn bị đánh bể đầu Diệp Phi “Dừng tay!”Hàn Tử Thất phất tay ngăn cản mọi người, ánh mắt cực kỳ lạnh lùng Nếu hôm nay không phải sinh nhật cô ta, không muốn nói chuyện ác độc thì cô ta đã cho người ném Diệp Phi xuống biến rồi.Cô ta nhìn Diệp Phi lạnh lùng nói: “Ba hiệp, chỉ cần anh thẳng một hiệp, tô sẽ cho anh 10 triệu”10 triệu?Điều này khiến nhiều người cảm thán rằng Hàn Tử Thất thật hào phóng, ván cược này thật tuyệt vời nhưng Diệp Phi lại không thể thẳng.“Nếu thua, anh hãy tự vả miệng mình 100 lần sau đó việc miễn phí ở nhà Hàn gia ba năm, anh cảm thấy như thế nào?”Hàn Tử Thất sẽ để Diệp Phi rửa nhà vệ sinh trong ba năm.Lục Khôn giễu cợt: “Nhãi con, mày đã kiếm được món hời to rồi, có thể đi đến nhà họ Hàn để làm công là phúc tám đời của mày đó”Lý Mạn Nhi và những người khác cũng cười.Đường Ngôn Khê vô cùng lo lắng: “Diệp Phi, đừng làm rộn nữa, mau xin lỗi cô Hàn đi.