Tác giả:

Trên hành lang bệnh viện kẻ đến người đi không dứt. Nhưng Diệp Phi lại chẳng màng mọi thứ, ngồi xổm trong khóc gào khóc. “Khối u dạ dày của mẹ cậu là u ác tính. Nếu không có mười vạn làm phẫu thuật thì mẹ cậu chỉ có thể sống được một tháng nữa.” Giọng nói lạnh như băng của bác sĩ như mũi kim nhọn đâm vào lòng anh. Nhưng Diệp Phi không có tiền lo cho chi phí phẫu thuật đắt đỏ như vậy. Một năm trước ba nuôi của anh – Diệp Thiên Cửu đi thuyền mất tích, mẹ nuôi Thẩm Bích Cầm ngất xỉu vì khối u dạ dày phải nhập viện, Diệp Phi vừa tốt nghiệp đại học đã trở thành trụ cột của gia đình. Một năm nay để chữa bệnh cho mẹ nuôi, Diệp Phi không những dùng hết tiền tiết kiệm trong nhà, mà còn dùng hết các khoản vay trên mạng, đã vậy còn đi đến nhà họ Đường làm con rể xung hỉ. Anh làm trâu làm ngựa cho nhà họ Đường, mất sạch lòng tự mới đổi được năm mươi vạn.

Chương 1687

Chàng Rể Bác SĩTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrên hành lang bệnh viện kẻ đến người đi không dứt. Nhưng Diệp Phi lại chẳng màng mọi thứ, ngồi xổm trong khóc gào khóc. “Khối u dạ dày của mẹ cậu là u ác tính. Nếu không có mười vạn làm phẫu thuật thì mẹ cậu chỉ có thể sống được một tháng nữa.” Giọng nói lạnh như băng của bác sĩ như mũi kim nhọn đâm vào lòng anh. Nhưng Diệp Phi không có tiền lo cho chi phí phẫu thuật đắt đỏ như vậy. Một năm trước ba nuôi của anh – Diệp Thiên Cửu đi thuyền mất tích, mẹ nuôi Thẩm Bích Cầm ngất xỉu vì khối u dạ dày phải nhập viện, Diệp Phi vừa tốt nghiệp đại học đã trở thành trụ cột của gia đình. Một năm nay để chữa bệnh cho mẹ nuôi, Diệp Phi không những dùng hết tiền tiết kiệm trong nhà, mà còn dùng hết các khoản vay trên mạng, đã vậy còn đi đến nhà họ Đường làm con rể xung hỉ. Anh làm trâu làm ngựa cho nhà họ Đường, mất sạch lòng tự mới đổi được năm mươi vạn. Chương 1687:Diệp Phi đang ăn mì cũng không nhướng mắt một cái: “Có việc gì sao?”“Anh..” Đường Ngôn Khê suýt chút nữa đã bị chọc tức chết, sau đó khoát tay: “Thái độ của anh là gì? Tôi đây là đang quan tâm đến anh, nếu không thì tôi cũng mặc kệ anh”“Tôi chỉ hỏi anh, ngày hôm qua tôi nháy mắt nói với anh đừng so đo chuyện 3000 nhân dân tệ, cho nhà họ Lý chút mặt mũi, tại sao anh lại không nghe?”“Kết quả là bây giờ thanh danh của bọn họ bị mất đi, tôi sợ sau này không còn mặt mũi gặp lại bọn họ, dù sao cũng là tôi đưa anh tới đó”Khuôn mặt xinh đẹp của cô ta đầy vẻ không hài lòng: “Mà tôi cũng không bao giờ tin rằng bọn Lý Mạn Nhi sẽ ăn cắp của anh ba nghìn tệ, hẳn là anh đã bí mật nhúng tay vào”Diệp Phí thờ ơ cười: “Nếu phát hiện ra Diệp Minh Châu ở trong người của tôi, cô có đứng ra bảo vệ tôi không?”“Anh!” Khuôn mặt xinh đẹp của Đường Ngôn Khê trở nên rất khó coi: “Đó là chuyện khác rồi”Phi không bình luận gì thêm: “Tại sao lại khác?”“Nếu như tôi không có một chút năng lực, ngày hôm qua tôi đã bị bọn họ hãm hại, không kịp trở tay”Diệp Phi cười lạnh: “Nếu họ có thể hãm hại tôi thì sao tôi không thể đánh trả chứ?”“Chẳng phải là anh cũng không có chuyện gì sao?”Đường Ngôn Khê thẹn quá hóa giận: “Tôi chưa từng thấy người nào nhỏ.nhen như anh”“Đúng rồi, tốt hơn hết là anh không nên đến quá gần Tử Thất”“Cóc ghẻ không thể ăn thịt thiên nga, nếu không nó có thể gây nguy hiểm đến tính mạng”Cô ta cảnh báo Diệp Phi: “Cô ấy là con gái nhà giàu, anh và cô ấy là người của hai thế giới!”Diệp Phi lười biếng mở miệng nói: “Chuyện này không liên quan gì đến cô đúng không?”“Diệp Phi, tôi không phải đang nói đùa với anh”Đường Ngôn Khê đưa ra lời cảnh cáo: “Tôi biết anh hiếm thấy thế giới hoa mỹ này, muốn ăn cơm mềm một bước, nhưng Hàn Tử Thất này thật sự không phải người như anh có thể trèo cao”“Số người đuổi theo Hàn Tử Thất không phải 100 thì cũng có đến 80 người, tất cả bọn họ đều là người giàu sang phú quý.“Đặc biệt là cậu Long, ngoài xuất thân mạnh mẽ, anh ta còn rất độc đoán, một trăm người như anh cũng không thế đánh lại được đâu”Khoảng cách giữa Diệp Phi và Hàn Tử Thất quá lớn, nếu không biết trời cao đất rộng, nhất định sẽ gặp rắc rối.Diệp Phi ăn một miếng mì: “Viên Thanh Y lẽ ra đã nhờ cô đến chăm sóc tôi thay vì quơ tay múa chân với tôi đúng không?“Nếu bà ta biết cô như thế này, bà ta sẽ hối hận nhiều lắm vì đã sắp xếp cô”Anh thầm thở dài răng sự chăm chỉ của Viên Thanh Y là vô ích.“Anh!” Ngay khi Đường Ngôn Khê sắp tức giận, điện thoại di động của cô ta rung lên.Cô ta đeo nút tai trả lời một lúc sau mới ngạc nhiên gật đầu: “Được, được rồi, tôi sẽ gọi cho anh ta”Sau khi trả lời điện thoại, Đường Ngôn Khê chạy lên, cầm bát đũa của Diệp Phi đi rồi kéo anh về phía chiếc Volkswagen Beethle của mình: “Đừng ăn nữa, tôi đưa anh đến quyền quán Thái Bình Sơn”“Bọn người Lý Mạn Nhi sẽ nói lời xin lỗi trực tiếp với anh”“Tôi đã hứa với họ sẽ đưa anh đến đó, anh đừng tự cao tự đại nữa”“Thậm chí đừng nói đến chuyệ: ăn cắp hay không ăn cắp”“Người ta sẵn sàng cúi đầu xin lỗi, anh cũng đừng lượn lờ nữa”Cô ta cho rằng chính Hàn Tử Thất đã khiển trách Bàng Tráng, nếu không bọn họ sẽ không gọi điện xin lỗi Một tia sáng lóe lên trong mắt Diệp Phi, dường như đối phương đang từng bước rơi vào bẫy của mình nên lấy khăn giấy lau miệng: “Được rồi, cho cô chút thể diện, tôi sẽ chấp nhận lời xin lỗi của họ”

Chàng Rể Bác SĩTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrên hành lang bệnh viện kẻ đến người đi không dứt. Nhưng Diệp Phi lại chẳng màng mọi thứ, ngồi xổm trong khóc gào khóc. “Khối u dạ dày của mẹ cậu là u ác tính. Nếu không có mười vạn làm phẫu thuật thì mẹ cậu chỉ có thể sống được một tháng nữa.” Giọng nói lạnh như băng của bác sĩ như mũi kim nhọn đâm vào lòng anh. Nhưng Diệp Phi không có tiền lo cho chi phí phẫu thuật đắt đỏ như vậy. Một năm trước ba nuôi của anh – Diệp Thiên Cửu đi thuyền mất tích, mẹ nuôi Thẩm Bích Cầm ngất xỉu vì khối u dạ dày phải nhập viện, Diệp Phi vừa tốt nghiệp đại học đã trở thành trụ cột của gia đình. Một năm nay để chữa bệnh cho mẹ nuôi, Diệp Phi không những dùng hết tiền tiết kiệm trong nhà, mà còn dùng hết các khoản vay trên mạng, đã vậy còn đi đến nhà họ Đường làm con rể xung hỉ. Anh làm trâu làm ngựa cho nhà họ Đường, mất sạch lòng tự mới đổi được năm mươi vạn. Chương 1687:Diệp Phi đang ăn mì cũng không nhướng mắt một cái: “Có việc gì sao?”“Anh..” Đường Ngôn Khê suýt chút nữa đã bị chọc tức chết, sau đó khoát tay: “Thái độ của anh là gì? Tôi đây là đang quan tâm đến anh, nếu không thì tôi cũng mặc kệ anh”“Tôi chỉ hỏi anh, ngày hôm qua tôi nháy mắt nói với anh đừng so đo chuyện 3000 nhân dân tệ, cho nhà họ Lý chút mặt mũi, tại sao anh lại không nghe?”“Kết quả là bây giờ thanh danh của bọn họ bị mất đi, tôi sợ sau này không còn mặt mũi gặp lại bọn họ, dù sao cũng là tôi đưa anh tới đó”Khuôn mặt xinh đẹp của cô ta đầy vẻ không hài lòng: “Mà tôi cũng không bao giờ tin rằng bọn Lý Mạn Nhi sẽ ăn cắp của anh ba nghìn tệ, hẳn là anh đã bí mật nhúng tay vào”Diệp Phí thờ ơ cười: “Nếu phát hiện ra Diệp Minh Châu ở trong người của tôi, cô có đứng ra bảo vệ tôi không?”“Anh!” Khuôn mặt xinh đẹp của Đường Ngôn Khê trở nên rất khó coi: “Đó là chuyện khác rồi”Phi không bình luận gì thêm: “Tại sao lại khác?”“Nếu như tôi không có một chút năng lực, ngày hôm qua tôi đã bị bọn họ hãm hại, không kịp trở tay”Diệp Phi cười lạnh: “Nếu họ có thể hãm hại tôi thì sao tôi không thể đánh trả chứ?”“Chẳng phải là anh cũng không có chuyện gì sao?”Đường Ngôn Khê thẹn quá hóa giận: “Tôi chưa từng thấy người nào nhỏ.nhen như anh”“Đúng rồi, tốt hơn hết là anh không nên đến quá gần Tử Thất”“Cóc ghẻ không thể ăn thịt thiên nga, nếu không nó có thể gây nguy hiểm đến tính mạng”Cô ta cảnh báo Diệp Phi: “Cô ấy là con gái nhà giàu, anh và cô ấy là người của hai thế giới!”Diệp Phi lười biếng mở miệng nói: “Chuyện này không liên quan gì đến cô đúng không?”“Diệp Phi, tôi không phải đang nói đùa với anh”Đường Ngôn Khê đưa ra lời cảnh cáo: “Tôi biết anh hiếm thấy thế giới hoa mỹ này, muốn ăn cơm mềm một bước, nhưng Hàn Tử Thất này thật sự không phải người như anh có thể trèo cao”“Số người đuổi theo Hàn Tử Thất không phải 100 thì cũng có đến 80 người, tất cả bọn họ đều là người giàu sang phú quý.“Đặc biệt là cậu Long, ngoài xuất thân mạnh mẽ, anh ta còn rất độc đoán, một trăm người như anh cũng không thế đánh lại được đâu”Khoảng cách giữa Diệp Phi và Hàn Tử Thất quá lớn, nếu không biết trời cao đất rộng, nhất định sẽ gặp rắc rối.Diệp Phi ăn một miếng mì: “Viên Thanh Y lẽ ra đã nhờ cô đến chăm sóc tôi thay vì quơ tay múa chân với tôi đúng không?“Nếu bà ta biết cô như thế này, bà ta sẽ hối hận nhiều lắm vì đã sắp xếp cô”Anh thầm thở dài răng sự chăm chỉ của Viên Thanh Y là vô ích.“Anh!” Ngay khi Đường Ngôn Khê sắp tức giận, điện thoại di động của cô ta rung lên.Cô ta đeo nút tai trả lời một lúc sau mới ngạc nhiên gật đầu: “Được, được rồi, tôi sẽ gọi cho anh ta”Sau khi trả lời điện thoại, Đường Ngôn Khê chạy lên, cầm bát đũa của Diệp Phi đi rồi kéo anh về phía chiếc Volkswagen Beethle của mình: “Đừng ăn nữa, tôi đưa anh đến quyền quán Thái Bình Sơn”“Bọn người Lý Mạn Nhi sẽ nói lời xin lỗi trực tiếp với anh”“Tôi đã hứa với họ sẽ đưa anh đến đó, anh đừng tự cao tự đại nữa”“Thậm chí đừng nói đến chuyệ: ăn cắp hay không ăn cắp”“Người ta sẵn sàng cúi đầu xin lỗi, anh cũng đừng lượn lờ nữa”Cô ta cho rằng chính Hàn Tử Thất đã khiển trách Bàng Tráng, nếu không bọn họ sẽ không gọi điện xin lỗi Một tia sáng lóe lên trong mắt Diệp Phi, dường như đối phương đang từng bước rơi vào bẫy của mình nên lấy khăn giấy lau miệng: “Được rồi, cho cô chút thể diện, tôi sẽ chấp nhận lời xin lỗi của họ”

Chàng Rể Bác SĩTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrên hành lang bệnh viện kẻ đến người đi không dứt. Nhưng Diệp Phi lại chẳng màng mọi thứ, ngồi xổm trong khóc gào khóc. “Khối u dạ dày của mẹ cậu là u ác tính. Nếu không có mười vạn làm phẫu thuật thì mẹ cậu chỉ có thể sống được một tháng nữa.” Giọng nói lạnh như băng của bác sĩ như mũi kim nhọn đâm vào lòng anh. Nhưng Diệp Phi không có tiền lo cho chi phí phẫu thuật đắt đỏ như vậy. Một năm trước ba nuôi của anh – Diệp Thiên Cửu đi thuyền mất tích, mẹ nuôi Thẩm Bích Cầm ngất xỉu vì khối u dạ dày phải nhập viện, Diệp Phi vừa tốt nghiệp đại học đã trở thành trụ cột của gia đình. Một năm nay để chữa bệnh cho mẹ nuôi, Diệp Phi không những dùng hết tiền tiết kiệm trong nhà, mà còn dùng hết các khoản vay trên mạng, đã vậy còn đi đến nhà họ Đường làm con rể xung hỉ. Anh làm trâu làm ngựa cho nhà họ Đường, mất sạch lòng tự mới đổi được năm mươi vạn. Chương 1687:Diệp Phi đang ăn mì cũng không nhướng mắt một cái: “Có việc gì sao?”“Anh..” Đường Ngôn Khê suýt chút nữa đã bị chọc tức chết, sau đó khoát tay: “Thái độ của anh là gì? Tôi đây là đang quan tâm đến anh, nếu không thì tôi cũng mặc kệ anh”“Tôi chỉ hỏi anh, ngày hôm qua tôi nháy mắt nói với anh đừng so đo chuyện 3000 nhân dân tệ, cho nhà họ Lý chút mặt mũi, tại sao anh lại không nghe?”“Kết quả là bây giờ thanh danh của bọn họ bị mất đi, tôi sợ sau này không còn mặt mũi gặp lại bọn họ, dù sao cũng là tôi đưa anh tới đó”Khuôn mặt xinh đẹp của cô ta đầy vẻ không hài lòng: “Mà tôi cũng không bao giờ tin rằng bọn Lý Mạn Nhi sẽ ăn cắp của anh ba nghìn tệ, hẳn là anh đã bí mật nhúng tay vào”Diệp Phí thờ ơ cười: “Nếu phát hiện ra Diệp Minh Châu ở trong người của tôi, cô có đứng ra bảo vệ tôi không?”“Anh!” Khuôn mặt xinh đẹp của Đường Ngôn Khê trở nên rất khó coi: “Đó là chuyện khác rồi”Phi không bình luận gì thêm: “Tại sao lại khác?”“Nếu như tôi không có một chút năng lực, ngày hôm qua tôi đã bị bọn họ hãm hại, không kịp trở tay”Diệp Phi cười lạnh: “Nếu họ có thể hãm hại tôi thì sao tôi không thể đánh trả chứ?”“Chẳng phải là anh cũng không có chuyện gì sao?”Đường Ngôn Khê thẹn quá hóa giận: “Tôi chưa từng thấy người nào nhỏ.nhen như anh”“Đúng rồi, tốt hơn hết là anh không nên đến quá gần Tử Thất”“Cóc ghẻ không thể ăn thịt thiên nga, nếu không nó có thể gây nguy hiểm đến tính mạng”Cô ta cảnh báo Diệp Phi: “Cô ấy là con gái nhà giàu, anh và cô ấy là người của hai thế giới!”Diệp Phi lười biếng mở miệng nói: “Chuyện này không liên quan gì đến cô đúng không?”“Diệp Phi, tôi không phải đang nói đùa với anh”Đường Ngôn Khê đưa ra lời cảnh cáo: “Tôi biết anh hiếm thấy thế giới hoa mỹ này, muốn ăn cơm mềm một bước, nhưng Hàn Tử Thất này thật sự không phải người như anh có thể trèo cao”“Số người đuổi theo Hàn Tử Thất không phải 100 thì cũng có đến 80 người, tất cả bọn họ đều là người giàu sang phú quý.“Đặc biệt là cậu Long, ngoài xuất thân mạnh mẽ, anh ta còn rất độc đoán, một trăm người như anh cũng không thế đánh lại được đâu”Khoảng cách giữa Diệp Phi và Hàn Tử Thất quá lớn, nếu không biết trời cao đất rộng, nhất định sẽ gặp rắc rối.Diệp Phi ăn một miếng mì: “Viên Thanh Y lẽ ra đã nhờ cô đến chăm sóc tôi thay vì quơ tay múa chân với tôi đúng không?“Nếu bà ta biết cô như thế này, bà ta sẽ hối hận nhiều lắm vì đã sắp xếp cô”Anh thầm thở dài răng sự chăm chỉ của Viên Thanh Y là vô ích.“Anh!” Ngay khi Đường Ngôn Khê sắp tức giận, điện thoại di động của cô ta rung lên.Cô ta đeo nút tai trả lời một lúc sau mới ngạc nhiên gật đầu: “Được, được rồi, tôi sẽ gọi cho anh ta”Sau khi trả lời điện thoại, Đường Ngôn Khê chạy lên, cầm bát đũa của Diệp Phi đi rồi kéo anh về phía chiếc Volkswagen Beethle của mình: “Đừng ăn nữa, tôi đưa anh đến quyền quán Thái Bình Sơn”“Bọn người Lý Mạn Nhi sẽ nói lời xin lỗi trực tiếp với anh”“Tôi đã hứa với họ sẽ đưa anh đến đó, anh đừng tự cao tự đại nữa”“Thậm chí đừng nói đến chuyệ: ăn cắp hay không ăn cắp”“Người ta sẵn sàng cúi đầu xin lỗi, anh cũng đừng lượn lờ nữa”Cô ta cho rằng chính Hàn Tử Thất đã khiển trách Bàng Tráng, nếu không bọn họ sẽ không gọi điện xin lỗi Một tia sáng lóe lên trong mắt Diệp Phi, dường như đối phương đang từng bước rơi vào bẫy của mình nên lấy khăn giấy lau miệng: “Được rồi, cho cô chút thể diện, tôi sẽ chấp nhận lời xin lỗi của họ”

Chương 1687