Tác giả:

Cơn mưa xuyên suốt 24/24 đã hai ngày rồi mưa cứ thế không tăng không giảm cứ làm không khí càng ẩm ướt đến âm u lại cùng cô gái trên sân thượng cô ta đã đứng ở đó hai giờ rồi tiếng mưa át đi tiếng cảnh sát liên tục khuyên ngăn, đúng là nực cười con người luôn cố chấp một cách ngu ngốc cứ cho rằng cô ta suy nghĩ bồng bột nhưng…nếu không phải là con người đã bị dồn đến chân tường thì họ chả tìm một nơi cao đến chục tầng để tự sát cũng chả ngu gì để đứng cả hai tiếng ở đấy cả thì đoán xem khuyên ngăn có phải là cách ngu ngốc nhất trong các cách cứu người không ?Trong khi lũ cảnh sát và đám làm màu đang cố hét lên thì bằng một cách nào đó một chàng sinh viên có vẻ là khá mọt sách hắn đeo kinh cùng với chiếc balo đang đeo trên vai. Tiếng bước chân át đi cơn mưa âm u hắn đi đến gần cô ta, làm cô ta hét lớn :- Tôi không cần mấy người ! Cút !Hắn cười khẩy một cái, rồi nói :- Nhảy đi. “Gì ? Đây là câu nói của một cậu sinh viên sao ? “ câu nói của hắn khiến tất cả người xung quanh lạnh gáy,…

Chương 2

Chủ Hệ Thống Nói Tôi Là Người Tình Kiếp TrướcTác giả: Băng NhấtTruyện Đam Mỹ, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Light Novel, Truyện Xuyên KhôngCơn mưa xuyên suốt 24/24 đã hai ngày rồi mưa cứ thế không tăng không giảm cứ làm không khí càng ẩm ướt đến âm u lại cùng cô gái trên sân thượng cô ta đã đứng ở đó hai giờ rồi tiếng mưa át đi tiếng cảnh sát liên tục khuyên ngăn, đúng là nực cười con người luôn cố chấp một cách ngu ngốc cứ cho rằng cô ta suy nghĩ bồng bột nhưng…nếu không phải là con người đã bị dồn đến chân tường thì họ chả tìm một nơi cao đến chục tầng để tự sát cũng chả ngu gì để đứng cả hai tiếng ở đấy cả thì đoán xem khuyên ngăn có phải là cách ngu ngốc nhất trong các cách cứu người không ?Trong khi lũ cảnh sát và đám làm màu đang cố hét lên thì bằng một cách nào đó một chàng sinh viên có vẻ là khá mọt sách hắn đeo kinh cùng với chiếc balo đang đeo trên vai. Tiếng bước chân át đi cơn mưa âm u hắn đi đến gần cô ta, làm cô ta hét lớn :- Tôi không cần mấy người ! Cút !Hắn cười khẩy một cái, rồi nói :- Nhảy đi. “Gì ? Đây là câu nói của một cậu sinh viên sao ? “ câu nói của hắn khiến tất cả người xung quanh lạnh gáy,… - Sai rồi…ý tôi nói là đứa con trai của cô cơ….và…Cô ta có chút ngạc nhiên nhưng hắn ta lại còn khiến tất cả lũ người xung quanh ngạc nhiên hơn chính là hắn đi nhanh bất chợt về phía cô gái khiến cô ta hoảng loạn hét lớn, hắn chỉ tay về phía người đàn ông khuôn mặt vô cùng lo lắng cùng đứa con bên cạnh anh ta nhếch mép nói :- Còn cả người đàn ông kia không phải sao? Hử- Tại sao…sao ….?U là trời nhìn khuôn mặt đầy kinh ngạc chưa kìa đúng là thú vị , nhưng thật kì lạ tôi cũng thắc mắc tại sao hắn đều biết những điều đó.Xong hắn cười một nét cười đầy khinh bỉ và quát lớn bây giờ hắn thực sự là một kẻ điên từ nét mặt cho đến cái biểu cảm hắn thực sự vừa ra khỏi bệnh viện tâm thần sao:- Cô bị ngu à ?Giọng quát cùng với nét mặt hắn ta bây giờ cũng khiến tất cả con người xung quanh đều khiếp hãi, ánh mắt hình viên đạn liếc qua khiến toàn thân cô ta run rẩy hắn ta mắng lớn.- Trước khi chết cô không suy nghĩ kĩ sao ? Không nghĩ đến người khác à kể cả người quan trọng đối với cô nữa ? Ngu đến mức mà chết vì lũ súc sinh khốn nạn sao không tìm cách khiến chúng nó chết ? Muốn, thì chết con mẹ đi !Đù hắn…thực sự là đéo phải con người sao lại thốt ra những câu ấy sự tự tin ấy có ở đâu vậy hắn chắc chắn không phải con người.Hắn khiến cho cô ta run rẩy đến mức không đứng vững, thật sự hắn còn là con người không vậy ?Đm hắn làm cho đôi chân tôi cũng run rẩy ánh mắt hắn và cả con người hắn bây giờ thật sự khiến cho không khí ngày càng ngột ngạt nhưng rồi cơn mưa bỗng to hơn trong 48 giờ vậy mà cơn mưa đã tan cô gái kia cũng bị hắn mắng đến mức cơ thể mền nhũn cùng lực lượng công an và y tế đến hỗ trợ đưa cô ta vào vùng an toàn.Cơn mưa xuyên suốt 48 giờ kia có lẽ đã rửa trôi những thứ tồn đọng đến bẩn thiu của một xã hội đầy nhơ nhuốc.Nhưng dù cơn mưa dù lâu đến đâu thì chả phải là chỉ làm trôi đi một chút ít như gọi là thôi sao ?Dù là sóng thần hay lũ thì chỉ là cho mọi thứ càng hỗn độn hơn hay sao ? Đến cả mẹ thiên nhiên cũng chả ngặn chặn được thứ dơ bẩn trong cả nhân tính đến suy nghĩ của nhân loại thì cố thay đổi người khác hay tự thay đôỉ chính mình sẽ tốt hơn.Suy nghĩ ấy bỗng chốc đi qua trong đầu tôi..

- Sai rồi…ý tôi nói là đứa con trai của cô cơ….

và…Cô ta có chút ngạc nhiên nhưng hắn ta lại còn khiến tất cả lũ người xung quanh ngạc nhiên hơn chính là hắn đi nhanh bất chợt về phía cô gái khiến cô ta hoảng loạn hét lớn, hắn chỉ tay về phía người đàn ông khuôn mặt vô cùng lo lắng cùng đứa con bên cạnh anh ta nhếch mép nói :- Còn cả người đàn ông kia không phải sao? Hử- Tại sao…sao ….

?U là trời nhìn khuôn mặt đầy kinh ngạc chưa kìa đúng là thú vị , nhưng thật kì lạ tôi cũng thắc mắc tại sao hắn đều biết những điều đó.

Xong hắn cười một nét cười đầy khinh bỉ và quát lớn bây giờ hắn thực sự là một kẻ điên từ nét mặt cho đến cái biểu cảm hắn thực sự vừa ra khỏi bệnh viện tâm thần sao:- Cô bị ngu à ?Giọng quát cùng với nét mặt hắn ta bây giờ cũng khiến tất cả con người xung quanh đều khiếp hãi, ánh mắt hình viên đạn liếc qua khiến toàn thân cô ta run rẩy hắn ta mắng lớn.

- Trước khi chết cô không suy nghĩ kĩ sao ? Không nghĩ đến người khác à kể cả người quan trọng đối với cô nữa ? Ngu đến mức mà chết vì lũ súc sinh khốn nạn sao không tìm cách khiến chúng nó chết ? Muốn, thì chết con mẹ đi !Đù hắn…thực sự là đéo phải con người sao lại thốt ra những câu ấy sự tự tin ấy có ở đâu vậy hắn chắc chắn không phải con người.

Hắn khiến cho cô ta run rẩy đến mức không đứng vững, thật sự hắn còn là con người không vậy ?Đm hắn làm cho đôi chân tôi cũng run rẩy ánh mắt hắn và cả con người hắn bây giờ thật sự khiến cho không khí ngày càng ngột ngạt nhưng rồi cơn mưa bỗng to hơn trong 48 giờ vậy mà cơn mưa đã tan cô gái kia cũng bị hắn mắng đến mức cơ thể mền nhũn cùng lực lượng công an và y tế đến hỗ trợ đưa cô ta vào vùng an toàn.

Cơn mưa xuyên suốt 48 giờ kia có lẽ đã rửa trôi những thứ tồn đọng đến bẩn thiu của một xã hội đầy nhơ nhuốc.

Nhưng dù cơn mưa dù lâu đến đâu thì chả phải là chỉ làm trôi đi một chút ít như gọi là thôi sao ?Dù là sóng thần hay lũ thì chỉ là cho mọi thứ càng hỗn độn hơn hay sao ? Đến cả mẹ thiên nhiên cũng chả ngặn chặn được thứ dơ bẩn trong cả nhân tính đến suy nghĩ của nhân loại thì cố thay đổi người khác hay tự thay đôỉ chính mình sẽ tốt hơn.

Suy nghĩ ấy bỗng chốc đi qua trong đầu tôi.

.

Chủ Hệ Thống Nói Tôi Là Người Tình Kiếp TrướcTác giả: Băng NhấtTruyện Đam Mỹ, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Light Novel, Truyện Xuyên KhôngCơn mưa xuyên suốt 24/24 đã hai ngày rồi mưa cứ thế không tăng không giảm cứ làm không khí càng ẩm ướt đến âm u lại cùng cô gái trên sân thượng cô ta đã đứng ở đó hai giờ rồi tiếng mưa át đi tiếng cảnh sát liên tục khuyên ngăn, đúng là nực cười con người luôn cố chấp một cách ngu ngốc cứ cho rằng cô ta suy nghĩ bồng bột nhưng…nếu không phải là con người đã bị dồn đến chân tường thì họ chả tìm một nơi cao đến chục tầng để tự sát cũng chả ngu gì để đứng cả hai tiếng ở đấy cả thì đoán xem khuyên ngăn có phải là cách ngu ngốc nhất trong các cách cứu người không ?Trong khi lũ cảnh sát và đám làm màu đang cố hét lên thì bằng một cách nào đó một chàng sinh viên có vẻ là khá mọt sách hắn đeo kinh cùng với chiếc balo đang đeo trên vai. Tiếng bước chân át đi cơn mưa âm u hắn đi đến gần cô ta, làm cô ta hét lớn :- Tôi không cần mấy người ! Cút !Hắn cười khẩy một cái, rồi nói :- Nhảy đi. “Gì ? Đây là câu nói của một cậu sinh viên sao ? “ câu nói của hắn khiến tất cả người xung quanh lạnh gáy,… - Sai rồi…ý tôi nói là đứa con trai của cô cơ….và…Cô ta có chút ngạc nhiên nhưng hắn ta lại còn khiến tất cả lũ người xung quanh ngạc nhiên hơn chính là hắn đi nhanh bất chợt về phía cô gái khiến cô ta hoảng loạn hét lớn, hắn chỉ tay về phía người đàn ông khuôn mặt vô cùng lo lắng cùng đứa con bên cạnh anh ta nhếch mép nói :- Còn cả người đàn ông kia không phải sao? Hử- Tại sao…sao ….?U là trời nhìn khuôn mặt đầy kinh ngạc chưa kìa đúng là thú vị , nhưng thật kì lạ tôi cũng thắc mắc tại sao hắn đều biết những điều đó.Xong hắn cười một nét cười đầy khinh bỉ và quát lớn bây giờ hắn thực sự là một kẻ điên từ nét mặt cho đến cái biểu cảm hắn thực sự vừa ra khỏi bệnh viện tâm thần sao:- Cô bị ngu à ?Giọng quát cùng với nét mặt hắn ta bây giờ cũng khiến tất cả con người xung quanh đều khiếp hãi, ánh mắt hình viên đạn liếc qua khiến toàn thân cô ta run rẩy hắn ta mắng lớn.- Trước khi chết cô không suy nghĩ kĩ sao ? Không nghĩ đến người khác à kể cả người quan trọng đối với cô nữa ? Ngu đến mức mà chết vì lũ súc sinh khốn nạn sao không tìm cách khiến chúng nó chết ? Muốn, thì chết con mẹ đi !Đù hắn…thực sự là đéo phải con người sao lại thốt ra những câu ấy sự tự tin ấy có ở đâu vậy hắn chắc chắn không phải con người.Hắn khiến cho cô ta run rẩy đến mức không đứng vững, thật sự hắn còn là con người không vậy ?Đm hắn làm cho đôi chân tôi cũng run rẩy ánh mắt hắn và cả con người hắn bây giờ thật sự khiến cho không khí ngày càng ngột ngạt nhưng rồi cơn mưa bỗng to hơn trong 48 giờ vậy mà cơn mưa đã tan cô gái kia cũng bị hắn mắng đến mức cơ thể mền nhũn cùng lực lượng công an và y tế đến hỗ trợ đưa cô ta vào vùng an toàn.Cơn mưa xuyên suốt 48 giờ kia có lẽ đã rửa trôi những thứ tồn đọng đến bẩn thiu của một xã hội đầy nhơ nhuốc.Nhưng dù cơn mưa dù lâu đến đâu thì chả phải là chỉ làm trôi đi một chút ít như gọi là thôi sao ?Dù là sóng thần hay lũ thì chỉ là cho mọi thứ càng hỗn độn hơn hay sao ? Đến cả mẹ thiên nhiên cũng chả ngặn chặn được thứ dơ bẩn trong cả nhân tính đến suy nghĩ của nhân loại thì cố thay đổi người khác hay tự thay đôỉ chính mình sẽ tốt hơn.Suy nghĩ ấy bỗng chốc đi qua trong đầu tôi..

Chương 2