Cơn mưa xuyên suốt 24/24 đã hai ngày rồi mưa cứ thế không tăng không giảm cứ làm không khí càng ẩm ướt đến âm u lại cùng cô gái trên sân thượng cô ta đã đứng ở đó hai giờ rồi tiếng mưa át đi tiếng cảnh sát liên tục khuyên ngăn, đúng là nực cười con người luôn cố chấp một cách ngu ngốc cứ cho rằng cô ta suy nghĩ bồng bột nhưng…nếu không phải là con người đã bị dồn đến chân tường thì họ chả tìm một nơi cao đến chục tầng để tự sát cũng chả ngu gì để đứng cả hai tiếng ở đấy cả thì đoán xem khuyên ngăn có phải là cách ngu ngốc nhất trong các cách cứu người không ?Trong khi lũ cảnh sát và đám làm màu đang cố hét lên thì bằng một cách nào đó một chàng sinh viên có vẻ là khá mọt sách hắn đeo kinh cùng với chiếc balo đang đeo trên vai. Tiếng bước chân át đi cơn mưa âm u hắn đi đến gần cô ta, làm cô ta hét lớn :- Tôi không cần mấy người ! Cút !Hắn cười khẩy một cái, rồi nói :- Nhảy đi. “Gì ? Đây là câu nói của một cậu sinh viên sao ? “ câu nói của hắn khiến tất cả người xung quanh lạnh gáy,…
Chương 4
Chủ Hệ Thống Nói Tôi Là Người Tình Kiếp TrướcTác giả: Băng NhấtTruyện Đam Mỹ, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Light Novel, Truyện Xuyên KhôngCơn mưa xuyên suốt 24/24 đã hai ngày rồi mưa cứ thế không tăng không giảm cứ làm không khí càng ẩm ướt đến âm u lại cùng cô gái trên sân thượng cô ta đã đứng ở đó hai giờ rồi tiếng mưa át đi tiếng cảnh sát liên tục khuyên ngăn, đúng là nực cười con người luôn cố chấp một cách ngu ngốc cứ cho rằng cô ta suy nghĩ bồng bột nhưng…nếu không phải là con người đã bị dồn đến chân tường thì họ chả tìm một nơi cao đến chục tầng để tự sát cũng chả ngu gì để đứng cả hai tiếng ở đấy cả thì đoán xem khuyên ngăn có phải là cách ngu ngốc nhất trong các cách cứu người không ?Trong khi lũ cảnh sát và đám làm màu đang cố hét lên thì bằng một cách nào đó một chàng sinh viên có vẻ là khá mọt sách hắn đeo kinh cùng với chiếc balo đang đeo trên vai. Tiếng bước chân át đi cơn mưa âm u hắn đi đến gần cô ta, làm cô ta hét lớn :- Tôi không cần mấy người ! Cút !Hắn cười khẩy một cái, rồi nói :- Nhảy đi. “Gì ? Đây là câu nói của một cậu sinh viên sao ? “ câu nói của hắn khiến tất cả người xung quanh lạnh gáy,… - Anh !Ánh mắt tròn xoe cô bé dán vào hắn ,chắc ai cũng thắc mắc “ Tại sao là một FBI như thế tại sao lại sống ở nơi tồi tàn thế này “…..Um Hắn chính xác là một đặc vụ ngầm vì thế không thể quá nổi bật còn cô bé ấy là Ninh Tuyết Như cô em gái mà hắn vô cùng cưng chiều và con bé lại vô cùng nghiện game.Hắn đưa phần mền mà Lâm Tử nhờ đưa cho con bé, nó mừng rỡ nhảy vồ vào lòng anh đó là thứ con bé vô cùng mong chờ rất nhanh chóng tiểu Như để nó lên trên bàn sẵn sàng cho cuộc cải cách vĩ đại của nó.Sau vài tiếng đồng hồ, căn nhà dường như đã được đưa vào vị trí ban đầu, trong phòng khách con bé ấy đã rời đi đâu đó và để lại chiếc ti vi đang phát sáng hắn thở dài một cách bất lực rồi đưa tay với lấy chiếc điều khiển nhằm tắt đi chiếc ti vi nhưng vô tình làm lọ nước ngọt đang uống dở đổ vào chiếc phần mềm.Một ánh sáng xanh đã kéo anh ta vào màn hình ti vi.Phải một lúc sau con bé ấy mới đưa phần mềm vào ổ cứng và phát hiện ra người anh trai yêu quý bị nhốt trong cái màn hình phẳng nó mới giật mình nói lớn.- Ca Ca sao anh lại ở đó ?Hắn ta cũng chả biết bản thân mình tại sao lại xuất hiện ở nơi như thế này , nói :- Sao tao biết được, mày giúp tao rời khỏi đây mau lên !- ??? Em biết sao được, trước khi anh rơi vào đấy anh đã làm gì vậy ?Hắn đưa ta chống cằm suy nghĩ hồi lâu , cài gì đó chợt lóe ra trong đầu hắn :- Đúng rồi !Sau khi kể tất cả với tiểu Như , con bé suy nghĩ một hồi nó như chợt nhận ra điều gì ấy vội nhắc điện thoại lên gọi cho ai đó rồi chạy đến chiếc ti vi đưa ra kết luận :- Nhất Minh !- Hả ?- Em đoán bằng cách nào đó anh đã bị lôi vào trò chơi rồi ….- Trò chơi ?Mọi thứ còn quá mơ hồ với hắn thật sự cái gì phi vật lý đang diễn ra trước mắt thế này ? thực sự quá khó tin rồi chăng.Hắn ta khó hiểu tại sao điều này lại diễn ra vậy chứ ?.
- Anh !Ánh mắt tròn xoe cô bé dán vào hắn ,chắc ai cũng thắc mắc “ Tại sao là một FBI như thế tại sao lại sống ở nơi tồi tàn thế này “….
.
Um Hắn chính xác là một đặc vụ ngầm vì thế không thể quá nổi bật còn cô bé ấy là Ninh Tuyết Như cô em gái mà hắn vô cùng cưng chiều và con bé lại vô cùng nghiện game.
Hắn đưa phần mền mà Lâm Tử nhờ đưa cho con bé, nó mừng rỡ nhảy vồ vào lòng anh đó là thứ con bé vô cùng mong chờ rất nhanh chóng tiểu Như để nó lên trên bàn sẵn sàng cho cuộc cải cách vĩ đại của nó.
Sau vài tiếng đồng hồ, căn nhà dường như đã được đưa vào vị trí ban đầu, trong phòng khách con bé ấy đã rời đi đâu đó và để lại chiếc ti vi đang phát sáng hắn thở dài một cách bất lực rồi đưa tay với lấy chiếc điều khiển nhằm tắt đi chiếc ti vi nhưng vô tình làm lọ nước ngọt đang uống dở đổ vào chiếc phần mềm.
Một ánh sáng xanh đã kéo anh ta vào màn hình ti vi.
Phải một lúc sau con bé ấy mới đưa phần mềm vào ổ cứng và phát hiện ra người anh trai yêu quý bị nhốt trong cái màn hình phẳng nó mới giật mình nói lớn.
- Ca Ca sao anh lại ở đó ?Hắn ta cũng chả biết bản thân mình tại sao lại xuất hiện ở nơi như thế này , nói :- Sao tao biết được, mày giúp tao rời khỏi đây mau lên !- ??? Em biết sao được, trước khi anh rơi vào đấy anh đã làm gì vậy ?Hắn đưa ta chống cằm suy nghĩ hồi lâu , cài gì đó chợt lóe ra trong đầu hắn :- Đúng rồi !Sau khi kể tất cả với tiểu Như , con bé suy nghĩ một hồi nó như chợt nhận ra điều gì ấy vội nhắc điện thoại lên gọi cho ai đó rồi chạy đến chiếc ti vi đưa ra kết luận :- Nhất Minh !- Hả ?- Em đoán bằng cách nào đó anh đã bị lôi vào trò chơi rồi ….
- Trò chơi ?Mọi thứ còn quá mơ hồ với hắn thật sự cái gì phi vật lý đang diễn ra trước mắt thế này ? thực sự quá khó tin rồi chăng.
Hắn ta khó hiểu tại sao điều này lại diễn ra vậy chứ ?.
Chủ Hệ Thống Nói Tôi Là Người Tình Kiếp TrướcTác giả: Băng NhấtTruyện Đam Mỹ, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Light Novel, Truyện Xuyên KhôngCơn mưa xuyên suốt 24/24 đã hai ngày rồi mưa cứ thế không tăng không giảm cứ làm không khí càng ẩm ướt đến âm u lại cùng cô gái trên sân thượng cô ta đã đứng ở đó hai giờ rồi tiếng mưa át đi tiếng cảnh sát liên tục khuyên ngăn, đúng là nực cười con người luôn cố chấp một cách ngu ngốc cứ cho rằng cô ta suy nghĩ bồng bột nhưng…nếu không phải là con người đã bị dồn đến chân tường thì họ chả tìm một nơi cao đến chục tầng để tự sát cũng chả ngu gì để đứng cả hai tiếng ở đấy cả thì đoán xem khuyên ngăn có phải là cách ngu ngốc nhất trong các cách cứu người không ?Trong khi lũ cảnh sát và đám làm màu đang cố hét lên thì bằng một cách nào đó một chàng sinh viên có vẻ là khá mọt sách hắn đeo kinh cùng với chiếc balo đang đeo trên vai. Tiếng bước chân át đi cơn mưa âm u hắn đi đến gần cô ta, làm cô ta hét lớn :- Tôi không cần mấy người ! Cút !Hắn cười khẩy một cái, rồi nói :- Nhảy đi. “Gì ? Đây là câu nói của một cậu sinh viên sao ? “ câu nói của hắn khiến tất cả người xung quanh lạnh gáy,… - Anh !Ánh mắt tròn xoe cô bé dán vào hắn ,chắc ai cũng thắc mắc “ Tại sao là một FBI như thế tại sao lại sống ở nơi tồi tàn thế này “…..Um Hắn chính xác là một đặc vụ ngầm vì thế không thể quá nổi bật còn cô bé ấy là Ninh Tuyết Như cô em gái mà hắn vô cùng cưng chiều và con bé lại vô cùng nghiện game.Hắn đưa phần mền mà Lâm Tử nhờ đưa cho con bé, nó mừng rỡ nhảy vồ vào lòng anh đó là thứ con bé vô cùng mong chờ rất nhanh chóng tiểu Như để nó lên trên bàn sẵn sàng cho cuộc cải cách vĩ đại của nó.Sau vài tiếng đồng hồ, căn nhà dường như đã được đưa vào vị trí ban đầu, trong phòng khách con bé ấy đã rời đi đâu đó và để lại chiếc ti vi đang phát sáng hắn thở dài một cách bất lực rồi đưa tay với lấy chiếc điều khiển nhằm tắt đi chiếc ti vi nhưng vô tình làm lọ nước ngọt đang uống dở đổ vào chiếc phần mềm.Một ánh sáng xanh đã kéo anh ta vào màn hình ti vi.Phải một lúc sau con bé ấy mới đưa phần mềm vào ổ cứng và phát hiện ra người anh trai yêu quý bị nhốt trong cái màn hình phẳng nó mới giật mình nói lớn.- Ca Ca sao anh lại ở đó ?Hắn ta cũng chả biết bản thân mình tại sao lại xuất hiện ở nơi như thế này , nói :- Sao tao biết được, mày giúp tao rời khỏi đây mau lên !- ??? Em biết sao được, trước khi anh rơi vào đấy anh đã làm gì vậy ?Hắn đưa ta chống cằm suy nghĩ hồi lâu , cài gì đó chợt lóe ra trong đầu hắn :- Đúng rồi !Sau khi kể tất cả với tiểu Như , con bé suy nghĩ một hồi nó như chợt nhận ra điều gì ấy vội nhắc điện thoại lên gọi cho ai đó rồi chạy đến chiếc ti vi đưa ra kết luận :- Nhất Minh !- Hả ?- Em đoán bằng cách nào đó anh đã bị lôi vào trò chơi rồi ….- Trò chơi ?Mọi thứ còn quá mơ hồ với hắn thật sự cái gì phi vật lý đang diễn ra trước mắt thế này ? thực sự quá khó tin rồi chăng.Hắn ta khó hiểu tại sao điều này lại diễn ra vậy chứ ?.