Tác giả:

Tăng gia là một gia tộc trừ tà lâu đời ở Hàng Châu, bọn họ rất có tiếng trong dân gian, có rất nhiều người biết đến bọn họ. Tăng gia đã diệt trừ không ít yêu ma quỷ quái, cũng kết thù với không ít người, điều đáng nói ở đây là nhân số của Tăng gia rất có hạn bọn họ đa phần không sống quá ba mươi tuổi. Nhưng từ ngày cậu ấy ra đời thì cũng đã đem lại cho Tăng gia một niềm hi vọng, hi vọng bọn họ có thể phá giải lời nguyền của gia tộc này. Cậu tên Tăng Thuấn Hy, là tiểu thiếu gia dòng chính của Tăng gia. Từ nhỏ cậu đã được mọi người yêu thương hết mức, cậu cũng như những đứa trẻ khác ở Tăng gia đều phải học cách trừ tà, cho nên từ nhỏ cậu đã đọc không ít các loại sách có liên quan đến ma quỷ, cũng biết không ít tên của chúng. Chỉ vì trong tộc chỉ có mình cậu là có con mắt âm dương cho nên rất được các trưởng bối trong nhà chú ý đến, các buổi huấn luyện của cậu cũng khắc nghiệt hơn nhiều so với người khác trong tộc. "Chương Dương thúc thúc, có phải chỉ cần con mạnh lên rồi thì sẽ được ra…

Chương 22: Chương 22

[Lương Hy] Chấp Niệm: Tôi Muốn Cậu!Tác giả: Khương AnhTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện SủngTăng gia là một gia tộc trừ tà lâu đời ở Hàng Châu, bọn họ rất có tiếng trong dân gian, có rất nhiều người biết đến bọn họ. Tăng gia đã diệt trừ không ít yêu ma quỷ quái, cũng kết thù với không ít người, điều đáng nói ở đây là nhân số của Tăng gia rất có hạn bọn họ đa phần không sống quá ba mươi tuổi. Nhưng từ ngày cậu ấy ra đời thì cũng đã đem lại cho Tăng gia một niềm hi vọng, hi vọng bọn họ có thể phá giải lời nguyền của gia tộc này. Cậu tên Tăng Thuấn Hy, là tiểu thiếu gia dòng chính của Tăng gia. Từ nhỏ cậu đã được mọi người yêu thương hết mức, cậu cũng như những đứa trẻ khác ở Tăng gia đều phải học cách trừ tà, cho nên từ nhỏ cậu đã đọc không ít các loại sách có liên quan đến ma quỷ, cũng biết không ít tên của chúng. Chỉ vì trong tộc chỉ có mình cậu là có con mắt âm dương cho nên rất được các trưởng bối trong nhà chú ý đến, các buổi huấn luyện của cậu cũng khắc nghiệt hơn nhiều so với người khác trong tộc. "Chương Dương thúc thúc, có phải chỉ cần con mạnh lên rồi thì sẽ được ra… Thuấn Hy ngơ ngác nhìn Tiêu Vũ Lương thật lâu sau cậu nói: "Sau này ngươi có thể cười thật nhiều lên được không?""Hả? Vì sao vậy? Ta có thể biết lý do không?""Vì khi ngươi cười lên trông rất đẹp, ta rất thích.""!..Được."Sau khi đưa hắn về nhà cậu đã dọn dẹp qua phòng trước kia Chu Kiệt từng ở, vì trong nhà chỉ có hai phòng một phòng là của cậu còn một cái là của cha và mẹ cậu về sau họ mất thì người ở phòng đó chính là Chu Kiệt còn bây giờ Chu Kiệt đi rồi thì cái phòng này đương nhiên là để dành cho khách ở trọ là Tiêu Vũ Lương rồi."Vì sau này chúng ta sẽ cùng chung sống với nhau cho nên! ta muốn đổi cách xưng hô, có được không?" Thuấn Hy sau khi dọn dẹp xong định ra ngoài tìm thì thấy Tiêu Vũ Lương hắn đã đứng ngoài cửa từ bao giờ rồi nghe hắn nói vậy cậu có chút không kịp phản ứng nên đã đứng im ở đó nhìn hắn mà không nói gì đến khi thấy hắn thất vọng định rời đi thì cậu vội nói: "Vậy! vậy sau này ta sẽ gọi huynh là Lương ca nha, được chứ? Huynh cũng có thể gọi ta là Tiểu Hy nếu muốn.""Được vậy cứ gọi như thế đi, Tiểu Hy." Tiêu Vũ Lương nhìn cậu mỉm cười nóiHai người cứ như vậy mà sống chung với nhau, ban đầu cậu tưởng rằng mình cần một khoảng thời gian để thích ứng với chuyện này nhưng không ngờ đến là ngày hôm sau gặp lại Tiêu Vũ Lương bản thân cậu lại không hề có phản ứng bài xích nào cả khác hoàn toàn với lần sống chung với Chu sư phụ, còn nhớ lần đó cậu phải mất một năm rưỡi mới có thể sống hòa thuận được với y giờ nghĩ lại trong lòng cậu không hiểu sao lại tràn ngập sự tội lỗi..

Thuấn Hy ngơ ngác nhìn Tiêu Vũ Lương thật lâu sau cậu nói: "Sau này ngươi có thể cười thật nhiều lên được không?"

"Hả? Vì sao vậy? Ta có thể biết lý do không?"

"Vì khi ngươi cười lên trông rất đẹp, ta rất thích.

"

"!.

.

Được.

"

Sau khi đưa hắn về nhà cậu đã dọn dẹp qua phòng trước kia Chu Kiệt từng ở, vì trong nhà chỉ có hai phòng một phòng là của cậu còn một cái là của cha và mẹ cậu về sau họ mất thì người ở phòng đó chính là Chu Kiệt còn bây giờ Chu Kiệt đi rồi thì cái phòng này đương nhiên là để dành cho khách ở trọ là Tiêu Vũ Lương rồi.

"Vì sau này chúng ta sẽ cùng chung sống với nhau cho nên! ta muốn đổi cách xưng hô, có được không?" Thuấn Hy sau khi dọn dẹp xong định ra ngoài tìm thì thấy Tiêu Vũ Lương hắn đã đứng ngoài cửa từ bao giờ rồi nghe hắn nói vậy cậu có chút không kịp phản ứng nên đã đứng im ở đó nhìn hắn mà không nói gì đến khi thấy hắn thất vọng định rời đi thì cậu vội nói: "Vậy! vậy sau này ta sẽ gọi huynh là Lương ca nha, được chứ? Huynh cũng có thể gọi ta là Tiểu Hy nếu muốn.

"

"Được vậy cứ gọi như thế đi, Tiểu Hy.

" Tiêu Vũ Lương nhìn cậu mỉm cười nói

Hai người cứ như vậy mà sống chung với nhau, ban đầu cậu tưởng rằng mình cần một khoảng thời gian để thích ứng với chuyện này nhưng không ngờ đến là ngày hôm sau gặp lại Tiêu Vũ Lương bản thân cậu lại không hề có phản ứng bài xích nào cả khác hoàn toàn với lần sống chung với Chu sư phụ, còn nhớ lần đó cậu phải mất một năm rưỡi mới có thể sống hòa thuận được với y giờ nghĩ lại trong lòng cậu không hiểu sao lại tràn ngập sự tội lỗi.

.

[Lương Hy] Chấp Niệm: Tôi Muốn Cậu!Tác giả: Khương AnhTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện SủngTăng gia là một gia tộc trừ tà lâu đời ở Hàng Châu, bọn họ rất có tiếng trong dân gian, có rất nhiều người biết đến bọn họ. Tăng gia đã diệt trừ không ít yêu ma quỷ quái, cũng kết thù với không ít người, điều đáng nói ở đây là nhân số của Tăng gia rất có hạn bọn họ đa phần không sống quá ba mươi tuổi. Nhưng từ ngày cậu ấy ra đời thì cũng đã đem lại cho Tăng gia một niềm hi vọng, hi vọng bọn họ có thể phá giải lời nguyền của gia tộc này. Cậu tên Tăng Thuấn Hy, là tiểu thiếu gia dòng chính của Tăng gia. Từ nhỏ cậu đã được mọi người yêu thương hết mức, cậu cũng như những đứa trẻ khác ở Tăng gia đều phải học cách trừ tà, cho nên từ nhỏ cậu đã đọc không ít các loại sách có liên quan đến ma quỷ, cũng biết không ít tên của chúng. Chỉ vì trong tộc chỉ có mình cậu là có con mắt âm dương cho nên rất được các trưởng bối trong nhà chú ý đến, các buổi huấn luyện của cậu cũng khắc nghiệt hơn nhiều so với người khác trong tộc. "Chương Dương thúc thúc, có phải chỉ cần con mạnh lên rồi thì sẽ được ra… Thuấn Hy ngơ ngác nhìn Tiêu Vũ Lương thật lâu sau cậu nói: "Sau này ngươi có thể cười thật nhiều lên được không?""Hả? Vì sao vậy? Ta có thể biết lý do không?""Vì khi ngươi cười lên trông rất đẹp, ta rất thích.""!..Được."Sau khi đưa hắn về nhà cậu đã dọn dẹp qua phòng trước kia Chu Kiệt từng ở, vì trong nhà chỉ có hai phòng một phòng là của cậu còn một cái là của cha và mẹ cậu về sau họ mất thì người ở phòng đó chính là Chu Kiệt còn bây giờ Chu Kiệt đi rồi thì cái phòng này đương nhiên là để dành cho khách ở trọ là Tiêu Vũ Lương rồi."Vì sau này chúng ta sẽ cùng chung sống với nhau cho nên! ta muốn đổi cách xưng hô, có được không?" Thuấn Hy sau khi dọn dẹp xong định ra ngoài tìm thì thấy Tiêu Vũ Lương hắn đã đứng ngoài cửa từ bao giờ rồi nghe hắn nói vậy cậu có chút không kịp phản ứng nên đã đứng im ở đó nhìn hắn mà không nói gì đến khi thấy hắn thất vọng định rời đi thì cậu vội nói: "Vậy! vậy sau này ta sẽ gọi huynh là Lương ca nha, được chứ? Huynh cũng có thể gọi ta là Tiểu Hy nếu muốn.""Được vậy cứ gọi như thế đi, Tiểu Hy." Tiêu Vũ Lương nhìn cậu mỉm cười nóiHai người cứ như vậy mà sống chung với nhau, ban đầu cậu tưởng rằng mình cần một khoảng thời gian để thích ứng với chuyện này nhưng không ngờ đến là ngày hôm sau gặp lại Tiêu Vũ Lương bản thân cậu lại không hề có phản ứng bài xích nào cả khác hoàn toàn với lần sống chung với Chu sư phụ, còn nhớ lần đó cậu phải mất một năm rưỡi mới có thể sống hòa thuận được với y giờ nghĩ lại trong lòng cậu không hiểu sao lại tràn ngập sự tội lỗi..

Chương 22: Chương 22