1908, năm Quang Tự thứ 34. Cổng thành Bắc Kinh, năm chiếc kiệu hoa lần lượt được đưa tới, đoàn người đi trước múa rồng, múa sư, bắn pháo, múa ương ca, đèn lồng đỏ chót mở đường, kèn chiêng trống sáo náo nhiệt, xe ngựa chở hành lý xếp từ đầu đường tới cuối phố, cảnh tượng trên đường cái náo nhiệt như tết, dân chúng đều xúm lại thò đầu ra nhìn ngó. Ôi! Đây là chuyện vui của nhà ai đây? Sao một phát cưới luôn năm cô vợ vậy? Cái gì mà cưới năm bà vợ chứ, bà không biết gì sao? Không biết, nói nghe thử chút đi. Hôm nay là ngày hoàng đạo trăm năm mới có một, năm nhà kết hôn cùng một lúc cho nên mới có năm kiệu hoa cùng vào thành đó! Là năm nhà nào vậy? Nói cho cùng thì cũng không phải ai xa lạ, nhà đầu tiên là cái nhà có kèn thổi vang nhất kia kìa, kiệu hoa của Châu lão gia nhà tiệm thuốc Châu Ký, người ngồi trong kiệu là đại thiếu gia của nhà họ Trương ở Thiên Tân, nghe nói có dính dáng bà con họ hàng với lão Quách đó. Thiếu gia? Chuyện này!. thật á? Tiệm thuốc Châu Ký? Rốt cuộc Châu lão…

Chương 85: Chương 82

[Đức Vân Xã] Lên Nhầm Kiệu Hoa, Gả Cho Đúng NgườiTác giả: Khói Lửa Nhân Gian Không Bằng NgườiTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ1908, năm Quang Tự thứ 34. Cổng thành Bắc Kinh, năm chiếc kiệu hoa lần lượt được đưa tới, đoàn người đi trước múa rồng, múa sư, bắn pháo, múa ương ca, đèn lồng đỏ chót mở đường, kèn chiêng trống sáo náo nhiệt, xe ngựa chở hành lý xếp từ đầu đường tới cuối phố, cảnh tượng trên đường cái náo nhiệt như tết, dân chúng đều xúm lại thò đầu ra nhìn ngó. Ôi! Đây là chuyện vui của nhà ai đây? Sao một phát cưới luôn năm cô vợ vậy? Cái gì mà cưới năm bà vợ chứ, bà không biết gì sao? Không biết, nói nghe thử chút đi. Hôm nay là ngày hoàng đạo trăm năm mới có một, năm nhà kết hôn cùng một lúc cho nên mới có năm kiệu hoa cùng vào thành đó! Là năm nhà nào vậy? Nói cho cùng thì cũng không phải ai xa lạ, nhà đầu tiên là cái nhà có kèn thổi vang nhất kia kìa, kiệu hoa của Châu lão gia nhà tiệm thuốc Châu Ký, người ngồi trong kiệu là đại thiếu gia của nhà họ Trương ở Thiên Tân, nghe nói có dính dáng bà con họ hàng với lão Quách đó. Thiếu gia? Chuyện này!. thật á? Tiệm thuốc Châu Ký? Rốt cuộc Châu lão… Tần Tiêu Hiền chia tay mấy người Mạnh Hạc Đường, định về nhà họ Thượng sắp xếp hành lý một chút, sau đó lại đến chữa bệnh cho Châu Cửu Lương.Mới vừa ra khỏi cửa nhà họ Dương, Mai Cửu Lượng đã nhìn chằm chằm vào Tần Tiêu Hiền, Tần Tiêu Hiền phát giác được ánh mắt của y, cúi đầu cười: Huynh muốn hỏi gì thì cứ hỏi đi.Mai Cửu Lượng khẽ nhíu mày, sợ sự nghi ngờ kia sẽ xúc phạm đến hắn, nhưng bây giờ đúng là tò mò cho nên thận trọng mở miệng: Huynh vừa nói...Ông chủ của tiệm vải Thượng Ký, có phải là cha ruột của tiểu nha đầu không? Vị huynh đệ mà huynh nói ấy.Phải.Tần Tiêu Hiền dứt khoát gật đầu, cũng không cảm thấy chuyện này có gì mà không hỏi được, ngược lại còn cho hắn một cơ hội giải thích chuyện của con gái với sư ca.Đường về nhà còn một đoạn nữa, Tần Tiêu Hiền mượn thời gian này để giải thích với y: Vào một đêm của bốn năm trước, Cửu Hi bế một tiểu nha đầu mới đầy tháng đến cửa nhà ta, kèm thêm chuyện buôn bán và gia sản của huynh ấy đều giao hết cho ta, nhưng huynh ấy không nói cho ta biết là định làm gì, chỉ xin nhờ ta chăm sóc cho con gái của huynh ấy.Nói đến đây, Tần Tiêu Hiền đột nhiên bực bội vò đầu: Trời ơi! Nói đến chuyện này là ta lại muốn đập đầu chết! Lúc ấy thế mà ta lại cho rằng huynh ấy chỉ có việc phải vắng mặt một thời gian thôi!Vậy là huynh đồng ý với huynh ấy à? Mai Cửu Lượng nhướng mày, thấy dáng vẻ phát điên của hắn thì suýt chút không nhịn được mà bật cười..Chuyên‎ trang‎ đọc‎ truyện‎ ||‎ tru.

Tần Tiêu Hiền chia tay mấy người Mạnh Hạc Đường, định về nhà họ Thượng sắp xếp hành lý một chút, sau đó lại đến chữa bệnh cho Châu Cửu Lương.

Mới vừa ra khỏi cửa nhà họ Dương, Mai Cửu Lượng đã nhìn chằm chằm vào Tần Tiêu Hiền, Tần Tiêu Hiền phát giác được ánh mắt của y, cúi đầu cười: Huynh muốn hỏi gì thì cứ hỏi đi.

Mai Cửu Lượng khẽ nhíu mày, sợ sự nghi ngờ kia sẽ xúc phạm đến hắn, nhưng bây giờ đúng là tò mò cho nên thận trọng mở miệng: Huynh vừa nói...Ông chủ của tiệm vải Thượng Ký, có phải là cha ruột của tiểu nha đầu không? Vị huynh đệ mà huynh nói ấy.

Phải.

Tần Tiêu Hiền dứt khoát gật đầu, cũng không cảm thấy chuyện này có gì mà không hỏi được, ngược lại còn cho hắn một cơ hội giải thích chuyện của con gái với sư ca.

Đường về nhà còn một đoạn nữa, Tần Tiêu Hiền mượn thời gian này để giải thích với y: Vào một đêm của bốn năm trước, Cửu Hi bế một tiểu nha đầu mới đầy tháng đến cửa nhà ta, kèm thêm chuyện buôn bán và gia sản của huynh ấy đều giao hết cho ta, nhưng huynh ấy không nói cho ta biết là định làm gì, chỉ xin nhờ ta chăm sóc cho con gái của huynh ấy.

Nói đến đây, Tần Tiêu Hiền đột nhiên bực bội vò đầu: Trời ơi! Nói đến chuyện này là ta lại muốn đập đầu chết! Lúc ấy thế mà ta lại cho rằng huynh ấy chỉ có việc phải vắng mặt một thời gian thôi!

Vậy là huynh đồng ý với huynh ấy à? Mai Cửu Lượng nhướng mày, thấy dáng vẻ phát điên của hắn thì suýt chút không nhịn được mà bật cười.

.

Chuyên‎ trang‎ đọc‎ truyện‎ ||‎ tru.

[Đức Vân Xã] Lên Nhầm Kiệu Hoa, Gả Cho Đúng NgườiTác giả: Khói Lửa Nhân Gian Không Bằng NgườiTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ1908, năm Quang Tự thứ 34. Cổng thành Bắc Kinh, năm chiếc kiệu hoa lần lượt được đưa tới, đoàn người đi trước múa rồng, múa sư, bắn pháo, múa ương ca, đèn lồng đỏ chót mở đường, kèn chiêng trống sáo náo nhiệt, xe ngựa chở hành lý xếp từ đầu đường tới cuối phố, cảnh tượng trên đường cái náo nhiệt như tết, dân chúng đều xúm lại thò đầu ra nhìn ngó. Ôi! Đây là chuyện vui của nhà ai đây? Sao một phát cưới luôn năm cô vợ vậy? Cái gì mà cưới năm bà vợ chứ, bà không biết gì sao? Không biết, nói nghe thử chút đi. Hôm nay là ngày hoàng đạo trăm năm mới có một, năm nhà kết hôn cùng một lúc cho nên mới có năm kiệu hoa cùng vào thành đó! Là năm nhà nào vậy? Nói cho cùng thì cũng không phải ai xa lạ, nhà đầu tiên là cái nhà có kèn thổi vang nhất kia kìa, kiệu hoa của Châu lão gia nhà tiệm thuốc Châu Ký, người ngồi trong kiệu là đại thiếu gia của nhà họ Trương ở Thiên Tân, nghe nói có dính dáng bà con họ hàng với lão Quách đó. Thiếu gia? Chuyện này!. thật á? Tiệm thuốc Châu Ký? Rốt cuộc Châu lão… Tần Tiêu Hiền chia tay mấy người Mạnh Hạc Đường, định về nhà họ Thượng sắp xếp hành lý một chút, sau đó lại đến chữa bệnh cho Châu Cửu Lương.Mới vừa ra khỏi cửa nhà họ Dương, Mai Cửu Lượng đã nhìn chằm chằm vào Tần Tiêu Hiền, Tần Tiêu Hiền phát giác được ánh mắt của y, cúi đầu cười: Huynh muốn hỏi gì thì cứ hỏi đi.Mai Cửu Lượng khẽ nhíu mày, sợ sự nghi ngờ kia sẽ xúc phạm đến hắn, nhưng bây giờ đúng là tò mò cho nên thận trọng mở miệng: Huynh vừa nói...Ông chủ của tiệm vải Thượng Ký, có phải là cha ruột của tiểu nha đầu không? Vị huynh đệ mà huynh nói ấy.Phải.Tần Tiêu Hiền dứt khoát gật đầu, cũng không cảm thấy chuyện này có gì mà không hỏi được, ngược lại còn cho hắn một cơ hội giải thích chuyện của con gái với sư ca.Đường về nhà còn một đoạn nữa, Tần Tiêu Hiền mượn thời gian này để giải thích với y: Vào một đêm của bốn năm trước, Cửu Hi bế một tiểu nha đầu mới đầy tháng đến cửa nhà ta, kèm thêm chuyện buôn bán và gia sản của huynh ấy đều giao hết cho ta, nhưng huynh ấy không nói cho ta biết là định làm gì, chỉ xin nhờ ta chăm sóc cho con gái của huynh ấy.Nói đến đây, Tần Tiêu Hiền đột nhiên bực bội vò đầu: Trời ơi! Nói đến chuyện này là ta lại muốn đập đầu chết! Lúc ấy thế mà ta lại cho rằng huynh ấy chỉ có việc phải vắng mặt một thời gian thôi!Vậy là huynh đồng ý với huynh ấy à? Mai Cửu Lượng nhướng mày, thấy dáng vẻ phát điên của hắn thì suýt chút không nhịn được mà bật cười..Chuyên‎ trang‎ đọc‎ truyện‎ ||‎ tru.

Chương 85: Chương 82