Edit: Trân (Pudding) ---- Trì Sơ từ bệnh viện bước ra, bắt taxi về nhà. Vừa lên xe điện thoại liền vang, người gọi chính là Chu Hàng. "Bác sĩ nói sao?" Chu Hàng ở bên kia đầu dây hỏi. "Không kiểm tra ra vấn đề gì, chỉ nói có thể do tinh thần chịu áp lực lớn, nên nghỉ ngơi nhiều." Giọng điệu của Trì Sơ rất bình thản, dường như đang nói về vấn đề của người khác. Tài xế lái xe theo bản năng nhìn vào gương chiếu hậu, bên trong phản chiếu một gương mặt đẹp đẽ, khí chất đặc biệt. Nhưng sắc mặt tái nhợt, nhìn sao cũng giống như người đang bệnh nặng. Chu Hàng nghe xong, im lặng một lát, nói: "Nếu bác sĩ nói như vậy, chắc chắn có lý do. Chú đừng nghĩ nhiều, gần đây trong văn phòng cũng không có việc, cứ nghỉ ngơi cho tốt đi." "Ừm, em biết rồi." Trì Sơ nói thêm hai câu, cúp điện thoại. Trì Sơ xoa xoa mi tâm, ánh mắt dừng lại trên đôi tay của mình. Cậu năm nay 23, tuổi trẻ, đôi tay trắng trẻo, ngón nay thon dài, trước kia làn da sáng bóng đầy đặn, nửa năm gần đây lại dần dần trở nên gầy gộc, làn…

Truyện chữ