Tác giả:

- Khung cảnh trên đây trông cũng tuyệt thấy đấy?- em nhìn xuống từ sân thượng tòa nhà nói Em- Sano Manjirou, một con người đã rơi hoàn toàn vào tuyệt vọng, bóng tối vây bắt em ở mọi nơi và hiện tai em chỉ muốn kết thúc mọi thứ bằng việc gieo mình xuống nền đất lạnh lẽo. Em có thể nhìn thấy khuôn mặt hốt hoảng của Sanzu khi nhìn em ở nơi cao nhất này. Nhìn gã lo lắng cho em như vậy, em chỉ cười nhạt. Còn nhớ mấy hôm trước em, gã và Takeomi đã cãi nhau một trận. Lúc đó em đã nổi giận và hét lên:" Tại sao bọn mày lại theo 1 người như tao?, rõ ràng chính tao đã khiến bọn mày chịu bao nhiêu đau khổ, khiến bọn mày dấn thân vào con đường tội phạm, thẩm chí, thẩm chí em gái bọn mày cũng vì tao mà chết. Vậy tại sao bọn mày lại có thể trung thành với tao như thế chứ?!". Khi lời nói dứt xong, khuôn mặt của gã và Takeomi thật sự rất thê lương, nhìn hai người họ như vậy cả em cũng không biết phải làm thế nào! Và em đã bỏ chạy, bỏ lại sự đau đớn của hai người họ khi nghe thấy câu nói đó. Em thầm…

Truyện chữ