Cuối cùng thì tiếng đánh máy lạch cà lạch cạch cũng ngưng lại. Trịnh Tử Hạo nắn nắn ngón tay, liếc nhìn giờ: 11 giờ 49 phút tối, thế là kịp đăng chương mới hôm nay. May quá không bị gián đoạn, độc giả có khóc than ỏm tỏi ở chương trước gã cũng thây kệ. Sắp 11 giờ 50 phút rồi, khung giờ này là bất di bất dịch. Trịnh Tử Hạo không phải cú đêm; trái lại, nề nếp sinh hoạt của gã rất quy củ, chẳng qua gã cực kì cố chấp với một số việc, ví dụ như giờ giấc. Vì ngày đầu tiên đã đăng bài lên mạng đúng vào giờ này, nên về sau kiểu gì gã cũng phải giữ y giờ đó. Gã không cảm thấy hành vi của mình là rối loạn ám ảnh cưỡng chế [1] , nhưng ông anh họ của gã cứ quả quyết vậy. Bác sĩ hậu môn trực tràng nói thế thì có đáng tin không? Dĩ nhiên là không rồi! Đăng truyện ngắt quãng là điều không được phép xảy ra. Cho dù có việc bận phải ra ngoài, thể nào gã cũng căn đủ thời gian về nhà gõ chữ để lên chương đúng giờ. Vì lẽ đó mà khoản cập nhật chương mới của gã không chê vào đâu được, dù rằng gã chẳng…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...