Năm mới Trần Hoàn bớt thời gian về nhà một chuyến. Mấy năm nay anh bận rộn lập nghiệp, sống người không ra người ma không ra ma. Sau khi tốt nghiệp số lần về nhà có thể đếm trên một bàn tay. Trần Hoàn luôn cho rằng hắn không có hiểu biết đúng đắn về bản thân, rõ ràng mặc kiểu gì cũng khiến người ta không thể rời mắt. Lưu Tử Khâm học y, tốt nghiệp muộn hơn Trần Hoàn. Trần Hoàn biết rõ Lưu Tử Khâm không muốn nhìn thấy mình, nhưng anh chỉ muốn ở gần hắn hơn, cho dù ở cùng một thành phố là đủ rồi. “Đúng đó Tử Khâm, người nhà cả đừng khách sáo, Trần Hoàn ở nhà cũng rảnh mà.” Đỗ xe xong, Trần Hoàn theo thói quen ngẩng đầu nhìn căn phòng ở trên tầng nhà mình, tối đen, chủ nhân chưa về. Không cần hỏi, đương nhiên là Trần Hoàn làm. Cũng đúng, sao có thể trùng hợp đến vậy. Không khéo chút nào hết. Trần Hoàn tự giễu cười khẽ một tiếng, khịt mũi xem thường với sự căng thẳng không lý do suốt dọc đường của mình. Cho nên hiện giờ anh cũng biết rõ mình nên từ chối, nhưng vẫn gật đầu một cái, “Vâng,…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...